Chiến Thần Phong Vân (Thần Soái Hộ Quốc)

Chương 669:




Thiếu Mã Gia sẽ không có can đảm lớn như vậy, tìm người giả mạo sĩ quan Trần Huy chứ. Đội xe quân đội chậm rãi dừng ở cổng tập đoàn nhà họ Mã.
Các tưởng sĩ xuống xe, vây quanh Buza L5, cùng hô to: “Mời sĩ quan Trần Huy xuống xe.”
Đảm người đứng xem khẩn trương ngạt thở, còn không thèm nhảy mắt một cái nào!
Sắp có thể thấy được phong thái của sĩ quan Trần Huy rồi, đây chính là đỉnh cao đời người của bọn họ.
Cửa xe mở ra, một bóng người cao lớn đi xuống.
Đối phương mặc quân trang, chân đi giày chiến, oai phong lẫm liệt. . Tìm‎ đọc‎ thêm‎ tại‎ ==‎ T𝑅𝑈MT𝑅‎ 𝑈YỆN.v𝗇‎ ==
Mặc dù đã đeo kính râm và khẩu trang, lại che không được khí thế cao quý của anh ta.
Đám người bị ép đến mức ngạt thở, không dám thở mạnh!
Chỉ nhìn một chút, Diệp Huyền Tân lập tức nổi giận. Quả nhiên sĩ quan Trần Huy này là giả.
Thiếu Mã Gia thật đúng là gan to bằng trời, ngay cả chuyện tìm người giả mạo sĩ quan Trần Huy cũng làm ra được.
Lần này, chắc hẳn ông chủ sau lưng anh ta cũng không thể bảo vệ nổi anh ta đâu. Dù sao, giả mạo sĩ quan tại ngũ, nhất là loại cấp bậc như sĩ quan Trấn Huy, sẽ bị lãnh đạo số một tự mình thẩm tra!
Thiếu Mã Gia vội vàng ra đón, khúm núm: “Nhiệt liệt hoan nghênh tướng quân đến tập đoàn nhà họ Mã chỉ đạo công việc.”
“Sự có mặt của ngài khiến tập đoàn nhà họ Mã vẻ vang”
“Sī quan Trần Huy” hòa ái nói: “Thiếu Mã Gia, chúng ta có tình cảm nhiều năm như vậy, anh không phải khách khí như thế đầu”
“Chúng ta đi vào đi thôi, đừng chậm trễ buổi lễ khánh thành long trọng của anh.”
“Vâng, vâng.” Thiếu Mã Gia vội vàng chào đón “sĩ quan Trấn Huy” vào tập đoàn nhà họ Mã.
Đám người chấn động.
Cái gì, chúng ta không nghe nhầm chứ!
Sĩ quan Trần Huy chính miệng nói, anh ta và Thiếu Mã Gia có “tình cảm nhiều năm như vậy”!
Đánh chết bọn họ cũng không thể nghĩ tới, Thiếu Mã Gia lại có quan hệ thân thiết với sĩ quan Trần Huy như vậy.
Chỉ cần có quan hệ này, tập đoàn nhà họ Mã mà không tiếng thì không được! nối
Tập đoàn Diệp Linh đối nghịch cùng tập đoàn nhà họ Mã, thật sự là muốn chết.
Sĩ quan Trần Huy đi vào, đám người liền thảo luận rầm rộ về quan hệ của sĩ quan Trần Huy và Thiếu Mã Gia.
Từ Nam Huyên nhìn bóng lưng của sĩ quan Trấn Huy”, vẻ mặt ngơ ngác.
Bây giờ cô cơ bản đã có thể xác định, sĩ quan Trần Huy chính là anh hùng cái thể của cô rồi.
Nhưng tại sao khí thế của “sĩ quan Trần Huy” lại chênh lệch với anh hùng cái thế lớn như vậy? “Không phải là tôi nhầm chứ?” Từ Nam Huyên chau mày: “Anh hùng cái thể của tôi cũng không phải là sĩ quan Trấn Huy Diệp Huyền Tân khẽ cười: “Cô không đoán sai đâu.”
“Chỉ là, sĩ quan Trấn Huy này là giả”
Một câu đã khiến đám người thi nhau nhìn lại. Haiz, Diệp Huyền Tân lại nói hươu nói vượn rồi.
Dưới gầm trời này, ai dám giả mạo sĩ quan Trấn Huy chứ, trừ khi là chán sống rồi.
Bây giờ tập đoàn Diệp Linh cảng quạnh que hơn, bởi vì vừa rồi có không ít công nhân viên chức của tập đoàn Diệp Linh đã vụng trộm chạy đi để nhìn phong thái của sĩ quan Trần Huy rồi. Từ Lam Khiết thở dài, nói: “Được, tôi tuyên bố, buổi lễ đưa ra thị trường chinh thức kết thúc”
“Chúng ta đều về
Đám người than thở, quay người đi vào.
Diệp Huyền Tần đang muốn ngăn cản, trong đám người nhiên lại có người hô một câu “Mau nhìn kìa, là Lý Thánh Thủ
Đám người khó khăn lắm mới yên tĩnh, lại sôi trào lên lần nữa.
Có người hô to: “Nhanh, nhanh đi thông báo cho Thiếu Mã Gia, để Thiếu Mã Gia ra đón
Đám người giúp việc của tập đoàn nhà họ Mã vội vàng đi vào thông báo cho Thiếu Mã Gia.
Thiểu Mã Gia rất nhanh đã đi ra, chạy đến chào đón Lý Thánh Thủ.
Diệp Huyền Tân nói với Từ Lam Khiết: “Lam Khiết, chúng ta cũng ra đón
Từ Lam Khiết lập tức giận dữ mà không có chỗ xả: cái gì mà đón, còn ngại không đủ mất mặt sao.”
Diệp Huyền Tân như có điều suy nghĩ: “Ừm, cũng đúng.”
“Với thân phận của chúng ta mà ra đón, đúng là không hợp, mất mặt.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.