Diệp Huyền Tần không đếm xỉa với chiến thần Côn Luân, lực chiến người này so với Độc Lang thì khá tốt.
Diệp Huyền Tần dùng máy truyền tin, gọi nhân viên nghiên cứu ở khoang thuyền của anh Sói triệu tập đến đây, anh nói: “Tháo xiềng xích cho chiến thần Côn Luân.”
Nhóm người nhân viên nghiên cứu nhìn nhau, họ tỏ ra nghi hoặc.
Nếu để cho chiến thần Côn Luân tự do rồi, ông ta sẽ uy hiếp căn cứ này đấy.
Cuối cùng, Huyết Vương muốn làm cái gì thế?Diệp Huyền Tần quát lớn: “Sao thế, các người muốn trái lệnh của tôi sao?”
Nhóm nhân viên nghiên cứu vội vàng lắc đầu: “Ngài Huyết Vương đã hiểu lầm rồi.”
“Không phải chúng tôi không chịu mở trói, mà sợi dây xích này nung chảy từ sắc một ngàn năm, nên không có cách nào mở ra được cả.”
Diệp Huyền Tần lại ra lệnh: “Các người nghĩ cách thả ông ta ra đi, nếu không, chết!”
Diệp Huyền Tần phóng ra sát khí bừng bừng lên trên những người phía dưới.
Nhóm nhân viên nghiên cứu lập tức cảm thấy sợ hãi, họ vội vàng đáp lời: “Ngài Huyết Vương cứ yên tâm đi.”
“Chúng tôi sẽ nghiên cứu ra nước thuốc ăn mòn siêu mạnh, nhất định sẽ ăn mòn được sợi dây xích này.”
“Nhưng mà, chuyện này phải cần mấy ngày mới được.”
Diệp Huyền Tần nói: “Được, vậy cứ theo ý các người nói mà làm đi.”
Nhóm người nhân viên nghiên cứu vội vàng rời đi để chuẩn bị.
Diệp Huyền Tần nhìn sang chiến thần Công Luân mà nói: “Vậy để ông uy khuất ở chỗ này thêm vài ngày nữa rồi.”
Chiến thần Côn Luân thở dài: “Thật ra, anh không cần cứu tôi đâu.
Ở biên giới của Đại Hạ này, người uy hiếp được anh cũng chỉ có mình tôi thôi.
Nếu anh cứ để tôi ở đây tự sinh tự diệt, thì anh sẽ trở thành cường giả đứng đầu Đại Hạ rồi.”
Diệp Huyền Tần xoay người rời đi: “Vợ của tôi không thể không có cha được.”
Chiến Thần Côn Luân là cha ruột của Khiết nhi, ông ta cũng có thể xem là cha vợ của anh rồi.
Làm sao anh có thể thấy chết mà không cứu được chứ.
Nhưng mà nói sao đi nữa, chiến thần Côn Luân cũng là công thần hộ quốc, Diệp Huyền Tần không thể vì tư lợi của bản thân mà mặc kệ ông ta được.
Chiến thần Côn Luân bị lời nói của anh làm sửng sốt, cha của vợ anh ta quan hệ gì tới ông chứ? Nhưng sau đó, bỗng nhiên ông lại nghĩ đến Diệp Huyền Tần không phải đang hẹn hò với con gái mình đấy chứ.
Cuối cùng ông cũng nổi điên gào lên: “Diệp Huyền Tân, anh dám chạm vào con gái của tôi, tôi sẽ giết chết anh!”
Nhưng mà, Diệp Huyền Tần đã sớm chạy mất dạng rồi.Chiến thần Côn Luân cũng không biết, Từ Lam Khiết-vợ của Diệp Huyền Tần là con gái ruột mà ông ta đã thất lạc nhiều năm nay.
Chiến thần Côn Luân cũng không biết, tin tức này như lửa rất nhanh truyền ra toàn bộ người nhà họ Thiên.
Trong lúc nhất thời, có một ít người nhà họ Thiên ở mọi nơi, từ cấp trên đến cấp dưới đều thảo luận về Từ Lam Khiết.
Chuyện quan trọng nhất là tin tức này lọt vào tại của con trai trưởng của nhà họ Thiên-Thiên Hành Kiện.
Thiên Hành Kiện đang đứng vị trí rất cao, cậu ta là đứa con đầu của chiến thần Côn Luân và Kim Nhã Nam, tương lai cậu ta sẽ kế thừa vị trí gia chủ.
Nhưng mà, bây giờ bỗng nhiên nhảy ra một Từ Lam Khiết, cô ấy còn lớn tuổi hơn mình.Nếu như cô ấy quay lại nhận dòng họ, tất nhiên chuyện này sẽ ảnh hưởng đến bản thân cậu ta, thậm chí cô ấy sẽ tranh giành vị trí gia chủ của cậu ta.
“Bất luận là phải trả giá đắt như thế nào, nhất định phải phong tỏa tin tức này lại, đuổi Từ Lam Khiết ra khỏi thành phố”
“Nhưng mà nghe nói, chồng của Từ Lam khiết là học trò của Thần Soái, chuyện này khó giải quyết đấy.”
“Chuyện này có gì mà khó? Tôi vẫn là con trai trưởng của chiến thần Côn Luân đấy thôi, với chức vị thế này còn không áp chế được một con chó của Thần Soái sao?”
Chuyện này không nên chậm trễ, nên cậu ta lập tức hành động, trước tiên anh ta vào tập đoàn Diệp Linh.Tại tập đoàn Diệp Linh.
Từ Lam Khiết trong tay đang cầm ve thử thai, hai mắt cô hiện lên tia lấp lánh.
Trên ve thử thai xuất hiện hai vạch hồng, khi nhìn thấy hai vạch này, chúng làm cảm xúc cô dâng trào.
Bây giờ, ở trong bụng của cô có thêm một sinh mệnh nhỏ.
Cô ấy đã làm mẹ rồi.
Nếu như cô để Diệp Huyền Tần biết, anh ấy sắp trở thành cha, không biết anh ấy vui vẻ thành dạng gì nữa nhỉ.
Đúng lúc lòng cô tràn đầy mơ ước, thì cửa ban công đột nhiên bị người khác đẩy ra, Thiên Hành Kiện nghênh ngang đi vào.
Vẻ mặt Từ Lam Khiết giận dỗi nói: “Cậu là ai? Sao anh tự ý xông vào đây?”