Chiến Thần Phong Vân (Thần Soái Hộ Quốc)

Chương 306:




Chỉ thị của Gấu Đen, trải qua biến đổi bất ngờ sau đó truyền tới chỗ của Chó Đen.
“Chó nhỏ, làm ăn cũng được đó, anh Gấu nói nghĩ cách dụ nó tới bến tàu Đông Giang bỏ hoang.”
“Sau khi chuyện thành công, thưởng 10 tỷ rưỡi.”
10 tỷ rưỡi!
Chó Đen nghe đến mắt liền tỏa sáng!
Có 10 tỷ rưỡi này trong tay, nửa đời sau của anh ta có thể ăn sung mặc sướng rồi.
Anh ta lập tức gọi điện cho Triệu Long: “Long à, làm không tệ. Anh Gấu nói nghĩ cách dụ Diệp Huyền Tần tới chỗ kho hàng bỏ hoang Đông Giang.”
“Sau khi chuyện thành công, một lần thưởng 3 tỷ rưỡi.”
Triệu Long kích động, lời nói cũng không còn mạch lạc.
3 tỷ rưỡi,
3 tỷ rưỡi đó!
Đàn bà ở làng Nghĩa Tân này còn không phải sẽ quỳ dưới chân cầu xin mình sao?
Mình muốn chơi người nào liền chơi người đó.
Anh ta nghĩ ngợi thêm một lúc, rất nhanh nghĩ ra một kế hay: “Chó Đen, giúp em một chuyện.”
“Chờ lát nữa Diệp Huyền Tần đi đến số 324 đường Huyện, anh giúp em rắc thủy tinh hoặc đinh trên đó, bảo đảm đâm thủng bánh xe của Diệp Huyền Tần.”
Chó Đen cười cười: “Được, không thành vấn đề. Đến lúc đó phần công lao này coi như là của hai chúng ta. Phần thưởng 3 tỷ rưỡi đó hai ta chia đều.”
Triệu Long thận trọng nói: “Chó Đen, hay là chia bảy ba có được không? Dẫu sao bọn em là trực tiếp đối diện với Diệp Huyền Tần, mà anh chẳng qua là âm thầm yểm trợ..”
Chó Đen: “Lảm nhảm nhiều quá. Chia sáu bốn, đừng có được voi đòi tiên nữa. ”
Triệu Long cắn răng một cái: “Được, chia sáu bốn thì chia sáu bốn.”
Người tham lam như Chó Đen, rõ ràng là đã ăn chặn 7 tỷ, vẫn còn níu lại tham lam thêm 2 tỷ mốt.
Cúp máy xong, Triệu Long nói với Triệu Quý: “Cha, đi, chúng ta đi kiếm thật nhiều tiền!”
Hai người chỗ nhà máy sửa xe trộm được một chiếc xe hơi điện Mini Ev đuổi theo Diệp Huyền Tần.
Diệp Huyền Tần đang vô cùng nhàm chán lười biếng lái xe.
Anh nhìn xung quanh, vẻ mặt đầy mong đợi… Đang đợi Gấu Đen tới đánh lén.
Nhưng, đợi trái đợi phải cũng không đợi được một chút động tĩnh.
Kiên nhẫn của anh bị hao hụt gần như không còn nữa rồi.
Anh còn nghĩ nắm vững thời gian xử lý Gấu Đen, nắm lại quyền kiểm soát thế lực ngầm ở thành phố Giang, trước khi trời tối tranh thủ về nhà nữa.
Anh nóng lòng muốn kể cho vợ nghe chuyện anh trúng thầu thêm một dự án hơn 3500 tỷ sát nhập vào tập đoàn Diệp Linh, xem vợ sẽ kinh ngạc như thế nào.
“Gấu Đen chó chết, thật sự là vô dụng như vậy, không biết chừng còn không có gan dám tới.”
Đang lúc rầu rĩ, phía trước xuất hiện một đống thủy tinh vỡ, đánh tới sự chú ý của anh.
Đống mảnh vỡ thủy tinh kia, rõ ràng có dấu vết của người sắp đặt.
Diệp Huyền Tần trên mặt cuối cùng cũng hiện ra một nụ cười: “Cuối cùng cũng đợi được rồi.”
Anh cầm tay lái, không chút kiêng nể cho xe lao đến nghiền qua đống thủy tinh vụn đó.
Nhưng, anh xem nhẹ độ dày của bánh xe rồi.
Xe lăn qua, bánh xe cũng không có bị đâm thủng.
Đành chịu, anh không còn cách nào khác hơn là cho xe lui lại, nghiền qua thêm lần nữa.
Bánh xe vẫn không có thủng!
“Mẹ kiếp.” Diệp Huyền Tần hùng hùng hổ hổ xuống xe, một cước đá vào bánh xe
Bịch!
Bánh xe cuối cùng cũng nổ lốp rồi.
Sau đó, anh quay trở lại xe, ung dung hút thuốc.
Gấu Đen, tới nhanh một chút đi.
Đợi chừng 10 phút sau, từ phía sau có một chiếc Mini EV chạy nhanh đến.
Diệp Huyền Tần lập tức xuống xe, vẫy tay về phía chiếc Mini EV kia: Dừng xe, dừng xe.”
Mini EV chậm rãi dừng lại, từ trên xe nhảy xuống hai người.
Thình lình lại là hai cha con Triệu Quý và Triệu Long.
Hai người nhìn trên mặt đất đầy mảnh vỡ thủy tinh cùng với lốp bánh xe bị xì, tâm trạng phấn khởi bộc lộ trong lời nói.
Có câu, khởi đầu thuận lợi tương đương với thành công được một nửa.
Kế hoạch của bọn họ bây giờ, đã thành công một nửa.
1 tỷ 750 triệu đã tới tay.
1 tỷ 750 triệu còn lại, không có bất trắc gì xảy ra, cũng rất nhanh sẽ bỏ vào túi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.