*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thực lực hiện tại của Diệp Huyền Tần, tự thấy không đánh lại Mũi To, mà Mũi To sắp đuổi kịp anh rồi, khoảng cách giữa hai người chỉ còn mười mét.
Đối với Phong Vương giả thì khoảng cách mười mét chỉ như một cái phẩy tay. người nhảy xuống sân. Mũi To nhe răng cười: “Hừ,
Die Vô Ảnh không còn cách nào, đành tung nên kết thúc rồi.” “Lần này, để xem mi còn chạy được đi đâu?” Mũi To cũng tung người nhảy xuống.
Lúc nhảy xuống chẳng nhìn thấy Diệp Huyền Tần, không biết anh đã trốn đi đâu rồi. Mũi To định tìm kiếm trong sân thì chợt nghe xung quanh truyền đến hàng loạt tiếng bước chân
Không biết vì sao, những tiếng bước chân này lại khiến cho hắn ta cảm thấy nguy cơ bủa vây.
Mũi to dừng lại, nhìn xung quanh.
Có năm mươi thanh niên trong làng đang bao vây hắn ta.Mũi To buông xuống gánh nặng trong lòng, nghĩ đây chỉ là một đám nông dân không có kiến thức, chắc đến võ đạo là gì cũng không biết, sẽ không tạo thành uy hiếp đối với mình?
Tự thấy bản thân quá mức cẩn thận.
Mũi To hít sâu rồi nói: "Giao Diệp Huyền Tần ra đây, ta sẽ cho mây người được chết toàn thấy.”
Không một ai trả lời, năm mươi người nông phu khuôn mặt tràn đầy thù hằn trừng mắt nhìn Mũi To. Kẻ muốn giết thiếu chủ, chắc chắn phải giết.
Diệp Huyền Tần đi ra từ trong đám người, vẻ mặt lạnh lùng. “Cho mi hai sự lựa chọn.” “Thứ nhất, tự phế võ công, ta sẽ cho mi chết toàn thấy. “Thứ hai, ta sẽ phế võ công của mi, sau đó băm vắm thấy mi cho chó ăn.
Ăn miếng trả miếng, Diệp Huyền Tần trả lại câu nói của Mũi To cho hắn không sót một chữ. “Khà khà.”
Mũi To tỏ ra khinh thường: “Tên nhãi ngu xuẩn, to m góm." “Hôm nay, ta sẽ cho mi mở rộng tầm mắt, thế nào là vỏ quýt dày có móng tay nhọn.”
Giết.
Mũi To không do dự nữa, xông đến giết Diệp
Huyền Tần.
Hấp Tinh Đại Pháp.Diệp Huyền Tần hét lên một tiếng, thi triển Hấp Tinh Đại Pháp.
Một luồng khí mạnh mẽ thoát ra từ hai tay anh, điên cuồng cắn nuốt sức lực của Mũi To.
Cái gì.
Mũi To sợ tái mặt, nuốt nước miếng.
Hấp Tinh Đại Pháp, là một bí kíp cổ đã bị cấm cả ngàn năm trước. Vậy mà hôm nay lại nhìn thấy ở nhân gian.
Đáng chết, sao tên nhãi này học được Hấp Tinh Đại Pháp?
Thảo nào quái vật ở Âm Ti lại bị bọn họ bắt làm tù binh, nội lực của quái vật chắc bị tên nhãi này hút hết rồi biến thành kẻ tàn phế. Còn nữa, tên nhãi này chắc chắn cố ý dẫn mình đến đây, âm thầm hút sức mạnh.
Tránh bị bốn người kia nhìn thấy mà hoảng sợ chạy mất.
Bây giờ Mũi To chỉ có một con đường để đi, đó là chạy trốn. Nhân lúc sức lực vẫn chưa bị hút bao nhiêu, hắn vẫn còn sức mạnh, nên không chút do dự định chạy trốn.
Nhưng mà, năm mươi người nông phu kia cũng không để hắn ta như ý.
Diệp Huyền Tần hạ lệnh: “Ngăn hắn lại.”
Năm mươi người kia đồng loạt ra tay. Bọn họ ai nấy cũng dùng sức mạnh chặn đường Mũi To.
Năm mươi người nông phu này là năm mươi