Chiến Thần Phong Vân (Thần Soái Hộ Quốc)

Chương 1159: Phơi bày sự thật với toàn thế giới




Cậu ta vất vả dựng lên hình tượng "Chiến thần Tề Thiên”
, muốn nổi danh khét tiếng.
Diệp Huyền Tần: "Ném họ ra ngoài.”
Đã rõ! Vệ sĩ ba chân bốn cẳng ném đám người xuống dưới lầu.
Trong phút chốc, dưới lầu lại có vô số kẻ tò mò tụ tập lại xem náo nhiệt.
Đồng thời có một vài người nhận ra Chiến thần Tề Thiên, Thiên Hành Kiện.
“Ơ, đây không phải là Chiến thần mới ThiênHành Kiện hay sao, sao tay chân anh ta bị phế roi?" "Ôi trời, ngay cả Thần soái Thiên Hành Kiện cũng có thể chiến thắng được.
Vậy mà vẫn còn có người có thể phế Thiên Hành Kiện sao RỐI cuộc người này mạnh cỡ nào thể "Chờ chút đã cái vị bên cạnh anh ta là Thần soái “Đậu phộng, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy, sao Thần soái cũng quỳ ở nơi này.
Vì để bảo vệ tính mạng, Trương Nhất Thành chỉ có thể nói ra sự thật.
“Tôi nói thật, tất cả những gì tôi nói đều là sự thật “Thật ra tôi không phải là Thần soái, tôi giả mạo anh taAnh ta nói hết toàn bộ chân tướng sự thật ra! Cái gì! Đám người nghe xong thì lập tức nổi giận, tiếng mắng chửi không dứt bên tai.
Thì ra, tất cả đều âm mưu của Chiến thần Tề Thiên nhằm vào Thần soái Chiến thần Tề Thiên tìm người đóng giả làm Thần soái, trước thì trêu ghẹo con gái, bối xấu uy danh của Thần soái, sau đó để cho Thần soái thua dưới tay mình, giành được tiếng tăm lẫy lừng cho Chiến thần Tề Thiên.
Chiến thần Tề Thiên chẳng qua chỉ là một tên trộm cắp đã giở âm mưu quỷ kế.
Còn Thần soái mới mãi mãi là tín ngưỡng của họ.Chân tướng sự thật vừa hot nhanh chóng truyền khắp cả nước.
trở Trong lúc nhất thời, Chiến thần Tề Thiên thành sự tồn tại bị người người chinh phạt si nhục Nghe người xung quanh sỉ nhục, Thiên Hành Kiện sắp bị nhồi máu cơ tim.
Lại thêm sự đau nhức kịch liệt từ từ chi bị gãy truyền đến, trước mắt cậu ta tối đen, vượt qua cơn sốc.
Cậu ta nằm trọn vẹn thời gian hai ngày hai đêm trong phòng chăm sóc đặc biệt rồi mới được đưa về nhà họ Thiên! Bây giờ Thiên Hành Kiện thậm chí có cả ý định tự tử.
Nhà họ Thiên, là một gia tộc hoàng thất lấy thực lực làm đầu.Bây giờ Thiên Hành Kiện cậu đã trở thành phế vật, sau này không còn chút địa vị nào ở nhà họ Thiên nữa, là đối tượng bị người người sỉ nhục.
Từ con cưng của trời ở nhà họ Thiên, đột nhiên sa đọa thành rác rưởi, loại tâm lý chênh lệch này, là con người chỉ sợ không ai có thể chấp nhận được.
Trong lúc đang tuyệt vọng, bỗng nhiên ngoài cổng truyền đến một trận rối loạn.
Giọng nói của người gác cổng vang vọng cả tòa Thiên phủ: “Cung nghênh Chiến thần Côn Luân trở về!”
Người nhà họ Thiên vội vàng tập hợp vào trong đại sảnh, nghênh đón Chiến thần Công Luân.
Mấy ngày nay, bỗng nhiên mất liên lạc vớiChiến thần Côn Luân, cũng không biết đã đi đâu nữa.
Chiến thần Côn Luân chính là trụ cột của nhà họ Thiên.
Một khi ông ta mất tích thì nhà họ Thiên sẽ như rần mất đầu, lòng người tán loạn, hoảng sợ không chịu đựng nổi một ngày.
Hôm nay, cuối cùng Chiến thần Côn Luân cũng đến.
Đương nhiên là người nhà họ Thiên muốn nghênh đón.
Tình huống thực tế là, trước đó Huyết Vương giả làm Chiến thần Côn Luân thất bại chạy ra khỏi Đại Hạ.
Chiến thần Côn Luân thật sự, vẫn luôn bị kẹt trong căn cứ dưới nước.Cho đến ngày hôm nay, cuối cùng ông ta cũng thoát khỏi đó, trở về gia tộc Chiến thần Còn Luân không định nói ra đoạn quá khứ không vẻ vang này.
Chiến thần Côn Luân ông, là một tấm danh thiếp của Đại Hạ, nếu như để cho người ngoài biết được, ông ta bị thể lực đối địch giam lỏng hai năm thì chính là vứt hết mặt mũi của Chiến thần Côn Luân, càng là vứt hết mặt mũi của Đại Ha.
Thiên Hành Kiện biết được bố trở về thì hai mắt lập tức tỏa sáng.
Mình đã bị phế, nhưng bố là Chiến thần Công Luân, vẫn có thể báo thù cho mình.
Cậu ta vội vàng ra lệnh cho người hầu “Mau đẩy tôi đến gặp bố.
Vâng.Người hầu nhanh chóng đẩy Thiên Hành Kiện đang ngồi trên xe lần xuyên qua đám người nhà họ Thiên, đi về phía Chiến thần Công Luân.
"Dòng chính của nhà họ Thiên, Thiên Hành Kiện, cung nghênh phụ vương trở về!" Thiên Hành Kiện hô lớn.
Vào lúc người nhà họ Thiên đang trò chuyện với Chiến thần Côn Luân thì nghe được giọng nói của Thiên Hành Kiện, hai mắt không khỏi tỏa sáng.
Trước kia ông ta yêu thương Thiên Hành Kiện nhất.
Mấy năm nay bị giam lỏng, không có giấy phút nào mà ông ta không nhớ đến Thiên Hành Kiện.
Hôm nay cuối cùng cũng có thể gặp lại cậuÔng ta phần khởi xoay người.
"Ha ha, Hành kiện khoảng thời gian này con có luyện công thật tốt hay không có lười biếng hay không đó Còn chưa nói được phân nửa thì đã im lặng dừng lại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.