Chiến Thần Phong Vân (Thần Soái Hộ Quốc)

Chương 762: Chuột Con trở về




Ngay sau khi bốn người gặp nhau thì đi tới ôm nhau.
“Mẹ kiếp, em gái cậu những năm này con mẹ nó chết ở đâu vậy, bố mày nhớ muốn chết”
*Ơ, tôi không có em gái”
“Chuyện này có liên quan gì tới chuyện cậu có em gái hay không”
“Cậu nói mẹ kiếp em gái cậu?”
“Cậu thực sự con mẹ nó là một người đàn ông thẳng thắn”
“Nào, người anh em nói cho tôi biết những năm qua cậu đã trải qua những gì, tại sao lại trở nên gầy gò như vậy”
“Ôi, một lời khó nói hết”
“Uống rượu, đúng rồi, uống rượu, chúng †a vừa uống vừa trò chuyện.”
“Bồi bàn cho năm chai rượu”
Bồi bàn nhanh chóng đi tới: “Thưa anh, xin hỏi anh muốn Tuyết Hoa hay là Thanh Đảo?”
Sói Hoang: “Chúng tôi không muốn bia, muốn năm chai màu trắng, mỗi người một chai.”
Bồi bàn: Năm người năm chai rượu, cho dù khả năng uống của mấy người này có tốt thế nào.
uống nhiều như vậy cũng đầu lưỡi cũng sẽ thắt lại, mặt đỏ tới mang tai.
Sau khi quanh co ban đầu qua đi, mấy người lại bắt đầu cãi nhau không ai phục ai, ai cũng cảm thấy thực lực của mình là mạnh nhất.
Cuối cùng vẫn là Sói Hoang đề nghị: “Lải nhải cái gì, theo tôi thấy chúng ta so bằng nằm đấm là hành động chân thật nhất”
“Ha ha, tôi đồng ý” Mấy người còn lại sảng khoái cười to.
Diệp Huyền Tân không nhịn được nói: “Được rồi, tất cả ngồi xuống”
Anh lớn cũng đã lên tiếng mấy người còn lại không dám nói thêm gì nữa nhao nhao ngồi xuống: “Anh có chỉ thị gì sao”
Diệp Huyền Tân: “Đội cảm tử Lang Vương năm đó có mười người, bây giờ đã tìm được bảy người”
“Tôi muốn tìm thêm ba người mạnh để góp đủ mười người làm một trận lớn”
Mấy người lập tức hứng thú: “Anh, lớn bao nhiêu?”
Diệp Huyền Tân: “Gần đây nước nào đó rất không thành thật điên cuồng thăm dò ở biên giới”
“Tôi muốn dẫn mọi người đi tới biên giới đùa giỡn một chút để làm cho đối phương khiếp sợ”
Ánh mắt mấy người đột nhiên nóng bỏng: “Ha ha chuyện này hay, chắc chắn phải giết chết họ!”
Sói Hoang vỗ đầu nói: “Này, vinh dự được đón tiếp uống rượu sao lại quên mất chuyện quan trọng chứ”
“Anh, em muốn đề cử một người gia nhập vào đội cảm tử Lang Vương”
Diệp Huyền Tân: “Ai?”
Sói Hoang xem thời gian nói: “Anh cũng biết người này, lúc này hẳn là cũng đã đến rồi”
Gần như vừa mới dứt lời thì bên ngoài đã có tiếng máy bay trực thăng vang lên âm ầm!
Sói Hoang vội nói: “Đến rồi, đi thôi, ra ngoài nghênh đón”
Một đoàn người đi ra khỏi khách sạn.
Máy bay trực thăng chậm rãi hạ xuống, cánh cửa vừa mới mở ra một người đàn ông mạnh mẽ bước xuống Nhìn thấy đối phương, Diệp Huyền Tân không nhịn được hai mắt tỏa sáng Chuột Con!
Đó thực sự là một người bạn cùng lớp.
cũng là bè lũ ngoan cố thời trung học, Chuột Con cha ruột của Uyển Nhi!
Năm đó Chuột Con bị vợ trước hãm hại nên bị người ta đánh gãy một chân, Diệp Huyền Tần ra mặt lấy lại công đạo cho Chuột Con và đưa vào “Kính Lang” để chữa trị cho chiếc chân bị gấy.
Chỉ là bệnh ở chân của Chuột Con đã quá lâu nên cách điều trị truyền thống không có hiệu quả.
Vì vậy các chuyên gia trong Kính Lang đã sử dụng công nghệ nghiên cứu khoa học mới nhất để tiêm xương nano cấp hàng không vào chân bị gấy của Chuột Con.
Chuyên gia của Kính Lang nói một khi chân của Chuột Con khôi phục thì có thể dễ dàng đá chết một con voi.
Diệp Huyền Tân cố ý để ý tới cái chân gấy của Chuột Con, bước đi như bay, âm vang mạnh mẽ, không có dấu hiệu của người tàn tật.
Kính Lang xứng đáng với danh hiệu là cơ quan nghiên cứu khoa học cao nhất của của Đại Hại Chuột Con xông tới ôm Diệp Huyền Tân: “Ha ha, bố mày đã trở về”
Sau một câu chào hỏi đơn giản Diệp Huyền Tân mỉm cười nói: “Chuột Con, bây giờ cái chân này của cậu có thể bộc phát ra bao nhiêu sức lực.”
Chuột Con lắc đầu: “Tôi không biết”
“Dù sao hôm qua lúc tôi đi tản bộ đã không cẩn thận đá vào vòi chữa cháy, vòi chữa cháy gãy thành hai đoạn ngay tại chỗ.”
“Vậy sao?” Sói Hoang nhìn cái chân gãy của Chuột Con một cách thèm khát: “Công nghệ mới nhất của Kính Lang ghê gớm như vậy sao? Tôi nóng lòng muốn được chỉ dạy một chút”
Chuột Con cười ha ha: “Sói Hoang xin hãy chỉ dạy”
Đến đây!
Hai người đá chân vào nhau!
Bùm!
Hai chân đụng vào nhau phát ra sóng âm to lớn, một đám bụi bắn tung tóe!
Sói Hoang ôm chân liên tục kêu rên: “Mẹ kiếp đau chết tôi, cái chân này của đổ bê tông cốt thép sao”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.