Chiến Thần Phong Vân (Thần Soái Hộ Quốc)

Chương 1053:




Làm sao mấy người có thể còn sống được "Không sao cả.” Bà cụ Thượng Quan an ủi anh ta: “Xương cốt của Diệp Huyền Tần sẽ giao cho cháu xử lí, cháu có thể đem nó nghiền nát thành tro cũng được.
Thượng Quan Hành Ngữ mừng rỡ: “Cháu cảm ơn sự đồng ý của bà nội a."
Những người khác trong gia tộc Thượng Quan dù nhiều hay ít cũng cảm thấy có chút mất mát.
Thật ra khi kẻ địch đã chết thì bọn họ cũng phải chịu tổn thất.
Mất đi một cơ thể bách độc bất xâm, trăm năm có một.
Tuy nhiên cho dù bọn họ còn sống thì cũng rất khó có thể bắt được Từ Lam Khiết.
Đã không chiếm được thì hủy diệt, đây chính là kết quả tốt nhất. Lúc này, đột nhiên cửa nhà lao bị mở ra.
Huyền Minh nhị lão bước ra.
Huyền Minh nhị lão vốn thường nổi khùng cáu kỉnh, giờ phút này lại trầm mặc một cách đáng ngạc nhiên.
Sau khi bọn họ đi ra thì cúi đầu hành lễ về phía nhà lao, người của gia tộc Thượng Quan gia thấy vậy thì ngơ ngác không hiểu vì sao.
Vì sao Huyền Minh nhị lão lại quỳ về phía nhà lao?
Thượng Quan Hành Ngữ khẽ cười: “Huyền Minh nhị lão chắc là ăn no rồi cho nên mới yên lặng như vậy. “Nói vậy thì Diệp Huyền Tần và Từ Lam Khiết đã bị Huyền Minh nhị lão ăn sống rồi.” “Hy vọng xương cốt của Diệp Huyền Trân chưa bị ăn sạch.
Còn chưa nói xong, người của gia tộc Thượng Quan bỗng nhiên xôn xao hẳn lên, bàn luận liên tục. “Này...Chuyện gì đang xảy ra vậy? Vì sao bọn họ lại còn sống!” “Thậm chí nhìn qua bọn họ căn bản chẳng hề có một vết thương nào.” "Ôi trời ơi, rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì vậy. Làm sao mà bọn họ có thể bảo toàn tính mạng dưới tay của Huyền Minh nhị lão được!” Hú?
Thượng Quan Hành Ngữ nghi ngờ nhìn về phía cửa của nhà lao rồi gục xuống.
Từ Lam Khiết, Diệp Huyền Tần cùng với bố mẹ của anh ta là Thượng Quan Điểu Đoàn và Diệp Vân Phi,
Thế mà bọn họ lại có thể đi ra nhẹ nhàng như thế.
Mà đến một vết thương nhỏ cũng không
Đây vẫn chưa phải là chuyện đáng sợ có. nhất.
Chuyện đáng sợ nhất chính là chuyện sau đó, Huyền Minh nhị lão thế mà lại đứng canh một trái một phải ở bên cạnh Diệp Huyền Trần với vẻ khúm núm.
Trông giống y như một tên người hầu vậy!
Nhờ đó mà bọn họ mới biết rằng thì ra lúc nãy Huyền Minh nhị lão quỹ về hướng nhà lao là quỳ nghênh đón bọn họ ra ngoài.
Nhất thời lúc đó, tất cả mọi người của gia tộc Thượng Quan đều cảm thấy choáng váng. Bọn họ nghi ngờ rằng chẳng lẽ bản thân mình sinh ra ảo giác ư.
Diệp Huyền Tần đã thu phục được Huyền Minh nhị lão ư?
Điều này làm sao có thể
Rõ ràng anh ta chỉ là một tên dã chủng mà thôi.
Giọng của bà cụ Thượng Quan run lên dữ dội: “Đây...Đây là chuyện gì đang xảy ra vậy?” “Diệp Huyền Tần, rốt cuộc cậu đã làm gì Huyền Minh nhị lão vậy?”
Diệp Huyền Tần nhìn thẳng vào bà cụ Thượng Quan, bỗng nhiên anh hít một hơi thật sâu. “Ai, vốn dĩ tôi đã cho mọi người một cơ hội bảo toàn mạng sống. "Không ngờ mấy người lại không biết quý trọng cơ hội đó, lại còn muốn dùng Huyền
Minh nhị lão để hãm hại chúng tôi.” “Thôi bỏ đi, nếu các người đã cố ý muốn tìm đến cái chết thì tôi sẽ thành toàn cho mấy người.
Diệp Huyền Tần đương nhiên sẽ không tự xuống tay với bọn họ.
Anh sẽ để những chiếc máy bay chiến đấu gần đó, đem bắn sạch cả gia tộc Thượng
Quan!
Chúng ta đi thôi!
Diệp Huyền Tần dẫn người rời đi.
Bà cụ Thượng Quan vội vàng hô to: “Đứng lại cho tôi!” “Tôi có thể để mấy người rời đi nhưng
Huyền Minh nhị lão thì phải ở lại."
Huyền Minh nhị lão chính là thần bảo vệ của gia tộc Thượng Quan.
Dùng để ứng phó với những nguy cơ khẩn cấp.
Nếu bọn họ bị mang đi thì gia tộc Thượng Quan sẽ bị tổn thất nghiêm trọng, mất đi một tầng bảo vệ.
Bà ta còn chưa nói xong,
Bà ta vừa nhắc tới Huyền Minh nhị lão thì Diệp Huyền Tần nhất thời cảm thấy vô cùng giận dữ.
Anh cần răng: "Huyền Minh nhị lão chiến đấu trên khắp các mặt trận từ khi còn trẻ, bọn họ chính là anh hùng của đất nước.” “Thế nhưng mấy người lại sử dụng thủ đoạn ngược đãi bọn họ, nhốt bọn họ vào trong nhà giam, đây chính là tội chết không thể tha!” “Mấy người cứ ngoan ngoãn chờ chết đi.”
Hiện tại anh chỉ hận không thể đem tất cả máy bay chiến đấu tới bắn chết cả gia tộc gia tộc Thượng Quan.
Thấy không khuyên nổi Diệp Huyền Trần cho nên bà cụ Thượng Quan đành phải đánh chủ ý sang người Thượng Quan Điểu Đoàn. “Thượng Quan Điểu Đoàn, nếu hôm nay Huyền Minh nhị lão dám ra khỏi cửa lớn nhà Thượng Quan một bước thì từ nay mẹ sẽ trục xuất con ra khỏi gia tộc Thượng Quan, con sẽ không còn mang họ Thượng Quan nữa." “Đây chính là hành vi khi sư diệt tổ đấy, tự con xem kỹ mà làm đi.”
Thượng Quan Điểu Đoàn cảm thấy do dự.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.