*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Anh biết rõ Kim Lĩnh Nam sẽ đối phó với Từ Lam Khiết, nhưng như thế nào lại không đề cập tới việc chuẩn bị sẵn sàng trước? Diệp Huyền Tần đã đưa Từ Lam Khiết tới nơi ở của Từ Huy Hoàng và Lý Khả Diệu từ sớm.
Dọn dẹp phòng sạch sẽ, khi đã bảo đảm khí độc sẽ không gây nguy hại tới cơ thể con người, sau đấy Diệp Huyền Tần mới rời đi.
Anh đi về phía căn cứ tạm thời Kính Lang, để gặp mặt Độc Lang.
Kính Lang là nơi tụ họp các cao nhân hàng đầu ở Đại Hạ.
Nơi đây chính là các thành quả tiêu biểu nhất cho trình độ nghiên cứu khoa học của Đại Hạ.
Ở dưới Kính Lang có một ngành tên là Nanh Sói, chuyên môn nghiên cứu và ứng dụng các công nghệ cao để phục vụ cho việc tra tấn và bức cung.
Hình phạt không chỉ là thân thể mà đó còn là tâm lý.
Lúc Diệp Huyền Tần tới thì màn thẩm tra đã chấm dứt.
Bộ dạng của đội viên của quân đoàn Thiết kỵ đều cực kỳ chật vật, không còn ra hình dạng con người nữa.
Còn có mấy đội viên gào khóc.
Không hề nghi ngờ, tâm lý của bọn họ đã bị sụp đổ.
Độc Lang đi một mạch đến bên người Diệp Huyền Tần, sắc mặt trịnh trọng đem tư liệu giao cho Diệp Huyền Tân.
"Anh, đã điều tra ra được, tình thế còn nghiêm trọng hơn so với suy nghĩ của chúng ta."
Hừ? Diệp Huyền Tần nghi ngờ, bắt đầu nghiên cứu tư liệu.
Sau khi xem xong tư liệu, sắc mặt của Diệp Huyền Tần trở nên xanh mét, nổi trận lôi đình.
Những người này tuân lệnh của Kim Lĩnh Nam ám sát Từ Lam Khiết, đây là điều thứ nhất.
Mục đích chính của bọn họ khi ẩn núp ở Thủ Đô đó chính là nhằm vào "Thần Soái".
Nửa năm nay, Côn Luân Chiến Thần đã bày ra thiên la địa võng ở ngay tại thủ đô này.
Đợi đến ngày Quốc khánh mùng mười tháng một, lúc Thần Soái tham gia buổi lễ, đến lúc đó thiên la địa võng sẽ được giăng ra để ám sát Thần Soái.
Đối với quân đoàn Thiết kỵ mà nói thì "Thiên la địa võng" chỉ là chưa đến một cái chớp mắt là xong.
"Chết tiệt."
Diệp Huyền Tần hai tay nắm chặt thành quả đấm: "Côn Luân Chiến Thần đánh không lại tôi nên bây giờ lại nghĩ tới sử dụng mưu kế?" "May mắn phát hiện được sớm, nếu không đến lúc đấy có thể sẽ ảnh hưởng đến lễ mừng quốc khánh, mà thậm chí lúc đấy e rằng cậu cũng sẽ chết!" Độc Lang mắt cũng lộ ra một tia nguy hiểm: "Anh, dù muốn hay không thì em sẽ dẫn người đem Côn Luân Chiến Thần bắt lại."
Diệp Huyền Tần lắc đầu: "Không được.
Chỉ dựa vào từng này khẩu cung thì chưa đủ để định tội Côn Luân Chiến Thần được."
"Hơn nữa Côn Luân Chiến Thần thâm nhập ở trong quân đã rất sâu, đã trở nên thâm căn cổ đế, chúng ta nếu tận lực bắt anh ta thì chỉ e sẽ khiến anh ta nảy sinh ra bất mãn với môn sinh, lúc đấy biết đâu anh ta sẽ bất ngờ mà làm phản."
Độc Lang day day huyệt thái dương: "Anh, chúng ta phải làm sao bây giờ? Chung quy lại thì vẫn không thể cứ như vậy mà nhẹ tay tha cho Côn Luân Chiến Thần được."
Diệp Huyền Tần cười lạnh: "Anh ta nghĩ khá lắm."
"Lần này, tôi sẽ tương kế tựu kế, để anh ta tự mình ra tay.
Sợ gì mà không tìm ra tội đền tội."
Anh điều chỉnh một chút cảm xúc rồi đi đến quân đoàn Thiết kỵ phía bên kia.
Hầu Vương dẫn đầu quân đoàn Thiết kỵ, yếu ớt nhìn Diệp Huyền Tần nói: "Anh...
Anh rốt cuộc là ai."
"Vì cái gì.
Vì cái gì mà có thể điều động Kính Lang đến thẩm vấn chúng tôi?" Diệp Huyền Tần: "Rất đơn giản! Bởi vì Kính Lang là do tôi thành lập."
Cái gì! Mọi người của quân đoàn Thiết kỵ đều trợn trừng mắt, khó có thể tin được lời của Diệp Huyền Tần.
Mọi người đều biết, Kính Lang là tự tay Lang Vương thành lập.
Lang Vương, còn có thân phận khác đó là Thần Soái! Diệp Huyền Tần nói như vậy thì chẳng phải chính là ám chỉ anh chính là Thần Soái? Thế này...
Điều này sao có thể! Thấy bọn họ không tin, Diệp Huyền Tần tùy ý lấy ra tử kim kỳ lân ngọc bài, quơ quơ trước mặt bọn họ.
Nhìn thấy tử kim kỳ lân ngọc bài, quân đoàn Thiết kỵ sụp đổ ngay tại chỗ.
Xác nhận không có sai, anh đúng là Thần Soái.
Tử kim kỳ lân ngọc bài, là lệnh bài thuộc riêng của Thần Soái! Đáng chết, đúng là đáng chết! Đánh chết bọn họ cũng không nghĩ đến, chồng của Từ Lam Khiết vậy mà lại là Thần Soái!