Chiến Thần Phong Vân (Thần Soái Hộ Quốc)

Chương 1593: Dọn sạch bốn môn phiệt




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
**********
Thế giới võ đạo Đại Hạ có liên quan mật thiết đến quốc phòng Đại Hạ.
Bọn họ thế này như thể đang bóp chặt cổ họng của Đại Hạ.
Chỉ là bọn họ hẳn không lường trước được chuyện một "Tuyệt Điên" sẽ xuất hiện ở giữa cuộc truy sát này.
Diệp Huyền Tần thầm hạ quyết tâm, nhất định phải nhân cơ hội này để dẹp sạch bốn môn phiệt ẩn thế lớn.
Diệp Huyền Tần nói: "Tiếp tục kỳ thi võ thuật thống nhất!"
"Những người thuộc phe Kinh Vương đưa xuống cho tôi, canh giữ cho cẩn thận."
"Vâng!”
Độc Lang ngay lập tức nghe theo, dẫn đoàn người phe Kinh Vương rời đi.
Có một vị cường giả như Diệp Huyền Tấn trấn giữ, không một người nào bên phe Kinh Vương dám trốn, thậm chí là chống lại.
Độc Lang tự mình bắt giữ lấy Kinh Vương.
Khóe miệng Kinh Vương đầy vết máu, cười một cách hung tợn: "Tao, Kinh Vương, đầu đội trời chân đạp đất, thà chết chứ không sống nhục!"
“Để bản thân cảm thấy được vui sướng, tao cho dù có chết cũng không vào nhà lao của Diệp Huyền Tần mày!"
Bop!
Độc Lang thẳng tay tát Kinh Vương không chút do dự: "Mẹ nó, lắm chuyện thế."
“Khốn kiếp!” Những đường gân xanh lần lượt nổi lên trên mặt Kinh Vương: “Mày... đồ chó săn, dám tát tao!"
"Tao muốn mày chết!"
Kinh Vương vỗ mạnh vào ngực mình, lồng ngực ông ta lúc này ngay lập tức như vỡ ra bùng nổ.
Nổ mạnh đến nỗi làm cây đại thụ cạnh chỗ ông ta đang đứng cũng bị gãy đổ theo.
Cơ thể của Kinh Vương ngay lập tức hóa thành tro bụi, máu văng đầy trời.
Nhìn sang Độc Lang lúc này, đứng mũi chịu sào nên bị nổ văng xa mấy chục mét, sau khi tiếp đất liền tạo thành một cái hố to trên mặt đất.
Thắng khốn!
Tim Diệp Huyền Tần thoáng chút đã bị xuyên
thủng.
Kinh Vương bây giờ đang muốn tự hủy.
Phong Vương cường giả đã tự mình hủy diệt,
uy lực của nó có thể tưởng tượng mạnh đến độ Độc Lang gần như bị nổ văng như chết rồi!
nào.
Diệp Huyền Tần vô cùng giận dữ, nhìn về phía
Độc Lang.
Độc Lang mình đầy thương tích, máu thịt lẫn lộn, lại không có một chút động tĩnh gì!
“Đưa người phe Kinh Vương đến đây cho tao!" Diệp Huyền Tần thật sự tức giận: “Giết hết bọn chúng, để tuẫn tảng anh em của tao!”
Sao cơ
Những người bên phe Kinh Vương rợn cả tóc gáy, chỉ vì Kinh Vương đã làm chết Độc Lang, Diệp Huyền Tần sẽ giết những người vô tội này sao!
Nhẫn tâm quá!
Anh ta, đúng thật là ác quỷ mà.
Đang vô cùng tuyệt vọng, Độc Lang đột nhiên mở miệng và nôn ra máu.
Sau đó, anh ta từ từ đứng dậy khỏi mặt đất, nhìn xung quanh với ánh mắt mơ màng.
Anh ta bị choáng váng vì vụ nổ, trong phút chốc vẫn chưa thể lấy lại tinh thần được.
Sau một lúc lâu, Độc Lang định thần lại: "Tôi
chưa chết" "Kinh Vương, con chó này, dám nổ ông, ông sẽ không bao giờ tha cho mày đâu."
"Những người này, ông phải cùng họ làm một cuộc đại chiến ba trăm hiệp."
Độc Lang không chết
Mọi người có mặt tại hiện trường đều kinh ngạc.
Vương cảnh cường giả tự hủy diệt mình, ngay cả những kẻ mạnh cùng cấp cũng không thể cầm cự được.
Tuy nhiên, Độc Lang lại có thể đương đầu được với nó.
Da của anh chàng này thực sự dày không ai bång.
Da dày đến mức vụ nổ cũng không thể làm gì được anh ta! Trái tim treo lơ lửng của Diệp Huyền Trân cuối
cùng như trút bỏ được gánh nặng,
Tổ chất cơ thể của anh chàng này vượt xa sức tưởng tượng của Diệp Huyền Tần.
Những người bên phe Kinh Vương cũng được một phen hú vía, toát mồ hội lạnh,
Như thể họ vừa một phát thoát ra khỏi quỷ môn quan vậy.
Kì thi võ thuật thống nhất, tiếp tục
Cuối cùng, tất cả các ứng viên của bốn môn phải lớn đều bị đánh bại và mất tư cách dự thi.
Diệp Huyền Tẫn không có một chút vui mừng nào, thậm chí trong lòng còn hiện lên một nỗi lo
SỢ.
Nếu những động tác võ thuật đẹp mắt, hoa mỹ của bốn môn phái lớn này thực sự vượt qua kỳ kiểm tra thống nhất và nằm giữ vị trí lãnh đạo trong thế giới võ đạo, đối với Đại Hạ mà nói, đó là một thảm họa chết người.
Chính vì sự giám sát không chặt chẽ đã để cho bốn môn phiệt ẩn thế lớn lợi dụng sơ hở!
Núi Trung Nam, Môn Phiệt Chung Thị, Chung Thiên Thanh, cậu chủ của nhà họ Chung, đang có muôn vàng phiền muộn và đầy sự tức giận.
Bốn môn phiệt ẩn thế lớn đã bố trí ở Đại Hạ trong một trăm năm, chỉ cần xem xét tình hình xung quanh là có thể thu lưới lại.
Không ngờ, giữa chừng lại bị mất đi một cao thủ, phá hủy chuyện lớn của bọn họ. Chung Thiên Thanh biết, bốn môn phiệt ẩn thế
lớn trước mắt chỉ có thể thu lưới để giảm thiểu tổn

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.