Chiến Thần Phong Vân (Thần Soái Hộ Quốc)

Chương 1328: Giao dịch




Cho nên ông mới hẹn Hòa Mạnh Trường tới nơi này.
Nếu như trước đây Hòa Mạnh Trường không ở nơi đây giúp mình Vậy bây giờ mình vẫn ổn thỏa làm cậu ấm nhà họ Thiên, không đến mức lưu lạc tới tình trạng bị đuổi ra khỏi thủ đô!
Nửa giờ sau, Hòa Mạnh Trường tới Tâm tình Hòa Mạnh Trường có chút không vui.
Ông ta cũng đã tặng nhà xưởng quân đội thứ ba rồi.
Nhưng Thiên Hành Quân vẫn chưa thực hiện giao ước dâng tặng linh thạch lên.
Hiện tại ông ta vô cùng hoài nghỉ, Cường giả cấp Vương kia rốt cuộc có phải là chiến thần Côn Luân hay không “Em Thiên, tìm tôi có chuyện gì?” Hòa Mạnh Trường ngồi xuống, rót một ly rượu cocktail, không nhịn được hỏi.
Thiên Hành Quân nhíu mày: “Làm sao, tâm tình anh Hòa không tốt sao?”
Hòa Mạnh Trường liếc mắt nhìn anh: “Tâm tình tôi tốt hay không tốt, em Thiên, em nên biết rõ hơn ai hết.”
Thiên Hành Quân: “A, nếu anh nói như vậy thì coi như vậy đi”
“Vốn dĩ em muốn thực hiện giao ước.
tặng linh thạch cho anh đây “Anh đã không có hứng thú gì thì để hôm khác đi Gì!
Mỏ linh thạch!
Hòa Mạnh Trường lúc này mừng rỡ như điên: “Em Thiên, xin dừng bước.”
“Mau ngồi mau ngồi. Vừa rồi là tôi không kìm chế được nỗi lòng rồi, em Thiên xin tha thứ”
Vẻ mặt Thiên Hành Quân lúc này mới hòa hoãn rất nhiều, lấy linh thạch ra.
Hòa Mạnh Trường tiếp nhận, kiểm tra cẩn thận.
Xác nhận là linh thạch thật, trong lòng Hòa Mạnh Trường kiên định hơn rất nhiều.
Thì ra là mình lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử.
Bố người ta chiến thần Côn Luân là cường giả cấp Vương thật.
Thiên Hành Quân nói: “Linh thạch này anh cũng không thể lấy không”
“Bố em chút việc cần anh hỗ trợ.”
“Nếu anh có thể hoàn thành, bố em có thể sẽ cho anh thêm mấy khối linh thạch.”
“Không ngại gì, em cứ nói đi” Hòa Mạnh Trường sảng khoái nói: “Vì chiến thần Côn Luân làm việc là vinh hạnh của anh.”
Thiên Hành Quân: “Nghe nói anh có một nhóm chuyên gia về vũ khí?”
“Bố tôi muốn anh giúp đỡ chế tạo một lô đạn bằng hợp kim titan, ông ấy có việc cần dùng”
“Không thành vấn đề.” Hòa Mạnh Trường sảng khoái đồng ý.
Hàng năm số khách hàng tới chỗ anh ta chế tạo vũ khí nhiều vô số kể cho nên Hòa Mạnh Trường vẫn chưa nghỉ ngờ nhiều.
Sau khi thương lượng ổn thoả xong, Hòa Mạnh Trường liền lái xe rời đi Bên ngoài quán bar, một chiếc xe con phổ thông cũng không nhanh không chậm đuổi theo Hòa Mạnh Trường.
Bên trong xe rõ ràng là Diệp Huyền Tân và ông Sở.
Ông Sở nhìn Thiên Hành Quân mới từ bên trong quầy rượu đi ra, nói: “Thần Soái, xử lí Thiên Hành Quân như thế nào?”
Diệp Huyền Tân: “Hiện tại xem ra Thiên Hành Quân cũng không liên quan tới chuyện đội đột kích Báo Biển bị diệt.”
“Tạm thời không nên động vào ông ta, miễn cho khiến Hòa Mạnh Trường chú ý, đánh rắn động cỏ.”
Hiểu rõ!
Cuối cùng, Hòa Mạnh Trường đi tới cửa sau nhà xưởng quân đội thứ ba Không lâu sau có một người đi ra từ cửa sau Diệp Huyền Tần liếc mắt liền nhận ra đối phương đi tới chính là chuyên gia chế tạo vũ khí đứng đầu xưởng quân sự, Hòa Văn Trình.
Hòa Văn Trình cũng là người của phủ Thân Vương.
Chỉ là anh ta thuộc ngoại môn, thân phận địa vị thấp hơn Hòa Mạnh Trường không ít.
Hòa Văn Trình lén lén lút lút lên xe Hòa Mạnh Trường.
Thế nhưng năm phút sau Hòa Văn Trình đã xuống xe, một lần nữa đi vòng vèo trở về nhà xưởng quân đội thứ ba.
Không hề nghỉ ngờ gì Hòa Mạnh Trường đã ủy thác Hòa Văn Trình chế tạo lô đạn bằng hợp kim titan kia.
“Chờ ở chỗ này” Diệp Huyền Tân nói: “Tôi đi vào kiểm tra tình huống một chút.”
Đã rõ!
Diệp Huyền Tân lập tức men theo tường, lẻn vào nhà xưởng quân đội thứ ba theo dõi Hòa Văn Trình.
Hòa Văn Trình cuối cùng vẫn trở lại phòng làm việc của mình.
Sau đó lại không có chút hành động lạ thường nào.
Diệp Huyền Tân đương nhiên không thể một mực theo dõi Hòa Văn Trình.
Anh giao nhiệm vụ này cho ông Sở.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.