Liễu Thành Gia vội vàng giải thích: “Tướng quân thủ đô, ngài hiểu lầm rồi.”
“Thực ra, tôi đã sớm chuẩn bị hợp đồng chuyển nhượng cổ phần rồi. Tôi muốn đích thân đến thăm và đưa cho chỉ huy.”
“Nhưng nếu như ngài đã đích thân tới đây, vậy tôi sẽ đưa cho ngài hợp đồng chuyển nhượng cổ phần.”
Tham Lang phất tay: “Thy, chỉ huy không có hứng thú với cổ phần của nhà họ Diệp.”
“Nhưng anh ấy đã để ý đến công ty điện ảnh Đại Hạ. Trong tương lai, công ty này còn có tác dụng tuyên truyền cho quân đội.”
“Vừa hay công ty điện ảnh Đại Hạ và mười phần trăm cổ phần nhà họ Diệp có giá trị ngang nhau. Ông lấy công ty điện ảnh Đại Hạ làm phí tham dự cho chỉ huy cũng được.”
Liễu Thành Gia vội vàng gật đầu: “Được, bây giờ chúng ta đến công ty điện ảnh Đại Hạ để ký hợp đồng chuyển nhượng.”
Đừng nói chỉ huy muốn đổi mười phần trăm cổ phần nhà họ Diệp lấy công ty điện ảnh Đại Hạ. Cho dù chỉ huy muốn cả hai thứ đó, ông ta cũng ngoan ngoãn mà dâng lên.
Giữa đường, Liễu Thành Gia gọi cho bà cụ Diệp và kể cho bà ta việc này.
Sau khi nghe xong, bà cụ Diệp liên mừng thầm.
Các ngành sản xuất của nhà họ Diệp ít nhiều gì đều hợp tác kinh doanh với công ty điện ảnh Đại Hạ.
Nếu công ty điện ảnh Đại Hạ được tặng cho chỉ huy, vậy thì nhà họ Diệp của bà ta sẽ là đối tác thân thiết của chỉ huy.
Chỉ với lai lịch này cũng đủ để nhà họ Diệp phất lên như diều gặp gió rồi.
Haha, bây giờ không cần lo nhà họ Diệp không tặng nổi, chỉ lo chỉ huy không muốn nhận thôi.
Bà ta cúp điện thoại, rồi nhanh chóng đi đến công ty điện ảnh Đại Hạ.
Vừa đến công ty điện ảnh Đại Hạ, bà ta đã bị sốc bởi đống lộn xộn trước mặt.
“Làm sao vậy? Đã xảy ra chuyện gì?”
Bà ta nóng lòng hỏi Diệp Huyền Tà.
Diệp Huyền Tề lập tức tố cáo: “Bà nội, bà phải làm chủ cho con.”
“Hôm qua, Diệp Huyền Tân quấy rối hôn lễ của con thì cũng thôi đi. Nhưng hôm nay chỉ vì con không đồng ý hợp tác với nó nên nó đã đánh con và người của con.”
“Ức hiếp người quá đáng, tên đó ức hiếp người quá đáng!”
Cái gì?
Bà cụ Diệp bùng nổ ngay lập tức: “Diệp Huyền Tần, mày điên rồi!”
“Hôm qua là đám cưới của Huyền Tề nên tao không muốn làm to chuyện, vì vậy đã tha cho mày một lần”
“Thật không ngờ, mày không những không biết hối cải mà còn quá đáng hơn, mày đang tìm đường chết hả?”
Diệp Huyền Tân thở dài: “Chưa phân biệt phải trái đúng sai đã vội vàng kết tội người khác. Hai bà cháu đúng là cá mè một lứa.”
Bà cụ Diệp tức đến mức không thở nổi: “Mày … mày dám nhục mạ trưởng bối. Đồ nghịch tử”
“Tại sao nhà họ Diệp tao lại sinh ra một đứa súc sinh như mày?”
“Bỏ đi, bỏ đi, tao không thèm quen biết với mày, đừng phá hỏng việc lớn của tao”
Mặt Diệp Huyền Tề tràn đầy vẻ không cam tâm: “Bà nội, bà cứ như vậy mà bỏ qua cho nó sao?”
Bà cụ Diệp nói: “Nhớ lấy, việc bé không nhịn được, ät sẽ hỏng việc lớn”
“Nói cho con biết, lát nữa chỉ huy sẽ đến thu mua công ty điện ảnh Đại Hạ của chúng ta. Đây là cơ hội trời ban cho nhà họ Diệp chúng ta. Chúng ta đừng vì tên khốn này mà bỏ lỡ: “Các người mau đi chuẩn bị hợp đồng chuyển nhượng.”
Hai mắt Diệp Huyền Tề lập tức phát sáng: “Cái gì? Chỉ huy muốn thu mua công ty điện ảnh Đại Hạ của chúng tai”
“Các ngành trực thuộc của chúng ta ít nhiều đều có hợp tác kinh doanh với công ty điện ảnh Đại Hạ. Nếu công ty điện ảnh Đại Hạ thực sự trở thành sản nghiệp dưới trướng chỉ huy, chúng ta sẽ là đối tác của chỉ huy đó.”
“Từ giờ trở đi, nhà họ Diệp chúng ta có thể tung hoành ngang dọc ở thủ đô. Không, toàn bộ Đại Hạ, thậm chí là cả thế giới.”
Khuôn mặt bà cụ Diệp tràn đầy ý cười: “Ừ, bà cũng nghĩ thế”
Khuôn mặt Từ Lam Khiết tràn đầy lo lắng: “Huyền Tân, chúng ta đi thôi “Nếu như bọn họ nói xấu chúng ta với chỉ huy, vậy thì rắc rối rồi”
Diệp Huyền Tề cười ngạo mạn: “Cám ơn cô đã nhắc nhở.”
“Lát nữa, tôi sẽ đích thân nói với chỉ huy rằng Diệp Huyền Tân muốn tranh giành công ty điện ảnh Đại Hạ với ngài ấy”
“Đúng rồi, bà nội, bà chưa biết đúng không? Diệp Huyền Tân vừa nói, nó muốn cướp công ty điện ảnh Đại Hạ đấy”