Chiến Thần Phong Vân (Thần Soái Hộ Quốc)

Chương 1675: Cuối cùng cũng đến ngọn núi Thần




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Không thể nhìn thấy ngọn núi Thần bằng mắt thường được, thế nhưng mọi người lại có thể cảm nhận được một cách rõ ràng, ng không khí đều có một cỗ linh khí phiêu đãng.
Điều này khiến cho mọi người đều khiếp sợ vô cùng, các loại thần dược và các loại nguyên liệu kỳ diệu trên ngọn núi Thần kia, rốt cuộc phải tươi tốt biết bao mới có thể khiến cho mấy người có thể chất vô cảm giác bọn họ, cách xa như vậy cũng đều có thể cảm nhận được linh khí.
Con mẹ nó, đây là cái gì!
Ông cụ Sở đột nhiên hưng phấn kêu lên đầy kinh ngạc.
Làm sao vậy?
Mọi người nhìn về phía ông cụ Sở.
Lại nhìn thấy ông cụ Sở ngồi chồm hổm dưới một gốc cây đại thụ, cẩn thận quan sát mặt đất.
Mọi người vội vàng sáp lại gần, tiếp theo đó đều vô cùng kinh ngạc.Bên dưới gốc cây đại thụ, vậy mà lại mọc lên thừa ra một bụi rậm màu xanh lá, thứ đó có hình dạng giống như là củ sen, đây là Thiên Linh Đàm.
Có tác dụng vô cùng kì diệu đối với việc đắp nặn lại xương cốt của các võ sĩ.
Tục truyền rằng năm đó Thái Ất chân nhân sử dụng Thiên Linh Đàm này để đắp nặn lại xương cốt cho Na Tra.
Nói như vậy thì, mặc dù ngay cả những ca xương cốt bị nát bấy mà y học trong nước cũng phải bó tay không có biện pháp gì, chỉ cần dùng Thiên Linh Đàm trong một hai ngày, xương cốt liền có thể nối lại, thậm chỉ độ cứng còn có thể so sánh được với xương cốt ban đầu
Linh dược này, xếp ở vị trí thứ năm trong thập đại linh đan diệu dược của Đại Hạ, vô giá trên thị trường! “Mẹ nó, ở đây vẫn còn!” Một người vô danh lại kêu lên.
Mọi người vội vàng đi qua đó, đúng như dự đoán, ở phụ cận cách đó không xa, người vô danh lại phát hiện ra một khóm Thiên Linh Đàm. “Ở đây cũng có!” “Còn có ở đây nữa!”
Trong khoảng thời gian ngắn ngủ, mọi người đã phát hiện ra được bảy tám khóm Thiên Linh Đàm rồi. “Ý? Mau lại đây mà nhìn xem, tôi đặc biệt phát ra cái gì đây!” Độc Lang kinh sợ liên tục gọi.
Vừa rồi phát hiện ra Thiên Linh Đàm, Độc Lang cũng không có phản ứng gì cả, hiện giờ thứ có thểkhiến cho Độc Lang hưng phần như vậy, nhất định phải là thứ gì đó không tầm thường.
Mọi người đều không thể chờ được gấp rút chạy tới, tiếp đó, ai cũng dở khóc dở cười. Độc Lang: “Mấy người làm sao đấy hả, đây là vẻ mặt gì chứ hả.” "Thứ đồ vật này còn đẹp với linh động hơn nhiều lần so với Thiên Linh Đàm kia, có lẽ còn quý giá hơn cả Thiên Linh Đàm đi.”
Diệp Huyền Tần không để ý tới Độc Lang: "Đi thôi, nắm bắt thời gian đến ngọn núi Thần.”
Độc Lang: “Đừng có vội mà, ai có thể nói cho tôi biết, đây là linh thảo gì được không, xếp hạng thứ bao nhiều trong thập đại linh đan diệu dược của Đại Hạ.”
Người vô danh vỗ vỗ bả vai của Độc Lang, nói: “Em trai, nghe cho rõ đây.” "Loại cỏ này, tên là Tinh Lạp Quỷ Tán.” “Ở nông thôn, còn có một cái tên thường gọi khác, chắc chắn là cậu đã từng nghe qua rồi.”
Độc Lang vô cùng hứng thú nói: “Ồ, tên là gì vậy?”
Người vô danh: “Rêu nước tiểu chó”
Độc Lang: “...
Tự mình vui vẻ một trận.
Mọi người tiếp tục gấp rút lên đường, không quan tâm đến Thiên Linh Đàm nữa.
Thiên Linh Đàm này mà đem so sánh với bảo bối trên ngọn núi Thần, thật sự là không thể nào sánh bằng được.Ông cụ Sở nói: "Ruộng đất ở nơi này cần cỗi, theo đạo lý mà nói không thể có khả năng sinh trưởng linh thảo được.” “Nhất định là do linh khí phiêu dạt tràn lan trên ngọn núi Thần, dẫn đến trở thành vùng Thiên Linh Đàm này." “Vô nghĩa.” Người vô danh nói: “Nơi đây cằn cỗi đến mức ngay cả cỏ dại cũng không có, chỉ có thể có những thực vật hoang dại to lớn sinh trưởng. “Không còn lời giải thích nào khác ngoài linh khí phiêu dạt trên ngọn núi Thần đã cung cấp dinh dưỡng cho linh thảo”
Ông cụ Sở nói: "Hiện tại tôi không thể chờ đợi được được mà muốn bay đến trên ngọn núi Thần, để có thể ngắm nhìn được cảnh sắc đẹp để trên ngọn núi Thần.
Một đám người đều tăng nhanh cước bộ.
Chỉ mất chưa đầy nửa giờ đồng hồ hành trình, bọn họ cuối cùng cũng đã trông thấy được ngọn núi Thần.
Ngọn núi Thần, nguy nga sừng sững, ca ngất tận tầng mây so với những ngọn núi nhỏ ở xung quanh.
Giống như một công chúa duyên dáng yêu kiều đứng với một đám người luôn, thướt tha muôn vẻ, bắt mắt khiến cho tinh thần hưng phấn
Đương nhiên, điều quan trọng nhất đó chính là trên ngọn núi Thần mọc rất nhiều những loại linh dược kỳ thảo mà mắt thường có thể thấy được, đang không ngừng phóng thích ra từng luồng linh khí cuồn

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.