Thiên Hành Kiện: “Anh muốn đánh thế nào?
Tướng quân Maipis: “Không bằng chúng ta lập một cuộc cá cược, để hai bên có thể cố gắng hết sức
Thiên Hành Kiện: “Đương nhiên không thành vấn để. Nói đi, anh muốn đặt cược như thế nào.
Tướng quân Maipis: “Vì vậy, nếu anh thua, quần đào Nam Giang 36 thuộc về Iceland của tôi. Nếu tôi thua, tôi lập tức rút binh, thông báo với cả thế giới sẽ an phận không đi đấu tranh, đời này tuyệt đối không bước vào Đại Hạ nửa bước.”
Thiên Hành Kiện do dự.
Cuộc cả cược này liên quan đến vấn đề thuộc về quần đảo Nam Giang
Anh ta không đủ điều kiện để đồng ý. tướng quân Maipis chế giễu: “Chút quyền lợi này cũng không có, còn không biết xấu hổ tự xưng là thần soái”
“Theo tôi thấy, anh vẫn nên mau chóng bỏ chức vụ này mà, làm dân thường đi Chiêu kích này quả nhiên có ích, công thêm việc Thiên Hành Kiến tự tin mình có thể thắng
Anh ta không ngần ngại đồng ý: “Được rồi, đất cước.”
Trong ghế quan sát, Diệp Huyền Tần muốn ngăn
Nhưng không kịp, Thiên Hành Kiện đã đồng ý. cán,
Độc Lang cũng tức giận đến nghẹn ngào: “Tên khốn kiếp này, có tư cách gì để đặt cược vào quần đảo 36.”
“Nếu anh ta thua, tôi đây sẽ chém anh ta.”
Chiến thần Côn Luân nói: “Chuyện này sẽ không cần tướng quân Trần Huy phí tâm “Con trai Nhà họ Thiên tôi chưa bao giờ làm chuyện không nắm chắc.”
Diệp Huyền Tần nghi ngờ nhìn chiến thần Còn Luận, anh không thể hiểu được ông ta đến từ đâu.
Cuộc chiến giữa Thiên Hành Kiện và tướng quân Maipis đã bắt đầu.
Hai người đều là chiến thắn Nhà họ Thiên.
Cuộc chiến tranh của họ đã làm rung chuyển hàng dào, Tựa như muốn đưa không gian nổ tung ám ám. Trận chiến này đã khiến tất cả mọi người thở dài. Thế nhưng, hai người vẫn rất nhanh phân ra thắng bai.
Cho dù bọn họ cùng là chiến thần Nhà họ Thiên, thể nhưng, thực lực của tướng quân Maipis được từ luyện từng bước một, mà Thiên Hành Kiện lại dựa vào linh thạch đưa thực lực nâng cao.
Thiên Hành Kiện tự nhiên thấp hơn tướng quân Maipis một bậc.
Cao thủ đại chiến, chi tranh giành một đường, Thiên Hành Kiện cuối cùng vẫn bị tướng quân Maipis dùng một quyền đập bay.
Trận doanh Đại Hạ truyền đến từng trận từng trận hít thở không khí lạnh, trong lòng rồi đến cực điểm.
Bọn họ cũng không nghĩ tới, tín ngưỡng mới trong lòng bọn họ lại dễ dàng bị kẻ địch đánh bại.
Nếu anh ta thua, quần đảo Nam Giang 36 sẽ chấp tay nhường cho kẻ địch.
Tương đương với việc xỉ nhục quốc gia.
Độc Lang tức giận nắm chặt nằm đấm: “Tên khôn khiếp này, quả thực làm nhục uy danh Đại Hạ
Chiến thần Côn Luân quát anh ta một cái: “Thắng bại chưa phân, anh gấp cái gì.
Diệp Huyền Tấn cũng vỏ vỏ bà vai Độc Lang, ý bào anh ta bình tĩnh một chút đứng nóng nảy.
Chiến thần Còn Luân thể thốt như vậy, nói vậy chắc chắn Thiên Hành Kiên còn có đòn sắt thủ.
Vẻ mặt tướng quân Maipis ngạo kiểu đi tới trước mặt Thiên Hành Kiện: “Đây chính là cường giả đình cấp của Đại Hạ thần soái? Thế nhưng cũng chỉ có như vậy.”
Những người trong khu Đại Hạ đã tức giận, tướng quân Maipis đang xúc phạm toàn bộ Đại Hạ bọn họ. Nhưng, họ tức giận như vậy chứ cũng không dám nói.
Đồng thời trong lòng bọn họ cũng nghi ngờ.
Lần trước Thiên Hành Kiện dễ dàng trục xuất tướng quân Maipis khỏi quần đảo, lần này sao lại không địch nổi đối phương mười chiêu?
Là thực lực của đối phương đột nhiên tăng cường, hay là Thiên Hành Kiện đang nói dối, lần trước căn bản không phải là anh ta trục xuất Tướng quân Maipis?
Một số người nghi ngờ.
Tướng quân Maipis khuyên ngăn: “Thiên Hành Kiện, bây giờ cho anh một cơ hội, nhận thua, tôi có thể tha cho anh một mạng. Nếu không, không chỉ quản đào muốn thuộc về tôi, anh còn phải trả giá bằng chính mạng sống”
Thiên Hành Kiện vẫn lớn giọng bất khuất: “Trong từ điển của võ giả Đại Hạ tôi, căn bản không có hai chữ nhận thua.
Hiện tại, anh ta đã đến lúc sử dụng đòn sát thủ, công pháp Phong Vương rồi.