Chiến Thần Phong Vân (Thần Soái Hộ Quốc)

Chương 1249: Nhà họ Thiên không có tư cách để trừng phạt tôi




Thiên Hàn Quân ngẫm nghĩ một chút, cuối cùng gật đầu, "Được thôi.
Thiên Hành Quân ẩn gọi cho Yamano Ichiro: “Cho Diệp
Niệm Quân nghe máy. Thoáng cái, tiếng khóc của Diệp Niệm Quân vang lên trong điện thoại. “Hu hu, mẹ ơi, con không thích chú này đâu. “Mẹ ơi, Quân Quân muốn về nhà, hu hu.
Tiếng khóc của Diệp Niệm Quân đánh sập hoàn toàn tuyến phòng ngự trong trái tim Từ Lam Khiết. Nước mắt của cô như những hạt ngọc rơi lã chã.
Từ Lam Khiết vội lên tiếng an ủi: “Quân Quân nghe lời nhé. Mẹ hứa sẽ đến đón con ngay, được không nào? “Mẹ còn phải mua cho con kem mà con thích ăn nhất để con ăn thỏa thích nữa."
Da.
Quân Quân nói: “Quân Quân sẽ nghe lời, Quân Quận không khóc. Mẹ ơi, mẹ nhanh lên..
Cuộc gọi bị cắt đứt một cách vô tình,
Từ Lam Khiết rụt rè nhặt bản hợp đồng bản thân lên.
Huyền Tần, xin lỗi anh, cuộc đời này em không thể ở bên anh đến răng long đầu bạc được rồi.
Nhưng anh yên tâm.
Anh không bao giờ làm chuyện gì có lỗi với anh đâu. Nếu hắn ta dám ép em làm việc mà em không muốn, em sẽ lấy cái chết ra để chứng minh lòng mình.
Thiên Hành Quân cất giọng lạnh lùng: “Từ Lam Khiết, có phải là chị vẫn đang mong đợi Diệp Huyền Tẫn đến cứu chị không? “Chị hãy dẹp bỏ cái suy nghĩ ấy đi. "Nói thật cho chị biết, Diệp Huyền Tần đã chết rồi.” Từ Lam Khiết ngẩng phắt lên: "Cậu... cậu nói dối "Sao Huyền Tần lại chết được?"
Thiên Hành Quân: “Đừng tự dối lòng nữa, chẳng lẽ chị không để ý thấy là đã mấy ngày rồi Diệp Huyền Tần không liên lạc với chị à?"
Từ Lam Khiết rối rít phản bác lại: "Huyền Tần là học trò của thần soái, thường xuyên phải đi làm nhiệm vụ tối mật, mất liên lạc vài ngày là chuyện bình thường.
Thiên Hành Quân: "Ha ha, đừng tự an ủi bản thân nữa. “Anh ta xúc phạm đến vương tử Yamano Ichiro, vương tử không lấy mạng anh ta mới là lạ. “Vương tử Yamano Ichiro trừ khử Diệp Huyền Trân trước rồi mới dám ra tay với chị và Diệp Niệm Quân đấy."
Từ Lam Khiết khẽ run rẩy.
Lời Thiên Hành Quân nói là có cơ sở.
Cô bổng ý thức được rằng có thể Huyền Tần đã gặp phải bất trắc.
Giờ phút này, Từ Lam Khiết thầm hạ quyết tâm, đợi sau khi cứu được Quân Quân, nếu như xác nhận được rằng
Diệp Huyền Tân thực sự đã chết, thì cô sẽ tự vẫn để theo anh.
Đang trong cơn tuyệt vọng thì một giọng nói sang sảng bất chợt vang lên. "Ai nói tôi chết rồi thế?"
Là giọng nói của Diệp Huyền Tần!
Hai người lập tức quay ra nhìn theo hướng giọng nói. Diệp Huyền Tần sải bước vững vàng, tiến vào đại sảnh.
Từ Lam Khiết bỗng thấy yên tâm hơn hẳn. "Hu hu, Huyền Tần, em biết là anh không sao mà. “Huyền Tân ơi, mau cứu con gái của chúng ta."
Diệp Huyền Tân ân cần lau đi những giọt nước mắt của
Từ Lam Khiết "Lam Khiết, em hãy yên tâm. “Có anh đây rồi, chắc chắn Quân Quân sẽ không sao cả.
Vâng.
Từ Lam Khiết gật đầu: "Chúng ta không có nhiều thời gian đầu.”
Diệp Huyền Tần vỗ vai Từ Lam Khiết, rồi đi về phía Thiên Hành Quân. Thiên Hành Quân sửng sốt nhìn chăm chăm Diệp
Huyền Tần: "Không đời nào! “Sao mày lại có thể còn sống được?”
Tin tức tình báo của Yamano Ichiro không thể nào lại sai.
Diệp Huyền Tần cười khẩy: "Người hôm nay phải chết sẽ là mày. “Tạo đảm bảo rằng nếu như mày không cho tao biết." tung tích của Quân Quân thì chính tay tao sẽ giết mày.
Thiên Hành Quân giận dữ: "Láo toét “Nơi này là nhà họ Thiên, gia đình quân nhân, được luật quân sự bảo vệ, mày dám động vào tao, không sợ bị của tòa án quân sự trừng phạt à?”
Diệp Huyền Tân nhoẻn cười: "Bộ luật quân sự của ba đội quân đều do tao đề ra. "Mày muốn dùng luật của tạo để trừng trị tao ư, nực cười.
Thiên Hành Quân càng tức giận hơn: “Thắng khốn kiếp, ai cũng biết bộ luật quân sự của ba đội quân do chính thần soái viết. “Mày lại bảo bộ luật quân sự do mày đề ra, rõ ràng là mày đang sỉ nhục thần soái. “Tao sẽ báo cáo lại sự việc này với thần soái, xin thần xoái xử trí mày...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.