Chiến Thần Phong Vân (Thần Soái Hộ Quốc)

Chương 920:




Diệp Huyền Tề càng thêm kiểu ngạo: “Mẹ kiếp, muốn ra mặt thay bà ta đúng không? Đứng ra đây, Ông mày gọi một cuộc điện thoại kêu một nhóm người tới tiêu diệt hết chúng mày bây giờ.”
Cả đám người sửng sở, không dám nói thêm lời nào nữa.
Diệp Huyền Tề trừng mắt nhìn bà lão: “Còn không mau quỳ xuống? Có tin tôi giết chết bà không?”
Bà lão điên tiết: “Rõ ràng là mày đánh tao, sao tao phải quỳ xuống xin lỗi?”
“Ở đây có camera, hay là chúng ta mở video giảm sát ra xem thử”
Diệp Huyền Tề mất hết kiên nhẫn, đấm một phát vào cằm bà lão.
Cơ thể bà lão bay lên, xoay 360 độ rồi nặng nề rơi xuống đất, sau đó nằm im bất động, không biết bà lão còn sống hay đã chết.
Diệp Huyền Tề cười lạnh: “Nhớ lấy, đây là kết quả cho ai dám đắc tội với Diệp Huyền Tần tạo.”Anh ta chấp tay sau lưng, vô cùng đắc ý mà rời đi, Đợi anh ta đi khỏi, mọi người lại bắt đầu mắng chửi.
Không lâu sau đó Diệp Huyền Tôn gặp mặt Liễu Yên Nhi ở một nơi vắng vẻ.
“Đã quay lại cảnh vừa nãy chưa?” Diệp Huyền Tế
Liễu Yên Nhi gật đầu: “Em đã ra tay thì anh cứ yên tâm đi.”
Diệp Huyền Tế: “Ừ, gửi video cho anh.”
“Người anh em thân thiết của anh là Khổng Bài Khổ là trường đồn công an, tôi muốn giao chứng cứ này cho anh ta để bắt Diệp Huyền Tần.”
Liễu Yên Nhi lo lắng nói: “Không phải anh đã từng nói Diệp Huyền Tần là sĩ quan cấp cao sao?”
“Một trường đồn công an mà dám bắt Diệp Huyền Tần ư?”
Diệp Huyền Tề: “Việc này còn cần sự phối hợp của em.”
“Đi đi, tạo ra dư luận, anh muốn Diệp Huyền Tần nổi tiếng nhờ tai tiếng ”
“Dư luận, mới là sức mạnh thật sự có thể lật đổ Diệp Huyền Tần.”
“Người anh em là trường đến công an của anh, chỉ là một công cụ bắt giữ mà thôi.”
Liễu Yên Nhi giơ ngón tay cái lên với Diệp Huyện Tế: “Anh Tế, anh thật cao minh,
Hai người bọn họ chia nhau ra hành động.
Diệp Huyền Tề rất nhanh đã đến đồn công an, tìm được trường đồn Khổng Bài Khố.
Sau khi Khổng Bãi Khổ xem xong video, nở nụ cười xấu xa với Diệp Huyền Tề: “Chú nói thật với anh đi, người trong video này là em trai Diệp Huyền Tần của chủ, hay là chính bản thân chủ đây.”
Diệp Huyền Tề rút ra một tấm séc, viết vào đó vài số không, rồi đặt vào tay Khổng Bài Khố: “Chủ nghĩ sao?”
Khổng Bài Khổ liếc nhìn qua tẩm séc, hai mắt sáng lên, nói: “Tất nhiên là Diệp Huyền Tần rồi.”
“Chính miệng người trong video cũng nói cậu ta là Diệp Huyền Tần.”
Diệp Huyền Tế: “Vậy còn ngây ra đó làm gì, còn không mau đi bắt người.”
Khổng Bài Khổ gọi năm tên cấp dưới đền hùng hùng hồ hồ đi đến công ty truyền thông Huỳnh Thư.
Công ty truyền thông Huỳnh Thư,
Diệp Huyền Tấn mời cục trưởng Triệu Nhất Vương đến uống trà.
Triệu Nhất Vương là em họ gia chủ nhà họ Triệu, Triệu Bất Độ, là một trong bốn gia tộc lớn ở Thủ Đô.
Nhưng Triệu Nhất Vương lại không cùng một giuộc với nhà họ Triệu, cho nên sau khi bốn gia tộc lớn bị hủy diệt, Diệp Huyền Tần vẫn giữ lại một mạng cho Triệu Nhất Vương.
Không ngờ ông ta vẫn còn có tác dụng.
Thật ra Diệp Huyền Tần đã sớm biết Diệp Huyền Tề muốn giẫm lên vết xe đổ, muốn hãm hại anh.
Trước đây, khi anh đánh nhau với Diệp Huyền Tề, đã cố tình cài một thiết bị nghe trộm lên người anh ta.
Diệp Huyền Tần mời Triệu Nhất Vương đến thường trà, chính là muốn ông ta làm chứng cứ ngoại phạm cho mình.
Có một cục trường làm chứng cứ ngoại phạm cho mình, đã đủ chứng minh bản thân anh trong sạch rồi.
“Không xong rồi, Huyền Tần không xong rồi.” Từ Lam Khiết vội vội vàng vàng xông vào, đưa điện thoại cho Diệp Huyền Tần.
“Huyền Tần, anh mau xem tin mới này đi.” không cần nhìn, Diệp Huyền Tần cũng đoán ra được nội dung của tin tức đó,
Không hề nghi ngờ, chính là tin tức mình đang đánh một bà lão tơi bời,
Từ Lam Khiết nói: “Tin này hiện giờ vô cùng hot, khơi dậy sự phẫn nộ của quần chủng, tất cả mọi người đều đang mắng chửi anh
“Còn nữa, người nhà của bà lão kia còn tụ tập lại thành một nhóm đến ngồi ở trước cửa chính phủ.
“Mọi việc đã nằm ngoài tầm kiểm soát rồi, Huyền Tần, chúng ta nên làm gì đây?”
Diệp Huyền Tần an ủi nói: “Lam Khiết, đừng vội. Anh tự có cách chứng minh minh trong sạch”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.