Chiến Thần Phong Vân (Thần Soái Hộ Quốc)

Chương 692: Là anh cứu em




Diệp Huyền Tân vô cùng cạn lời.
Con mẹ nó, tố chất tâm lý của thăng cha này thật đúng là vô cùng tốt, nói khoác đến mức mặt không đỏ, tìm không đập nhanh, trông vẫn cực kỳ bình thản Diệp Huyền Tân phản bác: “Nhưng theo tôi được biết, hiệp hội võ thuật mời Trần Phi Hảo đến đối phó với Diệp tông sư, hai bên đều là kẻ thù của nhau”
“Diệp tông sư sao có thể là người của hiệp hội võ thuật được”
Tưởng Phong Quang hờ hững nói: “Ha ha, ngay cả điều này anh cũng không biết sao”
“Hiệp hội võ thuật có chỉ nhánh ở khắp tỉnh thành, chỉ nhánh tỉnh Đông Tam chúng tôi không cùng cơ cấu với chỉ nhánh thành phố Tân Hải”
“Hiệp hội võ thuật ở thành phố Tân Hải không biết điều nên đã gây sự với Diệp tông sư, chuyện này không liên quan gì đến chỉ nhánh tỉnh Đông Tam chúng tôi”
“Nội bộ chúng tôi đã bàn bạc xong xuôi, trong vài ngày tới, chúng tôi sẽ yêu cầu thành phố Tân Hải xin lỗi Diệp tông sư”
Tưởng Phong Quang nói rất logic, không một kẽ hở, Từ Lam Khiết phải tin tới bảy, tám mươi phần trăm.
Cô nói: “Anh Tưởng, anh quen Diệp tông sư, vậy anh có thể giới thiệu chúng tôi được không?”
“Lần này được Diệp tông sư giúp đỡ, chúng tôi phải gặp anh ta để nói lời cảm ơn”
Tưởng Phong Quang: “Tất nhiên rồi”
“Chỉ là gần đây Diệp tông sư đang chuẩn bị cho trận chiến, công việc bộn bề, chắc sẽ không có thời gian để gặp cô đâu”
“Nhưng không sao, tôi có một vé xem trận chiến, cô có thể cầm lấy, đi đến khán đài để tận mắt chứng kiến Diệp tông sư đối đầu với kẻ địch”
“Đợi đến khi kết thúc, tôi sẽ sắp xếp cho cô gặp Diệp tông sư”
Diệp Huyền Tân sững sờ nói: ^Vé xem trận chiến? Đó là gì?”
Tưởng Phong Quang khinh thường đáp: “Ha ha, anh đúng thật là chả biết cái gì nhỉ”
“Khi trận chiến xảy ra, biên giới chắc chăn sẽ rất náo loạn, tỉ lệ thương vong cao”
“Hiệp hội võ thuật chúng tôi đảm nhận trách nhiệm giữ trật tự, bảo vệ an toàn tính mạng của người dân, vì thế mà chúng tôi sẽ xây dựng khu cách ly ở quanh phạm vi chiến đấu”
“Chỉ những ai có vé mới có thể vào khu cách ly xem trận chiến”
“Lam Khiết yên tâm, chúng tôi sẽ dốc hết sức bảo vệ các vị khách trong khu cách ly, chúng tôi sẽ không để cho mọi người gặp nguy hiểm”
“Nói cho cô biết, vé quan sát bây giờ rất hiếm, thậm chí giá còn đắt cắt cổ, rẻ nhất cũng phải hơn một tỷ bảy trăm năm mươi triệu”
Diệp Huyền Tân chợt hiểu ra.
Hiệp hội võ thuật này thật sự quá xảo trá Việc này không phải là làm giàu từ trận chiến sao.
Một tấm vé rẻ nhất là một tỷ bảy trăm năm mươi triệu.
Vậy một trăm tấm, nghìn tấm thì sao?
Không phải là lên đến khoảng nghìn tỷ, thậm chí là hàng chục nghìn tỷ đấy chứ!
Trong lòng Diệp Huyền Tân cực kì khó chịu, dựa vào cái gì mà anh phải liều mạng chiến đấu còn tiền thì lại về tay của bọn hiệp hội võ thuật chứ Hiệp hội võ thuật chính là một loại ký sinh trùng ăn tươi nuốt sống!
Từ Lam Khiết nói: “Anh Tưởng, tôi sẽ đưa cho anh ba tỷ rưỡi, anh mua giúp tôi hai vé nhé: Cô nghĩ rãng Diệp Huyền Tân cũng muốn mua.
Chẳng qua Tưởng Phong Quang sẽ không đồng ý.
Anh ta mời cô đi xem trận chiến là muốn tạo cơ hội ở bên cô.
Nếu như có người thứ ba xuất hiện, anh ta sẽ không có cơ hội.
trong tay tôi chỉ có hai tấm vé. Bây giờ có nhiều tiền như nào đi chăng nữa cũng không mua nổi”
Từ Lam Khiết thất vọng nói: “Vậy à”
Diệp Huyền Tân nói: “Lam Khiết, trả lại vé cho anh ta đi. Vé đi xem trận chiến, em muốn bao nhiêu anh sẽ cho em bấy nhiêu”
“Phụt!” Tưởng Phong Quang cười phá lên: “Anh Diệp đúng là thật biết nói đùa nhỉ. Nội bộ nhân viên chúng tôi cố găng lắm mới có hai tấm vế. Một tên ăn cơm nhão như anh mà lại bảo muốn có bao nhiêu vé cũng được, anh làm tôi cười chết mất”
Từ Lam Khiết nói nhỏ: “Huyền Tân, đây là cơ hội duy nhất để chúng ta có thể đến trực tiếp cảm ơn Diệp tông sư, chúng ta không thể bỏ lỡ”
“Em phải đích thân đến nói lời cảm ơn với Diệp tông sư”
Tưởng Phong Quang làm ra vẻ mặt đắc thẳng: “Lam Khiết, một ngày trước khi diễn ra trận chiến, tôi sẽ tới đón cô”
“Tôi về trước, hợp tác vui vẻ, tạm biệt.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.