Nhưng vào lúc này, dưới lầu bỗng nhiên truyền đến tiếng đánh nhau, còn kèm theo tiếng hét của Trình Vũ.
"Mấy người làm gì vậy, mau dừng tay lại cho tôi!" Có biến Sắc mặt của Diệp Huyền Tần và Từ Lam khiết khế biến, vội vàng chạy xuống lâu.
Dưới lầu một, là khu vực làm việc của nghiệp vụ kiến trúc tập đoàn Diệp Linh.
Người phụ trách nghiệp vụ kiến trúc chính là Trình Vũ.Tám người đàn ông cao to, tóc vàng, bây giờ đang tùy tiện đập phá.
Khu vực làm việc bị đập phá thành một mớ hỗn đồn.
Mấy người nhân viên đều bị thương, Đầu của Trình Vũ cũng bị thương, máu nhuộm đỏ mái tóc.
Nhưng cho dù như thế, cô ấy cũng không quan tâm đến vết thương, cố gắng hết sức ngăn cảm mấy tên đàn ông to cao đang đập phá.
Sắc mặt của Từ Lam Khiết lập tức trắng bạch, vội vàng chạy đến, kéo Trình Vũ đến khu vực an toàn.
"Ngư Nhi, em sao rồi?" Trình Vũ gấp đến độ òa khóc: "Chị, anh rể, mau ngăn bọn họ lại đi."
"Nhóm người này thực sự là quá mức khinh người rồi!" Diệp Huyền Tần giận dữ mắng mỏ: "Dừng tay, dừng tay hết cho ông!" Nhưng mà, tám người đàn ông cao to liếc nhìn Diệp Huyền Tần một cái, không thèm để ý đến anh, tiếp tục đập phá.
“Mẹ nó!”
Diệp Huyền Tần không kiềm chế được cơn giận, một cước đá bay một loạt ghế dưới chân.
Ghế giống như đạn pháo hiệu, bay thẳng đến tám người đàn ông cao lớn.
Ầm ầm ầm! Sau một tiếng loạt tiếng vang trầm thấp, những chiếc ghế hóa thành bột mịn.
Tám người đàn ông cao lớn cũng bị hất ngãtrên mặt đất, đầu rơi máu chảy.
Có người bị đập vào huyệt Thái Dương, ngất xỉu tại chỗ.
"Chết tiệt Tám người đàn ông cao lớn nổi trận lôi đình: "Mẹ nó, mày dám đánh tụi tao, chán sống rồi!" "Có biết tụi tao lăn lộn với ai không?" "Im miệng!" Diệp Huyền Tần lạnh lùng nói: "Bây giờ không tới phiên mấy người nói chuyện.
"Mẹ nó!" Tám người càng khoa trương: "Không dạy dỗ mày một chút thì mày không biết ba con mắt của Mã vương gia!" Bọn họ đứng lên, muốn dạy dỗ Diệp Huyền Tân.Nhưng mà, hổ khu của Diệp Huyền Trân chấn động, hai mắt đỏ bừng nhìn về phía bọn họ, trên thân tỏa ra một luồng sát khi mãnh liệt Nhiệt độ trong phòng đột ngột hạ xuống vài "Hit!" Bọn họ bị sát khí của Diệp Huyền Tần dọa sợ, không kiềm được hít sâu một hơi.
Bọn họ ý thức được mình đụng phải cao thủ rồi.
Tên nhóc này, không dễ chọc.
Đảm người không khỏi im lặng, không dám nói bậy nữa.
Diệp Huyền Tần đi đến bên cạnh Trình Vũ, dò hỏi: "Ngư Nhi, nói cho anh rể nghe một chút.
Rốt cuộc chuyện này là như thế nào vậy?" độ!Trình Vũ ủy khuất nói: "Anh rể, bọn họ là tay chân của công ty xây dựng Huy Hoàng" "Mấy ngày trước, tập đoàn Diệp Linh và công ty xây dựng Huy Hoàng cùng đấu thầu một hạng mục."
"Cuối cùng, nhà chúng ta nhờ vào ưu thế đã chiến thắng tuyệt đối, đấu thầu thành công."
"Thật không nghĩ đến công ty xây xựng Huy Hoàng vẫn chưa từ bỏ ý định, gây chuyện khắp nơi, làm khó dễ chúng ta, muốn chúng ta chuyển lại hạng mục này cho bọn họ với giá thấp" "Đương nhiên em không chịu."
"Bọn họ bắt đầu sai người đến công trường quấy rối, cản trở chúng ta thi công.
Bây giờ càng làm tới, đến công ty của chúng ta gây chuyện."
Diệp Huyền Tần nhẹ gật đầu, Loại chuyện này đã quá quen thuộc trong ngành kiến trúc rồi.
Công ty xây dựng Huy Hoàng dám trắng trọn đoạt hạng mục như thế thì chắc là có bối cảnh.
Nhưng mà, cho dù có bối cảnh, ở trước mặt mình cũng chỉ là bài trí đơn thuần thôi.
Diệp Huyền Tần ra lệnh: "Gọi điện cho ông chủ của mấy người, kêu ông ta lấy tiền chuộc mạng."
"Tài sản tổn thất, tính một tỷ là được.
"Tiền chữa trị của Ngư Nhi, mười tỷ."
"Tổng cộng mười một tỷ PhụtTâm người cười.
Bạn hân gặp qua mấy kẻ phách lối, nhưng chưa từng thấy ai phách lối như vậy! Đập phá một chút đồ dùng văn phòng, Trình Vũ bị mất một chút da lông, lại tìm bọn họ bắt đền mười tỷ! Mơ mộng hão huyền.
Có ai mà không biết ông chủ của bọn họ là người keo kiệt có tiếng.
Muốn kiếm một đồng một các từ trên người của ông ta đã là chuyện phi thực tế rồi, nói chi là mười một tỷ.