Diệp Huyền Tần lật xem thông tin của tập đoàn Chân Vương, thờ ở nói: “Tôi nghi ngờ nguồn gốc tại sản của công ty gia đình cô lai lịch không rõ. Tôi tới đây điều tra một chuyến
Đúng, tài sản của tập đoàn Chân Vương là tài sản do Thiên Hành Kiện đã từng đấu thầu qua các kênh đặc biệt với giá thấp.
Nó cũng bao gồm nhiều ngành công nghiệp bất hợp pháp, và các ngành công nghiệp không tên tuổi, đương nhiên là không sạch sẽ.
Trần Hạ Lan nói: “Công ty nhà tôi có sạch sẽ hay không thì liên quan quái gì đến anh.”
“Ngược lại là anh, tự ý xông vào nhà dân. Còn không cút ra ngoài, tôi sẽ báo cảnh sát tới xử lý.
Diệp Huyền Tần: “Tôi là cục trưởng Tổng Cục Công Thương. Cô nói xem, có liên quan đến tôi không?”
Trấn Hà Lan: “Haha, anh lừa quỷ sao?”
“Chứng chỉ của anh đâu? Không có chứng chỉ, giả mạo viên chức nhà nước, tôi tăng một bác
Diệp Huyền Tần bình tĩnh lấy điện thoại di động ra bấm số của cựu bộ trưởng.
Cựu bộ trưởng kích động nói: “Cậu Diệp, cậu nghĩ thông rồi, cuối cùng cũng muốn tiếp nhận vị trí thần soái rồi sao?”
Diệp Huyền Tần: “Không phải.”
“Nhưng mà, tôi cảm thấy cái ghế cục trưởng Tổng Cục Công thương này không tồi, tôi muốn thử ngồi một chút.”
Không thành vấn đề.
Cựu bộ trưởng sảng khoái đồng ý.
Miễn là anh sẵn lòng tiếp tục phục vụ Đại Hạ, anh muốn ngồi cái ghế nào cũng được.
“Ngày mai tôi sẽ thu xếp để cậu nhận chức
Diệp Huyền Tần: “Không cần thu xếp, cái ghế này tôi muốn ngồi luôn.
Cựu bộ trưởng đột nhiên nghĩ ra điều gì đó, thận trọng nói: “Cậu Diệp, cậu không phải định nhắm vào tập đoàn Chân Vương đó chứ.”
Diệp Huyền Tần: “Thông minh”
“Biết là không thể giấu giám ông mà
Cựu Bộ trường không khỏi dở khóc dở cười “Câu Diệp, lần này làm ơn hãy bình tĩnh, đứng gây ra động tĩnh quá lớn.
“Khoảng thời gian này, Đại Hạ của chúng ta đã đủ náo nhiệt lắm rồi.
Lần trước Diệp Huyền Tần đụng độ với tập đoàn Chân Vương, làm kinh động tới đại quân bốn trăm nghìn người.
Lần trước cuộc thi đấu ở quần đảo Nam Giang đã gây chấn động toàn cầu. Lần này, nếu lại có thêm một trận phong ba kinh thiên động địa khác, lòng người Đại Hạ chắc chắn bất ổn, bạo loạn sẽ tiếp tục.
Diệp Huyền Tần: “Tôi tự có chừng mực.”
Vậy thì tốt.
Tắt điện thoại, Diệp Huyền Tần hưởng Trần Hạ Lan nói: “Hiện tại tôi đã là cục trưởng Tổng Cục Công thương rồi.”
“Làm phiền mọi người phối hợp điều tra, tạm thời đóng cửa ngừng kinh doanh.”
Thời gian mở cửa lại, sẽ thông báo sau “Tôi xem anh dám không Trần Hạ Lan phản nội nói: “Một cục trường nhỏ nhoi mà thôi, còn dám ép bức tôi
Bộ nuôi của tôi là chiến thần Côn Lôn, cường giả mạnh thứ hai ở Đại Hạt “Dám động đến Tập đoàn Chân Vương, hậu quả tự gánh chịu.”
Trời a.
Trình Hạ Vũ cảm thán: “Chiến thần Côn Luân còn lớn tuổi hơn cả ông cô, vậy mà cô lại nhận làm bố nuôi. .
||||| Truyện đề cử: Mưa Bụi Thượng Hải |||||
“Khẩu vị thật là nặng nha.”
Các nhân viên trong công ty nhìn Trần Hạ Lan.
Trần Hạ Lan nổi điên: “Đồ điên, cô im đi cho tôi”.
“Chúng tôi là mối quan hệ bố con đơn thuần!” Trình Hạ Vũ: “Tôi cũng không có nói hai người không đơn thuần”
“Cô.” Trần Hạ Lan tức đến đỏ mặt tía tại giơ tay muốn đánh Trình Hạ Vũ.
Diệp Huyền Tần ngăn lại tay của Trần Hạ Lan: “Dù rồi.”
“Bây giờ, một là giao tập đoàn Chân Vương ra, hai là niêm phong vĩnh viễn “Dừng lại!” Trần Hạ Lan nằm chặt nằm đảm “Muốn tôi giao tập đoàn Chân Vương, nằm mơ đ “Bố nuôi của tôi đang trên đường tới đây, khi ông ấy đến, các người đến hối hận cũng không kịp đầu Giữa lúc hai bên đang giằng co, trời ạ, chiến thần Còn Lớn cũng đã tới rồi.
Ông ta đang phân vân liệu có nên tiếp tục ủng hộ Thiên Hành Kiện làm một con rồi hay để Trấn Hạ Lan làm con rồi mới.
Ông ta có thể thấy sự thù hận giữa Trần Hạ Lan và Diệp Huyền Tần là quá sâu.
Diệp Huyền Tần chắc chắn sẽ không bỏ qua cho Trần Hạ Lan.
Chỉ cần ông ta ủng hộ Trần Hạ Lan, Diệp Huyền Tần chắc chắn sẽ nhắm vào ông ta.
Bây giờ là thời điểm quan trọng để ông ta xây dựng lại phủ Thân vương của mình.
Ông ta vẫn luôn bị Diệp Huyền Tần nhìn chằm chẳm như một kẻ chống lưng.