Chiến Thần Phong Vân (Thần Soái Hộ Quốc)

Chương 814: Lời cảnh cáo của Diệp Huyền Tần




Ma quỷ, hai người này chính là ma quỷ mà!
Cỗ máy giết người của nhà họ Mộ, bị đối phương phế đi trong mười mấy giây!
Không mà tin được, không thể tưởng tượng nỗi mà!
Còn có, trợ thủ của anh ta cũng lợi hại như vậy, thế thì Huyền Tần thì sao?
Không phải là càng biến thái hơn à!
Chân tay của Mộ Quân Thiếu run lẩy bẩy.
Vũ khí giữ nhà của nhà họ Mộ mà anh ta vẫn lấy làm kiêu ngạo, bị đối phương giết không chừa mảnh giáp.
Bây giờ anh ta khó có thể huy động lực lượng đến bảo vệ mình trong thời gian ngắn được.
Với lại cho dù có huy động lực lượng đến, đoán chừng cũng không cách nào chống lại được sự công kích của bọn họ.
Nói cách khác, chỉ cần Diệp Huyền Tân muốn, bây giờ anh có thể đã lấy mạng mình mất rồi!
Một nỗi sợ hãi to lớn, bao phủ toàn thân anh ta.
Thậm chí anh ta quên luôn chuyện quan tài của cha mình bị bật nắp, đang bị ánh mặt trời gay gắt chiếu vào.
Diệp Huyền Tân nói với Độc Lang: “Độc Lang, cậu trông coi ở chỗ này!”
“Lão già này hại chết anh em của anh, anh muốn lão ta phơi nắng gắt bảy ngày, thẳng cho đến ngày giỗ của anh em anh, rồi phóng lửa đốt đi!”
“Nếu như ai dám che bóng cho lão, giết chết ngay tại chỗ!”
Độc Lang: “Nhận lệnh!”
Anh ta phóng khoáng để tấm ván quan tài xuống đất, đặt mông ngồi lên trên, ánh mắt đề phòng nhìn quanh bốn phía.
Diệp Huyền Tân lại nhìn về phía Mộ Quân Thiếu: “Nhớ kỹ cho ông, bảy ngày sau, vào ngày giỗ của anh em tao, tao muốn mày và bốn gia tộc lớn ở Thủ Đô và ba hào môn lớn khác, cùng nhau khiêng quan dời mộ.”
“Sau đó, tự sát chịu tội đi.”
“Nếu dám chạy trốn, tao giết chết chín đời nhà mày!”
Lời nói ngông cuồng, giọng điệu ngạo mạn!
Anh lại muốn chủ của bốn gia tộc lớn, cùng nhau làm một tên lính đào ngũ khiêng quan tài Thậm chí còn muốn giết chết chín đời nhà người ta!
Điệu bộ vô địch thiên hạ, thật là khiến cho người khác không dám lấy lòng.
Diệp Huyền Tân đang muốn rời đi thì điện thoại chợt vang lên.
Là Dương Mai gọi.
Anh vội vàng nghe điện thoại.
Dương Mai ở đầu bên kia điện thoại vội đến sắp khóc tới nơi: “Anh Tân, bây giờ anh đang ở đâu? Xảy ra chuyện lớn rồi “Cô Lan Khiết mất tích rồi!”
Cái gì cơ!
Tay của Diệp Huyền Tân khẽ run: “Chuyện xảy ra từ bao giờ, rốt cuộc là như: thế nào? Nói rổ ràng mọi thứ cho tôi nghe”
Dương Mai vội vàng nói rõ đầu đuôi sự tình với Diệp Huyền Tân.
Diệp Huyền Tân nghe xong, lửa giận ngút trời: “Khốn kiếp, mấy người có nhiều người vậy mà trông Từ Lam Khiết không nổi sao?”
“Có gọi điện cho Lam Khiết chưa?”
Dương Mai nơm nớp lo sợ mà nói: “Đã gọi rồi, nhưng mà không có ai nghe máy”
Diệp Huyền Tân: “Chết tiệt! Lập tức tìm kiếm ngay chỗ đó cho tôi, dù là đào sâu ba tấc đất cũng phải tìm về được!”
“Bây giờ tôi sẽ sử dụng toàn bộ tài nguyên đi tìm cô ấy”
Cúp điện thoại của Dương Mai, Diệp Huyền Tần lập tức gọi cho Từ Lam Khiết.
Tuy nhiên, thật lâu sau vẫn không có người bắt máy.
“Đợi đã, đây là…tiếng chuông điện thoại của Lam Khiết mà?” Diệp Huyền Tân mơ hồ nghe thấy tiếng chuông điện thoại của Từ Lam Khiết phát ra ở gần đó.
Anh lập tức cúp điện thoại, chuông điện thoại cũng dừng lại im bặt.
Anh gọi lại lần nữa, tiếng chuông cũng vang lên.
Lam Khiết ở gần đây!
Anh lập tức nhìn quanh bốn phía một vòng, nhưng cũng không phát hiện bóng dáng của Lam Khiết.
Anh nhắm mắt lại cẩn thận lắng nghe, muốn xác định rõ vị trí của tiếng chuông.
Nhưng mà, tiếng chuông này thực sự quá yếu ớt, người bình thường căn bản không nghe được.
Cũng chỉ có các giác quan của Diệp Huyền Tân đã được huấn luyện chuyên nghiệp, mới miễn cưỡng nghe được một chút.
Anh lập tức quát lớn đám đông: “Im lặng hết cho tôi, đứa nào dám phát ra tiếng, nhất định giết không tha!”
Mọi người lập tức ngậm miệng, ngay cả hô hấp cũng không dám dùng sức!
Diệp Huyền Tân thận trọng lần theo tiếng chuông phát ra.
Cuối cùng, anh lần được đến cỗ quan tài mà trước đó Mộ Quân Thiếu sai người khiêng đến Chẳng lẽ là…
Một ý nghĩ kinh khủng lớn mật từ từ nảy lên trong đầu anh.
Anh vội vàng dán tai lên trên quan tài, tiếng chuông càng rõ ràng hơn.
Diệp Vô Đạo không chút do dự đập bay nắp quan tài.
Vừa nhìn một cái, Diệp Huyền Tân như bị sét đánh phải, trời đất quay cuồng.
Quả nhiên Từ Lam Khiết nằm bên trong quan tài

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.