Chiến Thần Phong Vân (Thần Soái Hộ Quốc)

Chương 1093: Mời Chiến thần Côn Luân ra tay!




Bà cụ Thượng Quan cẩn thận nói: “Lão tổ, ý ông à.... Thần Soái sao?" “Thần Soái đúng là có thể áp chế tướng quân Trần Huy một cách dễ dàng, nhưng mẩu chốt là, gia tộc Thượng Quan chúng ta làm gì có tư cách mời Thần Soái ra tay chứ.” “Chúng ta thậm chí còn không có tư cách thấy mặt anh ấy.
Lão Tổ lắc đầu: “Người tôi nói không phải là Thần Soái, mà là vị năm đó đứng cùng Thần Soái kìa.
Bà cụ Thượng Quan nói: “Ý ông nói, chẳng lẽ là Chiến thần Côn Luân?”
Lão tổ gật đầu.
Những người của gia tộc Thượng Quan lập tức tràn đầy cảm xúc.
Chiến thần Côn Luân từng là người mạnh nhất Đại Hạ, tương đương với Thần Soái của thế kỷ trước, cả hai đều rất nổi bật, không ai sánh nổi.
Sau đó, Thần Soái khí thế ngang trời xuất hiện, cho dù là thực lực hay quyền thế đều áp đảo cao hơn Chiến thần Côn Luân một cái đầu.
Thần Soái hoàn toàn trở nên nổi bật hơn Chiến thần Côn Luân ở tất cả mọi mặt.
Dần dần, mọi người đều quên mất sự tồn tại của Chiến thần Côn Luân, chỉ nhớ tới sự nổi bật của Thần Soái.
Nhưng Chiến thần Côn Luân vẫn có một sức mạnh không thể xem thường.
Được xem là người đầu tiên dưới quyền chỉ huy của Thần Soái.
Nếu anh ta chịu ra tay thì đừng nói đến Diệp Huyền Tần.
Mà ngay cả tướng quân Trấn Huy cũng phải ngoan ngoãn nộp mạng.
Nhưng vấn đề hiện giờ là.
Bọn họ đều không quen biết Chiến thần Côn Luân, làm sao mới có thể nhờ đối phương ra tay giúp đỡ đây?
Lão tổ Thượng Quan nói: “Có một bí mật này, cho tới bây giờ vẫn chưa từng nói với mọi người. “Thật ra, Chiến thần Côn Luân là ân sư của Bắc Chiến Vương. “Năm đó Bắc Chiến Vương cống hiến sức lực cho Thần Soái thật ra là người cung cấp thông tin, thu thập tin tình báo cho Chiến thần Côn Luân!”
Cái gì!
Toàn bộ người của gia tộc Thượng Quan đều khiếp sợ!
Không ngờ Bắc Chiến Vương lại có quan hệ như vậy với Chiến thần Côn Luân. Vậy thì vẫn có cơ hội mời Chiến thần Côn
Luân ra tay.
Bà cụ Thượng Quan lập tức quỳ xuống nói với lão tổ Thượng Quan: “Xin lão tổ mời Chiến thần Côn Luân ra tay giúp đỡ.
Tất cả người của gia tộc Thượng Quan cũng nhất trí quỳ xuống: "Xin lão tổ mời Chiến thần Côn Luân ra tay giúp đỡ!
Lão tổ gật đầu: “Yên tâm đi, chuyện này liên quan tới sự sống còn của gia tộc Thượng Quan chúng ta, tôi sẽ dốc lòng hết sức để làm cho bằng được!"
Đương nhiên, ông ta làm như vậy cũng vì có tâm tư.
Bên cạnh Chiến thần Côn Luân thu nạp được một số lượng lớn nhân tài trong các ngành nghề.
Trong đó toàn là những tinh anh tài giỏi của các môn phái.
Nói không chừng sẽ có người có thể giải bỏ cổ độc trong cơ thể ông ta.
Lão tổ đi vào nơi bế quan, thử tìm cách liên lạc với Chiến thần Côn Luân.
Qua bốn năm lần gọi điện thoại.
Cuối cùng thì Chiến thần Côn Luân cũng bắt máy. “Ai đó?”
Giọng nói anh ta vừa nghiêm túc vừa mạnh mẽ.
Lão tổ nghe mà vô cùng căng thẳng, trong lòng không khỏi run lên.
Ông ta vội vàng cung kính giới thiệu.
Chiến thần Côn Luân lạnh nhạt nói: “Là lão tổ của Tiểu Bắc (Bắc Chiến Vương) sao. Tìm tôi có chuyện gì?”
Lão Tổ vội nói: “Chiến thần Côn Luân, Bắc Chiến Vương bị người ta giết, đối phương thậm chí còn tuyên bố muốn tiêu diệt gia tộc Thượng Quan chúng tôi. “Ông già này cả gan mời Chiến thần Côn Luân ra tay giúp đỡ.
Cái gì!
Chiến thần Côn Luân tức giận: "Là người nào, dám ra tay với học trò của tôi.”
Lão tổ vội vàng kể rõ ngọn ngành mọi chuyện cho Chiến thần Côn Luân.
Cảm xúc của Chiến thần Côn Luân vẫn luôn rất bình tĩnh.
Mãi tới khi lão tổ nhắc tới Từ Lam Khiết có thể chất kháng được trăm loại độc, Chiến thần Côn Luân mới kinh ngạc nói một câu. "Cơ thể kháng được trăm loại độc, chắc hần phải rất nổi tiếng” Theo tôi biết thì ở Đại Hạ chỉ có nhà họ
Thiên chúng tôi là có thể chất kháng trăm loại độc.” “Đối phương thuộc gia tộc lớn nào? Có thể sánh vai với nhà họ Thiên chúng tôi không?”
Lão Tổ nói: “Đối phương xuất thân từ một gia đình thường, không thể tính là gia tộc lớn, căn bản không có cửa so với nhà họ Thiên.” “Không thể nào." Chiến thần Côn Luân ngắt lời nói: “Người của gia đình bình thường không thể nào có thể chất kháng được trăm loại độc." “Thân thế cô ta chắc chắn không đơn giản như vậy.”
Lão tổ nói: “Hiện giờ tôi cũng cho rằng có lẽ bố mẹ cô ta không phải là bố mẹ ruột, rất có thể là con nuôi hoặc được nhặt về.”
Chiến thần Côn Luân đột nhiên nghĩ tới gì đó, vội hỏi: “Đối phương là nam hay nữ? Bao nhiêu tuổi rồi?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.