Chiến Thần Phong Vân (Thần Soái Hộ Quốc)

Chương 640: Tôi thích Từ Nam Huyên




Nghe vậy, Trình Nhất Thiên đột nhiên nổi giận: “Hừ, con ranh thối tha này, vẫn luôn giấu tôi hành tung của mình, không ngờ nó lại chạy tới làm việc ở tập đoàn Diệp Linh. Thiếu Mã Gia cứ việc yên tâm, tôi sẽ lập tức yêu cầu con bé từ chức. Nếu nó không nghe thì tôi sẽ trực tiếp trói nó về nhà. Dám đổi đầu với Thiếu Mã Gia chính là tự tìm đường chết”
Thiếu Mã Gia mỉm cười: “Ông chủ Trình, có câu nói này của ông thì tôi yên tâm hơn rồi.
Đúng rồi, thật không dám giấu diếm gì, thực ra anh trai của tôi nhìn trúng con gái ông, muốn được kết nghĩa vợ chồng, cùng nhau trải qua một đời. Nếu hai nhà chúng ta trở thành thông gia, và tiến hành hợp tác sâu hơn, vậy nhà họ.
Trình khỏi phải nín nhịn ở lại thành phố Biển Hoa Đông nhỏ bé, mà sẽ tỏa sáng khắp toàn bộ Đại Hạ này”
“Ha ha” Trình Nhất Thiên hưng phấn cười †o: “Đây là một chuyện tốt, là chuyện rất tốt, tôi thay mặt con gái đồng ý trước. Thiếu Mã Gia, cậu yên tâm, bây giờ sẽ gọi Hạ Vũ về gia tộc ngay và kết hôn với cậu Mã”
“Đi đi” Thiếu Mã Gia đáp: “Sau đó, tôi sẽ kêu anh trai tự mình tới cửa cầu hôn”
Trình Nhất Thiên thẳng lợi trở về. Ông ta vừa rời đi, thì ông chủ của nhà họ Từ, Từ Hiên Thằng cũng tới cửa thăm hỏi.
Nhà họ Từ này, hiển nhiên chính là nhà họ Từ mà Từ Nam Huyên ở.
Từ Hiên Thắng đã giận tím mặt khi biết được chuyện Thiếu Mã Gia theo đuổi Từ Nam Huyên, nhưng lại bị từ chối thê thám, thậm chí ‘Từ Nam Huyên còn tìm người đánh Thiếu Mã Gia.
“Làm càn, khốn nạn! Thiếu Mã Gia có thể coi trọng người nhà họ Từ chúng tôi, chính là một chuyện vô cùng tốt đẹp, là tổ tiên phù hột Mà con ranh con thối tha đó lại từ chối, nó đúng là có mắt không tròng, con nhóc khốn nạn! Thiếu Mã Gia, cậu cứ việc yên tâm, tôi nhất định sẽ dạy lại con nhóc này thật tốt, và cho cậu một câu trả lời hoàn hảo”
Thiếu Mã Gia liên tục thở dài: “Ông chủ Từ không cần tức giận, thực ra trong lòng tôi vẫn còn yêu Nam Huyên, nếu cô ấy muốn đổi ý, thì tôi cũng không ngại tha thứ cho cô ấy đâu”
Từ Hiên Thắng quá đổi vui mừng: “Cảm ơn Thiếu Mã Gia đã cho nhà họ Từ một cơ hội, nhà họ Từ chắc chăn sẽ không khiến cậu thất vọng đâu. Hôm nay cho dù có phải trói, thì tôi vẫn sẽ bắt con bé phải kết hôn với Thiếu Mã Gia cậu!”
Thiếu Mã Gia cười: “Đi đi, tôi đợi tin tốt của ông!”
Từ Hiên Thẳng vội vàng rời đi.
Thiếu Mã Gia duỗi eo một cái đầy hăng hái.
Bây giờ tập đoàn Diệp Linh đã bị giới kinh doanh ở tỉnh Hà Sơn cô lập và vây quét, nếu còn mất đi hai nhân vật linh hồn là Từ Nam Huyên và Trình Hạ Vũ này, vậy tập đoàn Diệp Linh còn có thể chống đỡ được dưới loạn trong giặc ngoài được nữa sao?
Nói đùa!
Bây giờ tập đoàn Diệp Linh cũng không phải là loạn bình thường thôi đâu.
Gần đây tập đoàn đã thu mua một số lượng lớn sản nghiệp, và đang đứng ở thời kỳ phát triển tốc độ cao, bất cứ một sai sót ở chi tiết nhỏ nào, cũng có thể khiến công ty rơi vào tình cảnh muôn đời muôn kiếp không trở lại được. Nhưng cứ cố tình là vào thời điểm nhạy cảm này, tập đoàn lại bị Thiếu Mã Gia cô lập và vây quét.
Rất nhiều đối tác thương nghiệp đã phản bội lại tập đoàn Diệp Linh, và dự tính đầu tư cho đối thủ, công ty đang gặp khó khăn, có thể sụp đổ bất cứ lúc nào!
Nhà dột liên tục gặp mưa, vừa rồi Trình Hạ Vũ nhận được cuộc gọi từ người nhà, nói bệnh tình của bố cô nguy kịch, muốn cô trở về gặp bố mình lần cuối.
Từ Nam Huyên cũng đột nhiên mất liên lạc, cho đến hiện tại vẫn chưa liên lạc được.
Liên tiếp mất đi trợ thủ đắc lực, khiến công ty đã khó lại càng khó khăn hơn.
Từ Lam Khiết lo lắng muốn chết, thậm chí không có tâm trạng để ăn cơm tối.
Diệp Huyền Tân bưng một ly cà phê vào, cười bảo: “Vợ ơi, uống cà phê cho tinh thần tỉnh táo đi”
Từ Lam Khiết ngẩng đầu, nhìn anh và bảo: “Huyền Tân, em thật sự ngưỡng mộ anh quá”
Anh sửng sốt: “Anh có gì hay mà lại ngưỡng mộ?”
Từ Lam Khiết: “Ngưỡng mộ anh vô tâm vô phế, sống không phiền lụy”
Diệp Huyền Tần: “..”
Em khen anh hay là nói móc anh đấy.
Anh an ủi: “Lam Khiết, có phải vẫn còn lo lắng chuyện tập đoàn Diệp Linh hay không?
Yên tâm đi, bây giờ cuộc sống của họ Mã đang ở thời đỉnh cao, nhưng không đến bao lâu nữa anh ta sẽ ngã xuống thôi, là ngã đến †an xương nát thịt ấy. Muốn anh ta diệt vong, thì trước hết phải khiến anh ta điên cuồng”
Từ Lam Khiết xoa thái dương đau đầu: “Bây giờ toàn bộ giới kinh doanh trong tỉnh Hà Sơn đều ủng hộ anh ta, thậm chí ngay cả sĩ quan Trấn Huy cũng đứng bên phe anh ta, làm sao anh ta có thể diệt vong một cách dễ dàng như vậy được chứ?”
Bốp bốp bốp!
Ngoài cửa đột nhiên vang lên tiếng vỗ tay: “Ha ha, họ Từ kia, xem như cô còn có chút tự mình biết mình đấy”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.