*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
**********
Đỗ Văn Xương không nhịn được hít sâu một hơi khí lạnh: "Được, Diệp Huyền Tần, mày được lắm. Xem ra người của tao thật bị chúng mày tiêu diệt cả rồi, còn có bốn sát thủ tối qua cũng chết trong tay bọn họ đúng không? Có thể tập kết nhiều cường giả như vậy, mày đúng là không tầm thường? Nhưng vậy thì tính sao? Đứng trước con bài chưa lật của tao thì dù mày đang ở thời kỳ mạnh nhất cũng chỉ có thể cúi đầu xưng thần thôi.”
Độc Lang không kiên nhẫn: "Lải nhà lải nhải như đàn bà! Lần này bọn tao đến là nhằm vào con bài chưa lật của mày, mau gọi đám bất lực kia ra đây, để chúng tao sảng khoái giết một trận xem nào. Ông đây ngứa tay lắm rồi đây này."
Đỗ Văn Xương hít sâu một hơi: "Là bọn mày tự tìm đấy, đừng trách tạo máu lạnh vô tình! Diệp Huyền Tần, mày yên tâm đi, sau khi mày chết tạo sẽ chăm sóc cho vợ mày thật tốt, ha ha."
Anh ta hướng về phía hồ Long Vương quỳ lạy, lớn giọng thỉnh: "Thuộc hạ Đỗ Văn Xương, cung nghênh Thánh Chủ hiện thế."
Ông trưởng thôn lắc đầu, vẻ mặt phẫn nộ: "Rõràng là con dân Đại hạ lại xưng phản tặc làm Thánh Chủ, người này phải diệt"
Diệp Huyền Tần: "Vậy giao Đỗ Văn Xương cho ông kết thúc đấy."
Ông trưởng thôn mừng rỡ: "Cảm ơn Thiếu chủ cho phép!"
Mà Đỗ Văn Xương vừa nói xong, sóng trong Hồ Long Vương càng thêm dồn dập mạnh bạo, có thước sóng cao tới mười mét, gần như đụng tới Vận Quốc thực thể hóa bên trên.
Lúc sau, mặt hồ vỡ ra, hơn mười bóng người từ dưới nước vọt lên, bay lên ngọn sóng.
Là Diệp Hiến Tần và Thiên Ma Vương, theo sau là Thập Thất Hỗn Thế Ma Trên người bọn họ tản ra âm khí nùng đậm, khiến vận mệnh Đại Hạ lay động bất an.
Vận mệnh Đại hạ rụt lại, như muốn chạy trốn khỏi nơi này.
Nhưng tất nhiên, Thiên Ma Vương sẽ không để chuyện đó xảy ra.
Ông ta gầm lên một tiếng: “Thập Thất Hỗn Thế Ma đâu!" "Có thần!" Thập Thất Hỗn Thế Ma quỳ trên mặt hồ hô lên.
Thiên Ma Vương: "Ngăn Vận Quốc lại, để ta cắn nuốt nó!" "Vâng!"
Thập Thất Hỗn Thế Ma bày trận hình, vây quanhVận Quốc thực thể hóa.
Bọn họ đồng loạt thả ra âm khí hùng hậu, tạo thành một cái lưới chắn, phong tỏa Vận Quốc.
Vận Quốc rung chuyển càng thêm kịch liệt, nhưng hoàn toàn không trốn thoát được chiếc lưới âm khí kia.
Diệp Huyền Tần cau chặt mày lại, nếu phần Vận Quốc này bị Thiên Ma Vương cắn nuốt thì Đại Hạ sẽ tràn ngập tai ương, thấy cốt phơi đường, trăm họ lầm tham
Diệp Hiền Tần là người thực lực yếu nhất tại đây, cũng là kẻ lên đài cuối cùng.
Anh ta vừa xuất hiện Đỗ Văn Xương liền nghẹn họng nhìn trân trận, không ngừng dụi mắt. Anh ta nghiêm trọng hoài nghi bản thân xuất hiện ảo giác
Chết tiệt, cái quỷ gì thế không biết, sao Thánh Chủ và diệp vô đạo lại giống nhau như đúc thế kia! Biết ngay tên họ Diệp này không đơn giản mà
Hai người này là anh em song sinh?
Diệp Hiến Tần vừa xuất hiện liền thay vị trí của Thiên Ma Vương, chống đỡ Vận Quốc.
Thiên Ma Vương có rảnh tay liền sẵn sàng cắn nuốt Vận Quốc,
Không thể trì hoãn thêm nữa.
Diệp Huyền Tần lập tức phóng khí kình, khí kình thực chất hóa, biến thành kiếm Long Vương đánh thẳng về phía Thiên Ma Vương.Thiên Ma Vương cảm thấy nguy hiểm đến gần thì bản năng né tránh, kiếm Long Vương xẹt qua sát bên cạnh anh ta.
Tuy không đánh trúng Thiên Ma Vương, nhưng kiếm Long Vương lại đâm trúng lưới chắn âm khí kia. Lưới chắn âm khí rách ra một lỗ hổng lớn.
Thập Thất Hỗn Thế Ma bị phản phệ, liên tục hộc máu.
Chết tiệt!
Thiên Ma Vương thầm mắng một câu, phòng tới phòng lui lại vẫn gặp chuyện ngoài ý muốn.
Thấy Vận Quốc thực thể hóa muốn phá vỡ lưới chắn âm khí, Thiên Ma Vương đành phải tạm thời buông tha trực tiếp cắn nuốt Vận Quốc, đích thân phỏng ra âm khí tu bổ lỗ hổng.
Cùng lúc đó, bọn họ nhìn lên bờ, muốn xem rất cuộc là người nào đang quấy rầy.
Thấy Diệp Huyền Tần, đám người Diệp Hiên Tân vô cùng khiếp sợ. "Diệp Huyền Tần!" "Anh... sao anh trốn thoát được!" "Bị Vận Quốc trấn áp tuyệt đối không thể trốn thoát Không có khả năng!"
Diệp Huyền Tần nhe răng cười: "Trên thế giới này còn chưa có ai có thể kìm chân tôi!"
Thiên Ma Vương hít sâu một hơi khí lạnh, thật cẩn thận nói: "Đường kiếm vừa rồi anh phóng ra là do khí kình thực thể hóa sao?"