Chiến Thần Phong Vân (Thần Soái Hộ Quốc)

Chương 1293: Thiên Hành Quân chịu thiệt




Chắc chắn rằng.
Từ Lam Khiết đã biết được chuyện mình bị hủy căn cơ, tu vi phế hết rồi, Chẳng qua, thương tổn căn cơ đã là chuyện của quá khứ rồi.
Bây giờ chồng của em là cường giả Vương cảnh.
Thiên hạ đệ nhất cao thủ!
Diệp Huyền Tần vừa định giải thích.
Thì cửa phòng đột nhiên bị đẩy mạnh ra.
Thiên Hành Quân nổi giận đùng đùng xông vào. “Từ Lam Khiết, cũng không xem thử bây giờ là mấy giờ rồi, còn không đi tham gia tụ hội của dòng họ. "Hôm nay, tôi muốn xử lý cô bằng gia pháp...
Ai ngờ chỉ mới nói được một nửa thì đột nhiên dừng lại.
Hắn ta trừng to mắt tràn đầy khiếp sợ mà nhìn Diệp Huyền Trân.
Đệt, chuyện gì thế này, sao tên này vẫn còn sống. Chẳng phải anh ta nên chết dưới tay súng bắn tỉa do
Hòa Mạnh Trường sắp xếp rồi sao? Chết tiệt, chắc chắn kế hoạch của Hòa Mạnh Trường đã thất bại rồi.
Vốn dĩ hắn ta còn định nhân cơ hội này trả thù Từ Lam Khiết thật tốt.
Nhưng bây giờ xem ra, còn trả thù cái đếch gì. Cái tên khốn Hòa Mạnh Trường kia, ngay cả một tên phế vật cũng không giải quyết được.
Anh ta quả thật còn phế vật hơn cả phế vật. Ánh mắt Diệp Huyền Tân tràn đầy lạnh lẽo nhìn hắn ta: “Cút ra ngoài. “Từ nay về sau, nơi này là cấm địa, cậu, không được vào đây. "Dựa vào cái gì!” Thiên Hành Quân cãi cổ nói: “Nơi này là nhà họ Thiên, tôi là gia chủ nhà họ Thiên." "Cả nhà họ Thiên này đều là của tôi, anh dựa vào cái gì không cho tôi vào."
Diệp Huyền Tân nói: “Chỉ dựa vào việc tôi là Thần
Soái!"
Thiên Hành Quân: “Thần Soái? Ha ha, bây giờ anh đã bị thương tổn căn cơ, trở thành phế vật, lại còn không biết ngại mà xưng là Thần Soái!". Chuyê𝓃 𝙩ra𝓃g đọc 𝙩ruyệ𝓃 ﹢ 𝑻 R u M 𝑻 R 𝑈 𝒀 𝐞 N.v𝓃 ﹢
Diệp Huyền Tân: “Cho dù tôi có trở thành phế vật, thì bóp chết cậu cũng chỉ là chuyện nhỏ nhặt mà thôi.” “Lần trước cậu phá hoại quân hôn bị bắt lại, có thể ra ngoài nhanh như vậy chắc là đã nhờ người thông quan hệ nhỉ?" "Lập tức xin lỗi, nếu không tôi sẽ yêu cầu cấp trên điều tra triệt để chuyện này, cậu cứ đợi mà ngồi tù đi." Thiên Hành Quân lập tức đỏ mặt tía tai.
Đúng thật Diệp Huyền Tần đã trở thành kẻ vô dụng, nhưng quyền lực của anh vẫn còn đó.
Anh ta vẫn có thể đơn giản nhẹ nhàng bóp chết mình như vậy.
Vì muốn sống, khiến hắn ta không thể không cúi đầu: "Tôi...xin lỗi." "Xin cô tha thứ."
Cút!
Thiên Hành Quân lập tức xám xịt cút ra ngoài.
Lúc này hắn ta thật đúng là tức muốn nổ phổi. Không hề do dự gọi điện thoại cho Hòa Mạnh Trường: "Hòa Mạnh Trường, coi coi chuyện tốt anh đã làm kìa!” "Chẳng phải anh nói với tôi lần này Diệp Huyền Tân chắc chắn sẽ chết sao!" óc.
Lúc này Hòa Mạnh Trường cũng đang đau đầu nhức
Vốn dĩ định dụ Diệp Huyền Tân ra.
Nhưng không ngờ lại dụ ra một tên cao thủ áo đen Hơn nữa cho đến lúc này anh ta vẫn còn không biết người áo đen đó rốt cuộc có thân phận gì. thần bí
Từ thực lực mà người áo đen sử dụng thì Hòa Mạnh Trường cực kỳ hoài nghi đối phương là cường giả Vương cảnh, chiến thần Côn Luân.
Hơn nữa sau khi đối phương cứu Trình Bắc Phong xong thì đúng thật đã chạy về phía nhà họ Thiên.
Khả năng người áo đen là chiến thần Côn Luân đúng thật rất cao. Giết chiến thân Côn Luân, cường giả Vương cảnh trước mặt mọi người, đó chính là tội chết đấy.
Tuyệt đối không thể để đối phương điều tra tới mình. Anh ta lấy điện thoại ra, tìm đến cái tên thương nhân đạn dược Trần Hữu Lương, sau đó gọi đi. “Trần Hữu Lương, anh xác định trong số súng bắn tỉa và đạn dược mà anh cung cấp cho tay bắn tỉa không có bất cứ mạnh mối nào có thể điều tra tới chúng ta chứ.”
Trần Hữu Lương nói: “Ông chủ, cứ yên tâm đi "Đám súng và đạn đó đều là do tôi tự mình chế tạo ra, không có bất cứ ký hiệu gì, tuyệt đối không thể tra tới chúng ta được." "Vậy thì tốt." Hòa Mạnh Trường thở phào một hơi.
Trần Hữu Lương tiếp tục nói: “Đúng rồi ông chủ, lần trước anh nói với tôi, hành động lần này là để nhằm vào ông chủ của tập đoàn Diệp Linh." “Anh có thù gì với tập đoàn Diệp Linh sao?” Hòa Mạnh Trường tùy ý qua loa nói: “Ừ, đúng vậy.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.