Được!
Người nhà họ Diệp lần lượt gật đầu đồng ý.
Thượng Quan Điểu Đoàn và Diệp Vân Phi đỡ Diệp Huyền Tần đến giường trong phòng ngủ, sau đó bước ra ngoài, lấy điện thoại di động ra liên lạc với các bác sĩ nổi tiếng, để chữa bệnh cho Diệp Huyền Tần.
Mà Diệp Huyền Tần lại lấy ra một cây Móng lưng rồng, nuốt xuống, đồng thời sử dụng Thiên La Thập Tam Châm, giải độc.
Ước chừng mười phút sau, rốt cuộc Diệp Huyền Tần mới nôn ra máu đen trong miệng. Sắc mặt anh đã tốt hơn rất nhiều.
Anh rời giường, giãn thắt lưng một chút, sức lực hồi phục hơn một nửa.
Chỉ có điều, đầu vẫn còn chút choáng váng khó chịu.
Ước tính sơ bộ, ít nhất phải một giờ sau mới có thể khôi phục trạng thái đỉnh cao.
Diệp Huyền Tần hít sâu một hơi: “Lão quái vật này, thủ đoạn dùng độc quả nhiên không tầm thường. “Nếu mình không sử dụng Tục Mệnh châm cho bản thân trước, e rằng đã trúng chiêu từ sớm rồi.”
“Bây giờ thì tốt rồi, bên ngoài hẳn là đều biết, mình trúng độc, trở thành một kẻ vô dụng. “Tên sát thủ đang âm thầm ẩn náu, cũng không còn kiêng dè mình nữa, sẽ lộ mặt ám sát cha mẹ của Lam Khiết.”
Đúng vậy, tất cả những chuyện này đều nằm trong kế hoạch của Diệp Huyền Tần.
Tiếng bước chân của Thượng Quan Điểu Đoàn và Diệp Vân Phi đến gần phòng ngủ.
Diệp Huyền Tần vội vàng nằm lại trên giường.
Anh không định cho người ngoài biết, bản thân đã giải được chất độc.
Kể cả cha mẹ của mình.
Miễn cho tại bay vạ gió.
Thượng Quan Điểu Đoàn và Diệp Vân Phi mặt đầy áy này chậm rãi bước vào phòng ngủ. “Huyền Tần, chúng ta vừa mới liên lạc với các bác sĩ nổi tiếng.”
“Không ngờ, nhà họ Thượng Quan đã sớm để ý đến những bác sĩ này, không cho phép bọn họ nhúng tay vào.”
“Con yên tâm, cho dù phải đến quỳ xuống cầu xin bọn họ, cũng phải khiến bọn họ ra tay chữa trị.
Diệp Huyền Tần nói: “Không cần đầu. Bây giờ tính mạng của con đã không còn gặp nguy hiểm nữa.”
“Chỉ có điều, hệ thần kinh của con bị tổn thương, chỉ sợ cả đời chỉ có thể nằm liệt trên giường.
Hai người kinh hãi: “Sao có thể như vậy được? Độc do chính tay Lão tổ làm ra, làm sao con có thể giải độc bảo toàn tính mạng được?”
“Nhưng mà, sắc mặt của Huyền Trân thực sự đã tốt hơn rất nhiều.”.
||||| Truyện đề cử: Đường Về Phục Hận |||||
Diệp Vân Phi nhanh chóng kiểm tra hộ hấp và nhịp tim của Diệp Huyền Tần.
Hoàn toàn không giống một người sắp chết. Hai người càng thêm kinh ngạc: “Huyền Tần, con đã làm thế nào vậy?”
Diệp Huyền Tần nói: “Thực ra, con cũng biết về y thuật, hơn nữa trên phương diện này còn có trình độ khá ổn. gì.”
“Giữ lại một mạng cũng không có vấn đề
Thượng Quan Điểu Đoàn và Diệp Vân Phi thở phào nhẹ nhõm.
Chỉ cần Diệp Huyền Tần có thể sống là tốt rôi.
Cho dù thằng bé có nằm liệt trên giường suốt đời, chúng ta cũng có thể chăm sóc tốt cho nó.
Đúng lúc này, cửa phòng ngủ đột nhiên bị đẩy ra.
Người nhà họ Diệp già trẻ lớn bé đều xông vào.
Bà cụ Diệp nói thẳng vào vấn đề: “Diệp Huyền Tần, bởi vì cậu, mà Lão tổ đã ngộ sát con cháu nhà họ Diệp, cậu là tội đồ của gia tộc!”
“Hơn nữa bây giờ cậu đã tàn phế rồi, sống không được bao lâu nữa, cho nên, sau khi gia tộc nhất trí với nhau, quyết định lấy vị trí gia chủ của cậu, trục xuất khỏi nhà họ Diệp. “Sau này, tôi sẽ kế thừa chức vị gia chủ. Diệp Huyền Tần phá lên cười.
Anh đã sớm đoán được nhà họ Diệp sẽ giậu đổ bìm leo.
Chỉ là không nghĩ tới bọn họ nhanh như vậy đã tìm đến tận cửa.
Thậm chí còn không cho mình cơ hội để
Đủ tàn nhẫn. thở.
Diệp Phi mặt đỏ tại hồng, tranh luận: “Mẹ, nó là cháu của mẹ đấy!”
“Bây giờ nó mang bệnh nặng trong người, mẹ đuổi nó ra ngoài, vậy không phải là muốn giết nó hay sao!”
“Hơn nữa, trước kia Diệp Huyền Tân đã cứu mạng mẹ khỏi tay Diệp Huyền Tề. Sao mẹ có thể nhẫn tâm đối xử với nó như thế được!”
Câm miệng!
Bà cụ Diệp tức giận mắng: “Đây là quyết định của cả gia tộc, cũng không phải một mình ta có thể kiểm soát được.”
“Lập tức rời khỏi nhà họ Diệp, nếu không đừng trách chúng ta tự mình các người ra ngoài.”
Được, chúng tôi đi!
Diệp Vân Phi nghiến răng nghiến lợi, một lần nữa cõng Diệp Huyền Tần lên lưng, muốn rời đi.