Trời ơi, Lão quốc tướng quân là người thiên vị Diệp Huyền Tần không phải quá rõ ràng sao.
Diệp Huyền Tần bắt nạt người khác quá nhiều, ai lại nhìn không ra?
Chẳng lẽ Chiến Thần Côn Luân cùng và Lưu Tứ Bân lại không so được với Diệp Huyền Tần, một người bình thường đã bị phế bỏ?
“Lão quốc tướng quân, tôi không phục!” Lưu Tứ Bên nghiến răng nghiến lợi nói, có máu chảy ra từ khe răng.
Lão quốc tướng quân giận dữ: “To gan, bộ phận thực thi pháp luật là một tay tôi thành lập ra. Bản thân anh là nhân viên của bộ phận thi hành án, không nghe mệnh lệnh của tôi, thì chính là mưu phản. Nếu không quỳ xuống xin lỗi, thì nhất định tôi sẽ lấy mưu phản làm tội để xử trí!
Lưu Tứ Bân bị ép như vậy cũng không dám thể hiện thái độ gì thêm, chỉ có thể khuất nhục quỳ xuống xin lỗi.
Độc Lang xông lên giơ ngón tay cái ra trước mặt Diệp Huyền Tần: “Anh, thật sự trâu bò.”
Trần Hạ Lan đã sớm bị bỏ qua, cô ta đã sớm hóa đá tại chỗ.
Chuyện quái gì đang xảy ra vậy? Diệp Huyền Tần đã bị phế bỏ rồi chính là người bình thường.
Vì sao còn có sức lực lớn như vậy, ngay cả Lão quốc tướng quân cũng phải nể anh mặt mũi anh ta đến như vậy.
Ngay cả Diệp Huyền Tần, một người đã mất hết mọi thứ, hiện tại như rác rưởi mà Thiên Hành Kiện cũng không thể giải quyết được. Anh ta còn hơn cả rác rưởi.
Mà ba người Trình Hạ Vũ, Từ Nam Huyên cùng Từ Lam Khiết thì vô cùng vui vẻ.
Ha ha, anh rể làm rất tốt.
Anh rể cho dù có bị hãm hại trở thành người bình thường thì cũng lớn hơn Thiên Hành Kiện!
Lưu Tứ Bẫn dập đầu, tuyên bố từ chức cục trưởng bộ phận thực thi pháp luật tại chỗ, và sau đó ông ta nhanh chóng rời đi.
Lão quốc tướng quân là người đề cử ông ta lên làm chức vụ dưới quyền như vậy.
Nhưng cuối cùng, Lão quốc tướng quân lại cực kỳ thiên vị Diệp Huyền Tần, anh ta ngang ngược không nói lý còn muốn Lưu Tứ Bân quỳ xuống xin lỗi cũng coi như xong, lại còn muốn ông ta bị cách chức.
Đây là chuyện mà chiến thần Côn Luân đã giúp Diệp Huyền Tần kêu gọi cứu trợ mới đúng.
Quá thiệt thòi.
Chiến thần Côn Luân cùng Thiên Hành Kiện thấy Lưu Tứ Bận đã đi, cũng chuẩn bị rời đi.
Hôm nay, họ đã mất tất cả mặt mũi ở nơi này rồi.
Họ vẫn chưa hiểu tại sao, lão quốc tướng quân thiên vị cho Diệp Huyền Tần như vậy.
Tuy nhiên, họ vừa di chuyển một bước, thì Diệp Huyền Tần đột nhiên mở miệng: “Dừng lại, tôi để cho các người đi sao.”
Chiến thần Côn Luân tức giận hét lớn: “Diệp Huyền Tần, anh bắt nạt người thật quá đáng! Hiện giờ anh chính là một người bình thường, dựa vào cái gì ra lệnh cho tôi, một người đường đường là vương giả.”
Diệp Huyền Tần Nói: “Tôi cũng không phải đang ra lệnh. Tôi đã nói rồi, Thiên Hành Kiện không xứng với chức thần soái. Tôi muốn anh ta chủ động từ chức danh thần soái, đừng làm cho chức này càng thêm ô uế!
Thiên Hành Kiện không thể chịu đựng được: “Danh thần soái, là quốc chủ ban cho tôi. Anh muốn tước đoạt, là vi phạm ý chí quốc chủ. Lão quốc tướng quân, tôi yêu cầu ngài lão quốc tướng quân hãy trừng trị anh ta một cách thích đáng để làm gương cho mọi người ở đây!”
“Anh câm miệng cho tôi.” Lão quốc tướng quân đau đầu xoa xoa trán.
Hiện tại ông ta đang cảm thấy vô cùng khó khăn, không biết giải quyết như thế nào.
Sớm biết sự việc ầm ĩ lớn như vậy, thì nhất định ông ta sẽ không tới.
Diệp Huyền Tần cùng Chiến thần Côn Luân ai cũng không chịu nhượng bộ một bước, sự tình lúc này đã lâm vào bế tắc.
Trong khi đó, ở Iceland.
Tướng quân Maipis đang được điều trị bởi các bác sĩ hàng đầu của Iceland.
Tướng quân Maipis không chết ở quần đảo Nam Giang 36.
Ngày đó trong đại chiến, tướng quân Maipis không kích nổ thuốc nổ trên người mình, mà là thừa dịp chạy trốn, lúc này mới may mắn nhặt được một mạng sống này.
Kết quả là, chỉ cần trở về Iceland, Trong Đại Hạ liền truyền đến tin tức, nói rằng tướng quân Maipis đã bị tiêu diệt bởi một thế lực nhỏ của Thiên Hành Kiện.
Tướng quân Maipis đang tức giận.
Anh ta đường đường là một đại tướng của Iceland, nếu chết trong tay cường giả vương cảnh thứ nhất Đại Hạ, coi như là anh dũng chính nghĩa. Nhưng chết trong tay hạng chuột như Thiên Hành Kiện này, cho dù thế nào thì đối với anh ta hay là đối với Iceland, đều là sự sỉ nhục lớn.
Tướng Quân Maipis tự nhiên không nuốt trôi cục tức này.
Nghĩ tới nghĩ lui, tướng quân Maipis quyết định công khai khiêu chiến Thiên Hành Kiện để cứu vãn mặt mũi Iceland.