Diệp Huyền Tân n¡ nhiên là không vấn đề gì: “Nhưng hai người đã từng nghĩ qua nếu như tôi cứu con gái của hai người thì liệu rằng Lý Nghĩa Chính và Lý Nghĩa Hồng sẽ cam lòng sao? Bọn họ sẽ không giở thủ đoạn tương tự thêm một lần nào nữa sao?”
Cứu con gái của hai người đương “Tôi cũng không ngại mà nói cho hai người biết Lý Nghĩa Chính và Lý Nghĩa Hồng đã nhìn trúng con gái của hai người rồi vậy nên chỉ dựa vào hai người căn bản là không thể nào ngăn cản được bọn họ”
Ông cụ trưởng thôn nghiến răng nói: “Vậy tôi sẽ chặt thứ khốn khiếp đó ra rồi đem cho chó ăn xem còn dám để ý đến con gái tôi nữa hay không”
Diệp Huyền Tân nói: “Thành thật mà nói cứ cho là bây giờ tôi có cả vạn bản lĩnh cũng không thể xác định được vị trí của Lý Nghĩa Chính và Lý Nghĩa Hồng ở đâu huống chỉ là hai người”
Vợ chồng nhà trưởng thôn đúng là rất khó khăn trong việc này.
Ông cụ trưởng thôn nói: “Ngài Diệp à, nghe giọng điệu vừa rồi của anh thì có vẻ như anh đã có cách để đối phó rồi đúng không?
Diệp Huyền Tân gật đầu: “Có thì cũng có nhưng vẫn cần hai người hợp tác cùng”
Ông cụ trưởng thôn vội vàng nói: “Ngài Diệp, chỉ cần anh cứu được con gái của tôi thì chúng tôi nhất định sẽ hợp tác với anh, cho dù bảo chúng tôi chết đi cũng không có vấn đề gì”
Diệp Huyền Tân nói: “Điều đó thì không cần, hai người chỉ cần đem con gái của mình đi chôn cất trong ngày hôm nay để dụ Lý Nghĩa Chính và Lý Nghĩa Hồng ra thôi rồi đợi đến lúc bọn họ đến gần mộ thì giết hết họ một lượt là được”
Ông cụ trưởng thôn nghiến răng nghiến lợi gật đầu: “Được, không vấn đề gì hết, bây giờ chúng tôi sẽ làm theo những gì anh nói”
“Có điều tôi e là con gái của chúng tôi sẽ không trụ được lâu”
Diệp Huyền Tân nói: “Không sao hết, tôi sẽ dùng kim châm để kéo dài sự sống cho cô ấy, giúp cô ấy bảo toàn tính mạng.
Trong vòng ba ngày ba đêm cho dù có không ăn không uống thì tính mạng cũng không gặp nguy hiểm”
Cảm ơn ân nhân, xin cảm ơn ân nhân.
Cách họ xưng hô với Diệp Huyền Tân đã chuyển từ “ông chủ” sang hai chữ “ân nhân”.
Diệp Huyền Tân bước ra khỏi phòng sau đó đi đến chỗ Tú Vy và lấy ra Thiên La thập tam châm để kéo dài sự sống và bảo toàn tính mạng cho cô ấy.
Sau đó Diệp Huyền Tân rời khỏi.
Ông cụ trưởng thôn cùng với vợ đang thì thầm nói chuyện.
“Ông đã từng nghe qua về phương pháp dùng kim châm để kéo dài tính mạng chưa?”
“Nghe nói rồi, thấy bảo Thiên La thập tam châm có thể giúp con người ta bảo toàn tính mạng”
“Ngoài ra thì sao?”
“Ngoài ra thì… tôi cũng chưa nghe qua gì cả, ở thế giới này e rằng cũng chỉ có Thần Soái mới có bản lĩnh làm chuyện này”
“Ông nói gì cơ, chẳng có lẽ…
“Này, ý của ông có nghĩa là ân nhân chính là Thần Soái sao?”
“Nhỏ tiếng thôi đừng để người khác nghe thấy, mọi thông tin về Thần Soái đều là bí mật cấp quốc gia và không được tiết lộ ra ngoài. Thử nghĩ mà xem người có bản lĩnh cao cường và lại tiêu xài hoang phí hơn nữa lại có thể dùng thuật châm cứu giúp người chết sống lại, vậy nên ngoài Thần Soái ra thì tôi không nghĩ ra được người nào thứ hai hết”
“Theo tôi thấy thì khả năng này cực cao.”
“Thần Soái lại có thể ghé qua nhà chúng ta đúng thật là phúc của tổ tiên mà, mau treo bức chân dung của Thần Soái lên đi”
Hai vợ chồng nhà trưởng thôn liền vội vàng treo bức chân dung của Thần Soái lên phía bên phải của cửa rồi làm theo lệnh của Thần Soái tổ chức tang lễ cho con gái.