Chiến Thần Phong Vân (Thần Soái Hộ Quốc)

Chương 1533:




Cuối cùng có một vị cường giả cấp Vương của ngoại môn nhà họ Chung tức giận lên tiếng: “Đúng là một tên to gan! Nếu không giữ mồm giữ miệng thì cẩn thận họa sát thân đấy!”
“Địa vị của môn phiệt Chung Thị của tôi vô cùng cao quý. Những tên tép riêu như các người cũng chỉ có thể trấn giữ biên giới, bảo vệ đám dân ngu ngốc của các người mà thôi!”
“Ngài Chung, tôi thỉnh cầu ngài hãy lên tiếng yêu cầu khai chiến, chém chết cái tên Thần Soái này!”
the!” Chung Hưng Ly lại lắc đầu lên tiếng: “Không “Một mình tôi cũng đủ để chém chết cái tên phế vật đó!”
“Ông chỉ cần trông chừng Độc Lang, không để cho cái tên đó tham gia chiến đấu là được rồi!”
Chung Hưng Ly nói đến từ “Tên phế vật”, lúc này vị Tôn Vương Giả kia mới nhớ tới việc Thần Soái đã bị phế từ lâu.
Bây giờ anh chính xác là một tên phối Một tên phế vật như thế mà dám tới môn phiệt Chung Thị gây chuyện, đúng là không biết tự lượng sức mình. Ánh mắt người đó nhìn về phía Độc Lang, đề phòng việc anh ta tham gia chiến đấu. Thế nhưng Độc Lang lúc này cũng không có ý muốn tham gia chiến đấu.
Không biết anh ta lấy đâu ra một bầu rượu, lúc này đang ung dung ngồi một bên thưởng thức.
Độc Lang Biết Diệp Huyền Tần đã đạt tới tuyệt điện vương giả từ lâu rồi. Chỉ với một mình Chung Hưng Ly thì cũng chẳng tạo được sự uy hiếp gì với Diệp Huyền Tần.
Anh ta đang vô cùng mong được xem xem tiếp theo Diệp Huyền Tần sẽ làm gì Chung Hưng Ly.
“Chỉ tiếc là Sát Lang không thấy được cảnh tượng mĩ mãn này rồi.”
Lúc này Sát Lang đã nhanh chóng đưa lão quốc tướng quân tới một nơi không có người nào.
Lão quốc tướng quân giận dữ hét lên: “Tên nhóc thổi tha này, được rồi, mau buông tôi ra.” “Nói đi, cậu muốn nói bí mật gì với tôi.” Sát Lang thật thà cười một tiếng: “Lão quốc tướng quân, tôi nghe nói ông có một người cháu gái, dáng vẻ xinh đẹo như hoa như ngọc, nghiêng nước nghiêng thành nhỉ?”
Lão quốc tướng quân đột nhiên trở nên căng thẳng: “Tên nhóc thối kia, cậu muốn làm gì?”
Sát Lang lại nói: “Không làm gì cả.”
“Chẳng qua là người anh em Độc Lang của tôi nhìn trúng cháu gái của ông, muốn tôi đứng ra làm mại, cầu hôn giúp.”
Lão quốc tướng quân muốn mắng chửi thế nhưng khi suy nghĩ lại thì ông vẫn có thể nhịn được.
“Nếu như Độc Lang thật sự muốn cưới cháu gái tôi vậy thì có thể thôi.”
“Tôi có ba điều kiện muốn đích thân nói với cậu ấy.”
“Bây giờ tôi phải nhanh chóng đi tìm cậu ấy để nói.”
Vừa nói, lão quốc tướng quân nhanh chóng quay người trở về.
Cho dù có thể nào, cho dù phải hy sinh cháu gái của mình thì cũng phải ngăn Thần Soái chém chết Chung Hưng Ly.
Nếu anh thật sự chém chết Chung Hưng Ly vậy thì mâu thuẫn giữa Đại Hạ và tứ đại môn phiệt sẽ không có cách nào hóa giải được.
Thế nhưng Sát Lang cũng không để lão quốc tướng quân rời đi dễ dàng như thế.
Anh ta nhanh chóng tìm cách để giữ lão quốc tướng quân: “Lão quốc tướng quân, ông đừng vội.”
“Tôi còn có một bí mật của người khác.”
“Tôi nghe nói vợ của ông đã mất từ lâu rồi, ông một mình một ngựa chống đỡ mấy chục năm nay.”
“Bà nội tôi có một người bạn góa chồng, hai người cũng có thể thành một đôi với nhau đấy. Tôi giới thiệu cho hai người gặp mặt…
Lão quốc tướng quân: “…”
Bên phía này.
Diệp Huyền Tần từng bước từng bước ép sát Chung Hưng Ly.
Chân anh bước vô cùng nhẹ, hơi thở cũng nhẹ nhàng, giống như một người bình thường, một người vô hại.
Trong lòng Chung Hưng Ly cười nhạt, bây giờ ông ta có thể xác định là Diệp Huyền Trân chắc chắn sẽ phải chết Ông ta không chút do dự mà lấy một cây cung và ba chiếc mũi tên từ sau lưng mình, sau đó đặt ba mũi tên vào cung tên rồi vương cung tạo thành một đường cong tuyệt vời. Vèo!
Ba mũi tên đồng loạt được bắn ra Tốc độ của nó vô cùng nhanh chóng, đầu mũi tên va chạm với không khí tạo nên ánh lửa, thiếu đốt ánh mắt của người khác.
Mọi người chỉ có thể nhìn thấy bóng dáng xẹt ngang của mũi tên, chứ không thể nhìn thấy rõ bản chất của mũi tên này.
Với tốc độ này thì cho dù có là cường giả cấp Chiến Thần thì cũng không thể tránh né được.
Ngay lúc người nhà họ Chung đang chờ đợi giây phút Diệp Huyền Tần bị mũi tên này đâm thủng thì một chuyện kì lạ lại xảy ra.
Bay mũi tên dài đột nhiên dừng lại trước người Diệp Huyền Tần chỉ một gang tay.
Đúng thế, mũi tên dài không hề đâm xuyên Diệp Huyền Tần, hơn nữa cùng không rơi xuống đất mà lại treo trước mặt Diệp Huyền Tần.
Thật giống như có một bàn tay vô hình đang nằm chặt lấy ba mũi tên.
Đây là tình huống gì chứ?
Tất cả mọi người đều trợn mắt há mồm Khí kình!
Đây chính là khí kình vương giả!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.