*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thần tượng của họ, niềm tin của họ không hề bị suy yếu.
Ngược lại, còn mạnh mẽ hơn!
Bọn họ đồng loạt quỳ xuống: "Chúc mừng sự quay về của Thần Soái vương gia!"
Bây giờ, sự tin tưởng, ngưỡng mộ, những câu chuyện huyền thoại không còn đủ để có thể diễn tả được Diệp Huyền Tần.
Diệp Huyền Tần là vị thần trong trái tim của họ!
Thần linh chứng giám, đấy là lẽ bất di bất dịch Chỉ có điều, dùng “sự quay về của vương gia cũng có vẻ không được thỏa đáng cho lắm.
Bởi vì anh, “vị vương giả” này chưa bao giờ “đi xa quá”.
Sát Lang trừng mắt nhìn kẻ địch bên phe Kinh Vương: "Còn không mau quỳ xuống?" "Muốn sự nổi giận của anh trai tôi giết chết thì cứ việc nói thẳng đi."
A!
Những người bên phe Kinh Vương lúc này mớitỉnh lại và mau chóng quỳ xuống.
Lúc này, bọn họ sớm đã rơi vào trạng thái rất tuyệt vọng.
Sức mạnh của Diệp Huyền Tần đã vượt ngoài sức tưởng tượng của họ.
Bọn người này chỉ là một nhóm người liên thủ lại với nhau, cơ bản không phải là đối thủ chuyên nghiệp.
Họ có thể thấy rằng Diệp Huyền Tần chắc chắn đã vượt qua vương cảnh.
Mặc dù vương cảnh chỉ có một cảnh giới duy nhất.
Nhưng cảnh giới cao của thế giới võ đạo, là một cảnh giới cao ngút trời.
Tuy nhiều người nhưng vẫn không thể vượt qua được khoảng không ngăn cách ở giữa họ.
Kinh Vương chặn giữa hai bên, liều mạng trút hơi thở cuối cùng hét lên: "Dừng lại... không được quỳ!" "Có chết cũng không thể quỳ!" "Nếu chúng ta quỳ xuống, vị sau lưng chúng ta sẽ không bảo vệ chúng ta nữa. Chúng ta chỉ có một con đường chết thôi!"
Mọi người bên phe Kinh Vương đều chần chừ, do dự.
Diệp Huyền Tần cười gần nói: "Nếu tôi muốn giết các người, không ai có thể ngăn cản tôi."
Kinh Vương mở nụ cười: "Diệp Huyền Tần, mày không phải đang nghĩ mày vượt qua vương cảnh rồi thì sẽ có thể coi trời bằng vung chứ?" "Sai rồi nhé, nói cho mày biết, trên đời này vẫncòn tồn tại cái gọi là Tuyệt Điên nhé!" "Tuy rằng mày đã vượt qua vương cảnh, nhưng chắc chắn mày vẫn chưa đạt tới cảnh giới Tuyệt Điên." "Mày trước mắt cũng chẳng phải là một Tuyệt Điện." “Nói láo. Sát Lang lớn tiếng mắng: "Anh của tôi
Ngay khi Sát Lang vừa muốn mở miệng nói, Diệp Huyền Tần cũng là một Tuyệt Điền.
Nhưng anh ta đã bị chặn lại bởi cái nhìn của Diệp
Huyền Tần.
Diệp Huyền Tần cố ý không thể hiện ra sức mạnh của Tuyệt Điên.
Chỉ thể hiện sức mạnh chiến đấu vượt qua vương cảnh.
Chính là để che giấu sức mạnh Tuyệt Điên, để tránh chuyện người đứng sau Kinh Vương không dám lộ diện.
Diệp Huyền Tần nhìn Kinh Vương: "Ồ, thật sự tồn tại một người đạt tới cảnh giới Tuyệt Điên sao?" "Tôi thực sự muốn mở rộng tầm nhìn đó."
Kinh Vương: "Tao... tao có thể gọi anh ta đến để giết mày ngay bây giờ."
Diệp Huyền Tần: "Được, tôi chờ." "Tôi cho phép ông liên lạc với hắn ta ngay bây giờ." Kinh Vương run rẩy chỉ ngón tay vào túi quần của mình: "Điện thoại di động... điện thoại của tao để trong túi quần."Diệp Huyền Tần nháy mắt với Sát Lang.
Sát Lang tiến tới, lấy điện thoại từ trong túi quần ra và thuận chân đạp một phát vào đũng quần của ông ta.
Kinh Vương nhắm mắt đau đớn, cảnh này quả thật rất khó đành lòng để nhìn trực diện!
Mặt mũi Kinh Vương của ông ta có lẽ đã hoàn toàn bị mất sạch sẽ rồi.
Sau khi nhận lấy điện thoại, Kinh Vương đã gọi điện. "Ông chủ, cứu với..." "Tình hình đã thay đổi. Nếu ngài không đến, nước cờ trăm năm của ngài có thể sẽ bị hủy hoại chỉ trong chốc lát thôi." "Tên cầm đầu chính là Diệp Huyền Tần." "Sức mạnh của hắn ta đã vượt qua vương cảnh rồi, nhưng chưa đạt tới cảnh cửa của Tuyệt Điện." "Vâng, ngài càng sớm càng tốt."
Diệp Huyền Tần sơ sơ cũng có thể đoán được chủ nhân trong lời nói của Kinh Vương hẳn là bốn môn phiệt ẩn thế lớn.
Suy cho cùng cũng chỉ có bốn môn phiệt ẩn thế lớn mới có thể thu phục được Kinh Vương. Cái mà ông ta gọi là "nước cờ trăm năm", đã xác nhận chuyện bốn môn phiệt ẩn thế lớn lợi dụng bốn môn phái võ thuật cổ để chi phối võ khảo, đưa người trong nhà sắp xếp vào những vị trí quan trọng trong thế giới võ đạo Đại Hạ.