Chiến Thần Phong Vân (Thần Soái Hộ Quốc)

Chương 1074: Dẫn ra kẻ thù tiềm ẩn




Anh ta gào rống liên tục, có vẻ vô cùng
tuyệt vọng.
Diệp Huyền Tân: "Yên tâm đi, tôi đã giúp anh nổi gân lại rồi, không ảnh hưởng đến hoạt động của anh đâu.”
“Có điều, sau này không thể làm những việc nặng nữa.
"Tôi sẽ cho anh một khoản tiền, anh cũng sẽ không phải tổn công làm việc nữa."
Haiz!
Diệp Huyền Tề thở dài một mơi.
Cuối cùng cũng vượt qua được.Sau này có thể kê cao gối ngủ rồi.
Thượng Quan Hành Ngữ chiến thắng trở về
Biết được tin Thượng Quan Hành Ngữ đánh gãy tay chân của Diệp Huyền Tần, cả nhà trên dưới ai nấy đều mừng rỡ hoạn hộ.
Cho dù Diệp Huyện Tân có thể giải trừ độc
tổ thì sao chứ
Không phải cũng chỉ là một tên tàn phế thôi
sao?
Hiện giờ Diệp Huyền Tẫn không còn chút uy
hiếp nào với họ nữa.
Bà cụ Thượng Quan nói. “Hành Ngữ, vì sao không nhân cơ hội này đưa Từ Lam Khiết về
"Diệp Huyện Tân đã tàn phế, còn ai dám
cán cháu nữaThượng Quan Hành Ngữ giải thích nói: "Bà bảy ngày sau, cháu muốn Lam Khiết tận mắt thấy tim gan lòng phối của Diệp Huyện Tân
"Giết gà dọa khỉ, như vậy sau này cô ấy sẽ ngoan ngoãn làm thuốc thử độc cho nhà Thượng Quan chúng ta mà không dám phản kháng
Bà cụ Thượng Quan gật đầu: "Ừ, như vậy cũng được."
Bên này, Từ Lam khiết nhận được điện thoại của Thượng Quan Hành Ngữ, đầu óc oanh lên một tiếng.
Không ngờ Thượng Quan Hành Ngữ lại muốn cô về nhà để cửu Diệp Huyền Trân
Thượng Quan Hành Ngữ tới thủ đô?
Anh ta tới tìm Diệp Huyền Tần gây chuyện
sao?Lần trước, Diệp Huyện Tân đã đánh gãy tay chân của Thượng Quan Hành Ngữ
Thượng Quan Hành Ngữ vẫn luôn rất hận Diệp Huyền Tần.
Cô vội vàng lao về nhà, nước mắt không ngừng chảy ra.
Có điều khi về đến nhà cô lại ngày người ra.
Diệp Huyền Tần thoải mái nằm trên giường, một chút thương tích cũng không có, thậm chí sắc mặt còn tốt hơn so với lúc cô rời đi.
Cô bổ nhào vào lồng ngực Diệp Huyền Trân, gào khóc, phát tiết cảm xúc.
“Huyền Tần, anh làm em sợ muốn chết, em còn tưởng rằng anh... hu huu.
“Suốt cả dọc đường em đều vô cùng lo lắng
cho anh"Diệp Huyền Tân mờ mịt hỏi. "Lam Khiết, làm sao vậy? Anh có gì không tốt sao, em lo lang cái gì?”
Từ Lam khiết nói ra chuyện Thượng Quan Hành Ngữ nói với cô, bảo cô về cửu Diệp Huyền Tân.
Diệp Huyền Tần an ủi nói: "Yên tâm đi, Thượng Quan Hành Ngữ chỉ hù dọa em mà thôi. Chứ thật ra anh còn chưa gặp anh ta.
“Đúng rồi, Lam Khiết anh có chuyện này muốn thương lượng với em."
Từ Lam Khiết: “Anh nói đi
Diệp Huyền Tần. “Lam Khiết, mấy ngày nay em bận bịu chăm sóc cho anh và lo việc công ty, thực sự là quá mệt mỏi rồi, cơ thể nhỏ bé này của em có thể gánh vác nổi không
“Đêm nay anh đến cho bố mẹ ở, em nghingợi cho tốt đi
Nếu không có gì bất ngờ xảy ram thì kẻ địch đang âm thầm ẩn núp, đêm nay sẽ ra tay với vợ chồng Lý Khả Diệu và Từ Huy Hoàng.
Diệp Huyền Tần muốn ở bên cạnh họ để bảo vệ cho họ.
Từ Lam Khiết đương nhiên là không đồng ý, kiên quyết muốn tự mình chăm sóc cho Diệp
Huyền Tần.
Có điều khi Diệp Huyền Tần cố gắng khuyên nhủ không ngừng.
Từ Lam Khiết đành phải đồng ý để Diệp Huyền Tần đi về nhà bố mẹ ở một đêm.
Diệp Huyền Tân và Từ Lam khiết ở trung tâm thành phố.
Vợ chồng Lý Khả Diệu và Tù Huy Hoàng cóchứng mất ngủ nên sống ở vùng ngoại thành
lần cận đó.
Sau khi đưa Diệp Huyền Tần tới, Từ Lam khiết còn không nỡ xa anh nói: "Huyền Trân, ngày mai em tới đón anh"
“Ngủ ngon.
Ngủ ngon!
Tuy rằng Diệp Huyền Tần “tàn phế”.
Có điều, vợ chồng Lý Khả Diệu và Từ Huy Hoảng lại không hề ghét bỏ anh, thậm chí còn rất quan tâm chăm sóc anh cẩn thận.
Trái qua một thời gian dài sống chung, họ đã xem Diệp Huyền Tần như con trai ruột.
Đêm khuya tĩnh lặng.
Hai bóng dáng đen kịt lén lút tiến đến gần nơi ở của vợ chồng Từ Huy Hoàng Cuối cùng, bọn họ dừng ở nơi cách đó hơn mười mét, quan sát khắp nơi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.