Từ Lam Khiết đã ngất đi, không hề nhúc nhích.
Ánh mắt mấy người đang câu cá liếc nhìn Thiên Hành Kiện một cái, sau đó vẫn tỉnh bơ như không.
Thiên Hành Kiện tùy ý hỏi: “Đồng hương, các người có bán cá này không?”
Người thả câu lại nói: “Cá đạo ba trăm năm mươi ngàn một ký, cá biển thì bảy trăm nghìn một ký.”
Thiên Hành Kiện nói: “Thế cho tôi mười ký cá biển đi.”
Người câu cá nói: “Được thế thì một tay giao tiền một tay giao hàng.”
Đây chính là ám hiệu của Thiên Hành Kiện và người của điện Huyết Vương.
Sau khi trao đổi ám hiệu, người thả câu nhanh chóng bỏ lại cần câu, sau đó đứng dậy. “Cô ta sao thế?” Người câu cái chỉ chỉ vào Từ Lam Khiết.
Thiên Hành Kiện: “Chỉ tạm thời ngất đi mà thôi, không chết đâu. “Ừ, vậy thì tốt.” Từ Lam Khiết là vợ của thần đẹp trai vì thế nếu cô còn sống thì mới có nhiều lợi ích: “Mau lên thuyền đi.”
Thiên Hành Kiện nhanh chóng lên thuyền.
Người tài xế ôm Từ Lam Khiết chuẩn bị lên thuyền.
Thế nhưng người câu cá lại đưa tay cả tài xế: “Xin lỗi, không có sự đồng ý của Huyết Vương, anh không được phép lên thuyền.”
Thiên Hành Kiện cười lạnh lên tiếng: “Ôi, ôi, các người nên suy nghĩ cho thật kỹ.”
“Anh ta chính là một vệ sĩ luôn ở bên cạnh chiến thần Côn Luân, võ nghệ phải nói là vô cùng cao cường. Muốn bắt được anh ta thì người của Huyết Vương đã phải bỏ ra một năng lượng thật lớn đấy!”
“Nếu không cho anh ta lên thì chắc hẳn điện Huyết Vương sẽ tổn thất lớn đấy.”
“Hơn nữa Huyết Vương cũng rất xem trọng anh ta, nếu không cho anh ta lên thuyền thì sau này Huyết Vương trách tội, các người có gánh nối không?” Những người câu cá trố mắt nhìn nhau, sau khi mấy người đó trao đổi ánh mắt với nhau xong thì cuối cùng cũng gật đầu đồng ý. “Được, anh có thể lên thuyền. Thế nhưng chúng tôi phải tạm thời buộc tay buộc chân của anh lại để phòng ngira.”
Có thể.
Người tài xế thấp giọng lên tiếng đồng ý.
Những người câu cá nhanh chóng lôi ra một chiếc du thuyền ở bãi sậy, sau đó nhanh chóng đẩy thuyền ra chỗ sâu nhất của biển Hoa Đông.
Đi về trước khoảng chừng hai kilet, chiếc du thuyền nhanh chóng ngừng lại.
Mặt biển phía trước bỗng nhiên động đậy, giống như Ngay sau đó, một vật khổng lồ nhanh chóng nổi lên nước đang sôi trào. trên mặt biển.
Cuối cùng một chiếc tàu lặn nhanh chóng xuất hiện.
Từ Hành Kiện hít một hơi: “Điện Huyết Vương lớn thật đất, có thể bố trí một chiếc du thuyền ở biên giới của biển Hoa Đông.
Vẻ mặt của người câu cá trở nên kiêu ngạo: “Đó là dĩ nhiên. Điện Huyết Vương của chúng tôi lợi hại hơn các người tưởng nhiều đấy!”
Đoàn người cũng không nói nhảm nữa, nhanh chóng leo lên du thuyền.
Bên trong du thuyền vô cùng lớn, có hơn một trăm thành viên của điện Huyết Vương, giờ phút này những người đó đang nấu rượu vui đùa, đánh bài hút thuốc.
Thế nhưng bọn họ vẫn rất xem trọng Thiên Hành Kiện.
Đám người Thiên Hành Kiện vừa mới bước vào thành viên của điện Huyết Vương nhanh chóng đứng lên vậy quanh. Người tiểu đội trưởng cau mày, hỏi người câu cá: “Tại sao lại nhiều hơn một người so với kế hoạch?”
Người câu cá lên tiếng trả lời: “Người này chính là tài xế, anh ta chính là một đệ nhất cao thủ bên cạnh chiến thần Côn Luân”
“Một người như thế nếu điện Huyết Vương sử dụng thì có thể tăng thêm sức mạnh cho điện Huyết Vương” Người tiểu đội trưởng gật đầu: “Ừ cũng tốt. “Làm phiền mấy vị đi nghỉ ngơi một chút đi, khi đến nơi chúng tôi sẽ gọi mọi người dậy.”
Ba người Thiên Hành Kiện bị đưa vào phòng nghỉ ngơi.
Nói là phòng nghỉ nhưng thật chất ra lại chính là một nhà tù.
Người của điện Huyết Vương không tin Thiên Hành Kiện, vì thế mới đưa bọn họ vào nhà tù để tránh thị phi.
Cửa nhà tù nhanh chóng đóng lại, người của điện Huyết Vương nhanh chóng rời khỏi đó.
Từ Lam Khiết nhanh chóng tỉnh lại sau cơn hôn mê.
Cô cũng không cảm thấy bất ngờ thế nhưng vẻ mặt lại vô cùng sợ hãi. “Tiếp theo, chúng ta… Chúng ta nên làm gì bây giờ?” Từ Lam Khiết lo lắng hỏi người tài xế.
Người tài xế này này chính là chiến thần Côn Luân.
Chuyện lần này chiến thần Côn Luân và Diệp Huyền Tân đã tương kế tựu kế, lập nên kế hoạch “Nhỏ cỏ tận gốc”.
Việc Thiên Hành Kiện và Huyết Vương cấu kết nhau, sao có thể qua mắt được chiến thần Côn Luân.
Dưới sự tra hỏi của chiến thần Côn Luân thì tất cả mọi kế hoạch của Thiên Hành Kiện, hơn nữa còn nguyện phối hợp với điện Huyết Vương để tiêu diệt điện Huyết Vương.
Việc Từ Lam Khiết hôn mê cũng là ngụy trang.