Biến anh thành thái giám cuối cùng Diệp Huyền Tân chợt hiểu ra: “Ồ, là chuyện nhỏ thôi, ông không cần phải cảm ơn gì đâu”
Mọi người không kìm lòng được mà bật cười. .
||||| Truyện đề cử: Vĩnh Sinh |||||
Đối với anh mà nói, nó là một việc rất nhỏ, nhưng có thể đối với người khác mà nói, nó chính là một việc lớn.
Gả ông nội Từ Hiên Lâm và bố Từ Huy.
Hoàng đều còn sống, Từ Lam Khiết không dám nhận vị trí gia chủ này.
©ô dứt khoát để Từ Hiên Lâm tới làm gia chủ, thỏa mãn ước mơ đời này của ông.
Điều này làm cho Từ Hiên Lâm kích động không thôi, không ngừng dập đầu với phần mộ tổ tiên, đến mức đầu bị chảy máu, luôn miệng nói tổ tiên phù hộ.
Từ Nam Huyên đi tới, nhìn Diệp Huyền Tân cười như không cười: “Thật đúng là không thể trông mặt mà bắt hình dong, không nghĩ tới có một ngày anh lại có thể cướp vị trí gia chủ của nhà họ Từ về”
“Bây giờ tạm thời anh đã xứng với Lam Khiết của nhà tôi rồi”
Sắc mặt Diệp Huyền Tân tối sầm Lại đây, lại đây, nói cho tôi nghe xem dáng dấp của tôi làm sao nào.
Sau khi giải quyết xong vấn đề, Diệp Huyền Tân đích thân đưa Từ Lam Khiết và Từ Nam Huyên trở lại tập đoàn Diệp Linh.
Trên đường đi, Từ Lam Khiết hỏi: “Huyền Tân, ngày mai Dương Mai đi xa chụp ảnh tuyên truyền”
“Địa điểm lần này là cả linh hồn của bộ ảnh tuyên truyền. Nó rất quan trọng, vì vậy em cũng sẽ đến đó và đích thân kiểm định”
“Nếu như anh không có việc gì thì đi với em nhé”
Diệp Huyền Tân cau mày: “Xin lỗi Lam Khiết, anh không thể đi được rồi”
“Anh đã tìm thấy người anh em thân thiết nhiều năm không liên lạc, nên nhất định phải gặp mặt cậu ta một lần”
Từ Lam Khiết tỏ vẻ thất vọng: “Ồ, vậy à “Được rồi, gặp bạn bè thân thiết quan trọng hơn. Khi nào anh gặp xong, còn thời gian thì qua với em nhé”
Diệp Huyền Tân: “Nhất định rồi”
Từ Nam Huyên cười “Ha ha” một tiếng: “Ha ha, anh là đi gặp lại người anh em thất lạc lâu năm của mình, hay là đi gặp lại người yêu cũ thế”
“Tôi nói cho anh biết nhé, tốt hơn hết là đừng làm gì có lỗi với Lam Khiết, nếu không đừng trách tôi khiến anh trở thành thái giám cuối cùng ở Đại Hạ này đấy”
Nói xong, cô vươn bàn tay trắng nõn ra, làm tư thế cái kéo ngay trước mặt Diệp Huyền Tần!
Diệp Huyền Tân giận sôi máu.
‘Từ Nam Huyên, rốt cuộc ông đây nợ cô bao nhiêu tiền, con mẹ nó, cô nói đi, tôi sẽ trả lại cho cô.
Đậu má, suốt ngày cô đối chọi gay gắt với ông đây thế!
Sau khi đưa hai người quay trở lại tập đoàn Diệp Linh, Diệp Huyền Tần lái xe đi.
Từ Lam Khiết hỏi: “Nam Huyên, chị đã đặt vé đi thủ đô vào ngày mai chưa?”
Từ Nam Huyên gật đầu: “Đương nhiên rồi, chị làm việc thì em cứ yên tâm đi”
“Vậy là tốt rồi” Từ Lam Khiết cười mỉm.
Đúng vậy, nơi mà Từ Lam Khiết muốn đi cũng giống như Diệp Huyền Tân vậy, thủ đôI Vừa rồi nếu như cô nói muốn đi đến thủ đô để quay, Diệp Huyền Tân nhất định sẽ đi cùng.
Thật đáng tiếc, cô đã bỏ lỡ một cơ hội tốt.
Sáng sớm hôm sau, Diệp Huyền Tân đích thân đưa Từ Lam Khiết và những người khác đến sân bay quốc tế Tân Hải.
Sau đó, anh chuẩn bị đến dự quốc tang của Hàn Minh Quân.
“§ĩ quan Trấn Huy” Độc Lang đã dẫn đầu một đoàn xe quân sự chờ Diệp Huyền Tân, sẵn sàng hộ tống anh.
Ngay khi Diệp Huyền Tân lên xe, anh đã nhận được một cuộc gọi bí ẩn.
Nhìn thoáng qua màn hình điện thoại, Diệp Huyền Tân lập tức ngồi ngay ngắn.
Số điện thoại này đến từ văn phòng †rung ương, thoại cố định giành riêng cho thủ trưởng số một.
Diệp Huyền Tân nhấn nút trả lời.
Không ngờ là giọng nói của nhân viên cảnh vệ Thanh Sơn của thủ trưởng số một vang lên: “Chỉ huy Diệp, chào buổi sáng”
Diệp Huyền Tân tò mò nói: “Thanh Sơn, sao lại là cậu, thủ trưởng đâu”
Thanh Sơn cười nói: “Thủ trưởng đang tiếp khách nước ngoài, ngài ấy cố ý dặn dò tôi gọi điện thoại cho anh”
Diệp Huyền Tân: “Ồ, tôi không hiểu tại sao mình lại nhận được cuộc gọi này, có vấn đề gì à”
Thanh Sơn nói: “Nghe nói anh sẽ đích thân tham dự quốc tang của Hàn Minh Quân?”
“Ý của thủ trưởng là, anh đừng nên đến”
Diệp Huyền Tân: “Tại sao?”