Chiến Thần Phong Vân (Thần Soái Hộ Quốc)

Chương 1570: Tranh giành học trò




Bất Chỉ nói trái lương tâm: "Ai muốn thu nhận, con bé mới có tý tuổi nên chỉ có thể bù đắp lỗi lầm của mình bằng cách này."
Diệp Huyền Tần chế nhạo: "Giả dối." "Vào đi, chúng ta trò chuyện một chút."
Có triển vọng!
Bất Chi vui mừng khôn xiết, vội vàng đi theo Diệp Huyền Tần vào trong lăng Đế Vương.
Ông Sở hét lên: "Thần Soái, ông già này là kẻ đê tiện gian trá, nham hiểm xảo quyệt, Tiểu Quân Quân không thể học được gì tốt từ ông ta." "Cậu tuyệt đối không được đồng ý để ông ta làm thấy của Tiểu Quân Quân."
Bất Chỉ mắng chửi ông Sở từ bên trong lăng Đế
Vương. "Lão già khốn kiếp, đây là ông muốn ngâm máu phun người, ông là loại mặt dày đến cực điểm Chien
Diệp Huyền Tẫn khó chịu: “Ngâm miệng cho tôi." "Ông còn dám là hết bậy bạ thì đừng nghĩ tới việc làm thầy của Tiểu Quân Quân
Lúc này Bất Chỉ mới ngoan ngoãn ngậm miệng lại. Diệp Huyền Tần nói: "Chúng ta có thể làm một thỏa thuận." "Ông trả lời một số câu hỏi của tôi, tôi sẽ cho ông làm thầy của Tiểu Quân Quân"
Bất Chí vội hỏi lại: "Có vấn đề gì? Anh hỏi trước di."
Diệp Huyền Tần: "Rốt cuộc ông là ai, ông có quan hệ gì với ân sư tóc trắng của tôi?" "Ông ẩn nấp trong nhà quyền thế họ Chung với mục đích gì? Những năm qua có điều tra được thông tin quan trọng nào không?" Bất Chí trầm mặc.
Một lúc lâu sau, ông ta mới ngẩng đầu lên nói. "Có một số vấn đề, vì một số lý do, tôi không thể nói cho anh biết " "Cho dù chết tôi cũng không nói cho anh" "Tuy nhiên, tôi có thể cho anh biết một số thông tin quan trọng mà anh chưa biết
Diệp Huyền Tấn: "Nói " Bắt Chỉ "Vậy trước tiên anh phải bảo đảm, tôi nói cho anh biết tin tức này, anh phải để cho Tiểu Quân Quân làm học trò của tôi."
Diệp Huyền Tần: "Tôi sẽ quyết định dựa trên tấm quan trọng của thông tin ông đưa."
Bất Chí hơi thất vọng: "Được rồi." "Tôi nói cho anh biết, bốn môn phiệt ẩn thế lớn thật sự vẫn chưa thoát ly khỏi cuộc sống bên ngoài. Bọn họ đã ở ngoại giới hơn trăm năm."
Diệp Huyền Tần hỏi: "Ông đang nói về bốn môn phái võ thuật lâu đời sao?"
Bất Chí ngạc nhiên: "Làm sao anh biết?"
Diệp Bất Chí: "Tôi suy đoán. Tôi không biết cụ thể, ông nói kỹ đi."
Bất Chỉ nói: "Anh suy đoán rất đúng, quả thật bốn môn phái võ thuật lâu đời chính là con rồi của bổn môn phiêt an the lon." "Nếu không có bốn môn phiệt ẩn thể lớn bí mật quan tâm đến bốn môn phái võ thuật lâu đời thì bốn môn phái võ thuật đã biến mất từ lâu rồi." “Trong những năm qua, bổn môn phái võ thuật lâu đời đã thông qua việc kiểm soát thống nhất cách thi của các võ giả và sắp xếp người của họ ngồi ở những vị trí cao của Đại Hạ." "Tỷ lệ thâm nhập của họ trong việc quản lý Đại Hà đã đạt tới ba mươi phần trăm." "Nói cách khác, cử một trăm người quản lý ở Đại Hạ thì có khoảng ba mươi người đến từ môn phái võ thuật lâu đời."
Diệp Huyền Tần không khỏi hít một hơi khí lạnh. Mặc dù anh đã đoán được rằng những môn phiệt lớn đã xâm nhập vào Đại Hạ một cách nghiêm trọng, nhưng anh không ngờ nó lại nghiêm trọng như vậy. Họ có thể huy động được ba mươi phần trăm nguồn lực của Đại Hạ. Đây chắc chắn có thể được coi là một mối đe dọa ngầm đối với thế giới.
Nếu bốn môn phiệt lớn này không được loại bỏ, Đại Hạ sẽ gặp nguy hiểm.
Diệp Huyền Tần: "Ông ẩn nấp trong môn phiệt Chúng Tự nhiều năm như vậy, đã điều tra ra những thứ này sao?"
Bất Chí im lặng, có chút trầm tư như đang suy tư trong lòng. Một lúc lâu sau, ông ta lại lên tiếng. "Những thứ này không coi là gì cả." "Tôi đã điều tra ra một thể lực, bổn môn phiệt lớn ở trước mặt thể lực này có đi xách giày cũng không xứng "
Cái gì?
Đồng tử Diệp Huyền Tấn co rút lại.
Bồn mòn phiệt lớn đã xâm nhập vào Đại Hộ bà mươi phần trăm, đây đã được coi là một mối đe dọa
Ion.
Nhưng theo lời của Bất Chỉ thì có một thế lực vô danh còn mạnh hơn bốn môn phiệt ẩn thế. Diệp Huyền Tần không dám tưởng tượng bên kia mạnh đến mức nào.
Anh nóng lòng hỏi: "Nói cho tôi biết, bên kia là thế lực nào? Thực lực mạnh như thế nào?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.