Xà Vương Tây Bắc chế nhạo: “Thú vị”.
“Cậu sẽ quay lại tìm ta”
Chiếc trực thăng chậm rãi rời khỏi.
Diệp Vô Đạo liếc nhìn chiếc trực thăng, khit mũi: “Giả bộ nguy hiểm”
Nói xong, anh quay người vào công ty truyền thông Huỳnh Thư.
Từ Lam Khiết đứng trong sảnh, sắc mặt tái nhợt, run sợ.
Nghĩ đến chuyện vừa rồi Diệp Vô Đạo.
suýt nữa bị một mũi tên dài bắn trúng, cô nhất thời cảm thấy sợ hãi.
Diệp Vô Đạo bước vào, Từ Lam Khiết lao đến cắn một phát vào tay của Diệp Vô Đạo.
Diệp Vô Đạo: “Hừ, sao em lại cắn anh”.
Từ Lam Khiết tức giận đến phát khóc: “Anh…anh, tên ngu ngốc này”
“Vừa rồi tại sao lại không tránh? Vì sao lại liều mạng tiếp mũi tên như vậy?”
“Nếu anh có chuyện gì không hay xảy ra, em biết sống thế nào?”
“Anh đối với bản thân không có trách nhiệm, càng không có trách nhiệm với em và gia đình của anh”
Diệp Vô Đạo mỉm cười ôm Từ Lam Khiết vào lòng: “Lam Khiết, yên tâm đi”
“Chồng của em có chín cái mạng, không chết được.”
Xà Vương Tây Bắc ở lại nhà của Chung Thanh, cũng là nhà họ Chung, sự coi trọng, thành viên đứng đầu trong bốn gia tộc lớn và con cháu dòng chính của họ đều ra nghênh đón Xà Vương Tây Bắc có quyền lực tối cao và khí thế mạnh mẽ, người của bốn gia tộc lớn đều cúi đầu trước anh ta, giống như nô lệ.
Thậm chí họ còn không dám ngồi xuống.
Cho đến chỉ Xà Vương Tây Bắc chủ động chào hỏi, bốn vị gia chủ của gia tộc lớn mới cẩn thận ngồi xuống.
Sau khi uống một ngụm trà, Xà Vương Tây Bắc hỏi: “Mọi người cho rằng, liệu tên họ Diệp kia có dám tới tìm ta không?”
Chung Thanh nói: “Tôi biết rõ Diệp Vô Đạo, hẳn ta rất kêu căng ngạo mạn, ngay cả ông trời hắn còn chẳng coi ra gì.”
“Tôi đoán khả năng cao là hắn ta sẽ không đến”
Xà Vương Tây Bắc thở dài, có chút buồn bực: “Tên nhóc đó đúng là có chút năng lực, nhưng không đáng để ta tự mình ra tay, rất mất mặt”
“Phải tìm cách để cậu ta chủ động muốn chết”
Ngay lúc này, điện thoại di động của anh †a đột nhiên vang lên.
Đó là người liên lạc của anh ta ở thủ đô.
Anh ta trả lời.
Người liên lạc cho biết: “Ngài Xà Vương, cuộc điều tra về vụ việc toàn bộ đội rắn độc bị tiêu diệt đã rõ ràng.”
“Bọn họ bị một nhóm từ tập đoàn sát thủ Tử Dạ ám sát”.
Xà Vương Tây Bắc: “Tử Dạ, tập đoàn sát thủ? Nghe có chút quen tai.”
Người liên lạc: “Tập đoàn sát thủ Tử Dạ từng là lực lượng lớn thứ ba trong tỉnh Đông Tam, nhưng giờ tôi không biết tại sao họ lại đến thủ đô”
“Tôi nghe ngóng được, nghe đồn thủ lĩnh của Tử Dạ là Bạch Phụ Lưỡng và Diệp Vô Đạo có vướng mắc tình cảm. Bọn họ hình như là vì Diệp Vô Đạo mới đến thủ đô”.
Xà Vương Tây Bắc chợt bừng tỉnh: “Thật thú vị”.
“Sức quyến rũ của tên họ Diệp đó quả thực không nhỏ, có thể thao túng được cả Bạch Liên giáo chủ.”
Suy nghĩ một lát, anh ta rất nhanh nảy ra được ý hay, đứng dậy đi ra ngoài.
“Thật đúng là, anh hùng khó qua ải mỹ nhân.
Chung Thanh và đám người hiếu kì hỏi: “Ngài Xà Vương, ngài định đi đâu vậy? “
Xà Vương Tây Bắc: “Đi mời một người bạn cũ đến làm khách.”
“Ta tin rằng nếu người này đến thì Diệp Vô Đạo chắc chắc sẽ đến.”
Chung Thanh nói: “Vậy…Ngài Xà Vương, chúng tôi có thể giúp được gì không?”
Xà Vương Tây Bắc nói: “Chuẩn bị hai thanh kiếm Nhật”
“Tôi muốn tận mắt nhìn thấy Diệp Vô Đạo mổ bụng tự sát, cậu ta đáng bị như vậy”
Chung Thanh vui mừng: “Không vấn đề gì”
Xà Vương Tây Bắc nói như vậy chứng tỏ anh ta có cách “ép” chết Diệp Vô Đạo.
Xà Vương Tây Bắc cuối cùng cũng đến một ngôi nhà kho bỏ hoang ở ngoại ô Đây là nơi ở tạm thời của tập đoàn sát thủ Tử Dạ Xà Vương Tây Bắc từ trong lồng ngực lấy ra giấy bút, viết xuống “Diệp Vô Đạo đã chết”
Anh ta buộc tờ giấy vào cung tên rồi bắn ra.
Mũi tên mang theo tờ giấy, chui vào qua một kẽ hở to bằng nắm tay trên cửa sổ.
Bên trong nhà kho, Bạch Phụ Lưỡng đang ngồi nghỉ ngơi, Sau khi xem nội dung trên mảnh giấy, cô không thể bình tĩnh được nữa.