Chiến Thần Phong Vân (Thần Soái Hộ Quốc)

Chương 1231: Báu vật của sàn đấu




Đại Kim Cương là võ sĩ quyền anh mạn nhất, là báu vật của sàn đấu này. Từ khi anh ta xuất hiện trên sàn đấu, chưa từng thất bại bao giờ
Anh ta chính là huyền thoại của sàn đấu.
Diệp Huyền Tân lạnh nhạt nói: “Tôi nói rồi, tôi không có nhiều thời gian để lãng phí với các người. "Các người đồng loạt ra tay đi. Sau đó tôi trực tiếp khiêu chiến với ông trùm của sàn đấu quyền anh này." Đại Kim Cương nhếch miệng cười nói: “Xin lỗi, anh không đủ tư cách
Bang!
Diệp Huyền Tẫn không chút do dự giảng cho Đại Kim Cương một cái tát.
Một âm thanh thanh thủy vang lên, quanh quần thật lâu trong lòng mọi người.
Diệp Huyền Tân khiêu khích nói: "Bây giờ tôi đã có từ cách chưa?"
Đại Kim Cương sửng sốt.
Mọi người cũng vô cùng choáng váng.
Mẹ nó chứ.
Tên nhãi này dám ra tay tát người mạnh nhất sàn đấu quyền anh,
Đại Kim Cương nếu điên lên thì anh sao có thể là đối thủ được?
Diệp Huyền Tân đúng là rất mạnh nhưng Đại Kim
Cương cũng không hề yếu, cho tới bây giờ anh ta chưa từng biết thất bại là gì. “Mày dám đánh tao? Ông đây nhất định sẽ băm vắm
Sửng sốt vài giây, Đại Kim Cương tức giận ngút trời. mày ra!"
Anh ta cần răng, xông về phía Diệp Huyền Trân.
Cơ thể anh ta vô cùng to lớn, giống như một con tinh tinh đầu bạc, mỗi một bước đi đều khiến sản đấu rung lên. Khí thế này khiến toàn hội trường kinh sợ.
Nhưng.
Diệp Huyền Tân cũng không có chút nào sợ hãi. Thậm chí trên mặt còn oàn khinh thường. Tới gần Diệp Huyền Tần, Đại Kim Cương nhảy thẳng vào đánh, nhào về hướng Diệp Huyền Tần. Khí thế che trời lấp đất vô cùng mạnh mẽ, trong chớp mắt càn quét cả hội trường.
Đồng tử mọi người co chặt, hơi thở dồn dập.
Chỉ dựa vào cơ thể hơn một trăm cân này của Đại Kim Cương cũng có thể đè bẹp Diệp Huyện Tân rồi.
Lần này, mọi người cuối cùng cũng nhìn thấy Diệp
Huyền Tần ra tay.
Anh nâng chân phải lên, cao hơn cả người Đại Kim
Cương.
Sau đó dùng sức đá xuống. Vốn dĩ cả người lao về phía Đại Kim Cương.
Thân mình đột nhiên lại hướng xuống đất.
Âm vang!
Một âm thanh đinh tai nhức óc vang lên giữa sàn đấu quyền anh một hồi lâu.
Võ đài đã bị Đại Kim Cương đập nứt thành mấy khe. Trong miệng Đại Kim Cương cũng bắn ra vài ngụm máu, ngất lịm đi.
Xôn xao!
Toàn hội trường trở nên hỗn loạn.
Mọi người đều sôi nổi đứng dậy, không thể tin nhìn vào cảnh tượng trước mắt.
Đại Kim Cương là người mạnh nhất sàn đấu quyền anh. Vậy mà lại thất bại trong tay Diệp Huyền Tân chỉ với một chiều.
Thực lực của Diệp Huyền Tân lại một lần nữa chứng minh bọn họ đang xem nhẹ anh.
Diệp Huyền Tân nhìn về phía ba vị võ sĩ quyền anh còn lại: “Ba người cùng lên đi." võ sĩ quyền anh cấp hai, cấp ba và cấp bốn đã choáng váng từ lâu.
Ba người họ đều từng đấu qua với Đại Kim Cương. Nhưng cả ba đều không địch nổi một chiêu của Đại Kim Cương.
Vậy mà Diệp Huyền Tần chỉ với một chiêu đã có thể đánh bại Đại Kim Cương.
Ba người bọn họ ở trước mặt Diệp Huyền Tần chỉ có thể bị đè bẹp thôi.
Ba người vội vàng nói: “Chúng tôi cam tâm tình nguyện nhận thua.
Diệp Huyền Tần nhìn về phía trọng tài: “Thế này cũng tính là tôi khiêu chiến thành công rồi chứ."
Trọng tài gật đầu nói: “Tôi tuyên bố, nhiệm vụ khiêu chiến cấp S của Diệp Huyền Tân thành công.”
Đám người hoàn toàn yên lặng, không hề có tiếng vỗ tay hoan hồ cổ vũ.
Bọn họ vẫn còn đắm chìm trong nỗi khiếp sợ chưa kịp phục hồi tinh thần lại.
Diệp Huyền Tần nhìn về phía người phụ trách sàn đấu: "Hiện giờ tôi có tư cách khiêu chiến với ông chủ sàn đấu rồi chứ."
Người phụ trách vội vàng gật đầu: “Đương nhiên rồi." "Trọng tài lập tức đi thông báo cho ông chủ đi."
Rõ rồi!
Trọng tài nhanh chóng chạy đi.
Người phụ trách đi tới bên cạnh Diệp Huyền Tần, lấy ra một tấm thẻ ngân hàng. “Thưa anh, trong thẻ này là sáu mươi sáu triệu đồng, mời anh nhận lấy
Diệp Huyền Tần nói: “Không phải thắng nhiệm vụ cấp S chỉ được thưởng ba mươi ba triệu thôi sao? Sao lại thành sáu mươi sáu triệu?” Người phụ trách nói: “Anh Diệp Huyền Tần cống hiến cho mọi người một màn thi đấu tuyệt vời như vậy, thể lực chắc hẳn tiêu hao rất nhiều." “Số tiền còn lại anh Diệp Huyền Tần cầm đi mua chút gì bồi bổ đi, coi như là chút lòng thành của sản đấu quyền anh chúng tôi." “Anh Diệp Huyền Tần, tôi đưa anh đến cửa hàng mua đồ bổ cao cấp nhé?”
Diệp Huyền Tần lúc này mới bừng tỉnh hiểu ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.