Chiến Thần Phong Vân (Thần Soái Hộ Quốc)

Chương 712: Anh là vận động viên thể hình à




Dương Mai thỉnh thoảng quan sát Diệp Huyền Tân qua các khe hở, thấy rằng anh không nhìn trộm mình, cô mới yên tâm hơn nhiều. Có vẻ như người đàn ông này khá ngay thẳng.
Đồng thời, cô cũng cảm thấy có chút không vui, chẳng nhẽ ngoại hình của cô không xinh đẹp, không có chút hấp dẫn nào sao? Tại sao anh không hề nhìn trộm tôi chứ!
Sau khi tắm xong, cô nói với Diệp Huyền Tân: “Anh cũng đi tắm đi”
Quần áo dính vào người quả thực rất khó chịu, Diệp Huyền Tân cẩn thận đặt tấm ảnh đã ký sang một bên rồi đi tắm.
Dương Mai tìm trong tủ tìm được một bộ quần áo, đưa cho Diệp Huyền Tần: ‘Đây là quần áo của bố tôi, anh mặc vào trước đi…
ÁP Cô muốn đưa quần áo cho Diệp Huyền Tân, nhưng cô lại quên răng Diệp Huyền Tần đang tắm.
Kết quả là cơ thể của Diệp Huyền Tân đã hoàn toàn đập vào mắt cô.
Cô sững sờ trong giây lát.
Nhìn bên ngoài cô tưởng Diệp Huyền Tân gầy gò, nhưng không ngờ cơ thể anh lại có đường gân vô cùng tỉnh xảo và hoàn hảo, đặc biệt là cơ bụng tám múi trên ngực khiến phái đẹp phải hú hét!
Anh chắc hẳn là một vận động viên thể hình!
Không, ngay cả vận động viên thể hình cũng đẹp bằng anh.
Diệp Huyền Tân cầm lấy quần áo, đóng cửa lại, hừ lạnh một tiếng: “Lưu manh.”
Dương Mai: “..
Mặt cô đỏ bừng, suy nghĩ trong đầu đang bay lung tung, nhắm mắt lại, trong đầu cô toàn hình ảnh cơ thể rắn chắc của anh, nếu cô có thể cắn một miếng… Phì phì phì, cô đang nghĩ cái gì thế này?
Diệp Huyền Tân rất nhanh liền ra khỏi phòng tắm Vừa nhìn thấy Diệp Huyền Tần, Dương Mai lại vô thức nghĩ đến cảnh tượng ban nấy, cả người cô run rẩy.
Để khỏi ngượng ngùng, cô vội nói: “Anh đói không, tôi lấy đồ cho anh ăn!”
“Ừm” Vẫn lạnh lùng như thết Dương Mai đã vào bếp và nấu cho Diệp Huyền Tân một bát mỳ trứng.
Diệp Huyền Tân rất đói, nên anh ăn rất nhanh.
Dương Mai mỉm cười… Đây là lần đầu tiên cô nấu ăn cho một người đàn ông khác, không ngờ lại thành công đến vậy, nhìn anh ăn ngon thế nào kìa!
‘Sau khi ăn xong mì, Diệp Huyền Tân đưa đũa lên nói: “Tôi không thể ăn không bát mỳ này của cô được!”
“Kể tôi nghe xem cô gặp khó khăn gì đi, tại sao lại muốn nhảy xuống sông. Nếu tôi giúp được gì, chắc chắn tôi sẽ giúp cô”
Dương Mai cười khổ.
Giúp tôi? Anh có thể giúp gì cho tôi chứ?
Kiều Gia không phải là người mà anh có thể động vào được!
Tuy nhiên, Dương Mai vẫn kể chỉ tiết cho.
Diệp Huyền Tân nghe, bao gồm cả việc bị từ chối gia nhập Tập đoàn Đế Hào ngày hôm nay.
Diệp Huyền Tân suy nghĩ một chút, ni “Đúng là ông chủ mới của Tập đoàn Đế Hào có thể bảo vệ được cô!”
“Ngày mai đến nộp đơn lại, sẽ không có vấn đề gì”
Dương Mai cáu kỉnh nói: “Ha ha, hôm nay người ta rõ ràng đã từ chối tôi, chẳng nhẽ chỉ cần một đêm là đổi ý sao?”
Diệp Huyền Tân gật đầu: “Ừ”
Dương Mai: “Anh nói hay nhỉ, anh muốn nói thế nào thì nói, chẳng nhẽ anh có thể ảnh hướng đến quyết định của Tập đoàn Đế Hào sao?”
Diệp Huyền Tân: “Ừ”
Dương Mai hoàn toàn không nói nên lời: “Giá trị thị trường của Tập đoàn Đế Hào ước tính một cách khoảng 3500 tỷ. Anh có thể ảnh hưởng đến quyết định của Tập đoàn Đế Hào, vậy thì anh ít nhất cũng đáng giá 35 tỷ nhỉ”
“Đại gia nghìn tỷ bây giờ đều khiêm tốn như vậy sao, ăn mặc tấn tiện thế này… Trên người anh chắc không có nổi 300 nghìn đâu nhỉ?”
Diệp Huyền Tân: “Cô là người theo chủ nghĩa bề ngoài à?”
Dương Mai lắc đầu: “Không có.”
Diệp Huyền Tân: “Còn không phải sao?”
Dương Mai: “…”
Quên đi, không thèm tranh cãi với anh, coi như anh đang khoác lác để thỏa mãn lòng ham hư vinh của mình.
Dương Mai nói: “Nói cho tôi nghe đi, anh làm nghề gì? Tiền lương hàng tháng của anh là bao nhiêu.”
Diệp Huyền Tân: “Làm nhân viên kinh doanh, lương tháng của tôi hơn 28 triệu.”
Phì!
Dương Mai không khỏi ghen tị.
Một nhân viên kinh doanh với mức lương hàng tháng khoảng 28 triệu còn muốn gây ảnh hưởng đến việc ra quyết định của Tập đoàn Đế Hào?
Vô lý!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.