*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Diệp Huyền Tê và bà cụ Diệp không ngừng chế nhạo.
Thẳng nhóc này vì muốn níu kéo quan hệ mà vứt hết cả mặt mũi Trong trường hợp này lại tự tiến cử mình với tướng quân thủ đô.
Tướng quân thủ đô là người bình thường sao?
Hừ, đợi mà xem, chắc chắn tướng quân thủ đô sẽ không tha cho hắn ta.
Tham Lang xem rất cẩn thận, sau đó đột nhiên hô lớn ba tiếng: “Hay, hay, hay!”
“Video tuyên truyền này rất có sức lan tỏa, tôi vừa xem cũng nhớ ngay tới tập đoàn Diệp Linh.”
“Xem ra công ty của cậu cũng có chút trình độ về mảng quay video tuyên truyền.
Vậy nhiệm vụ này giao cho hai người đi.”
“Còn về thù lao, trả cho hai người năm mươi phần trăm cổ phần của công ty công ty điện ảnh Đại Hạ là được rồi. Chỉ huy không có thời gian để quản lý công ty công ty điện ảnh Đại Hạ, vậy nên phiền hai người vậy”
Cái gì?
Bầu không khí đột nhiên đông cứng lại.
Mọi người giương mắt đờ đẫn nhìn Tham Lang.
Tướng quân thủ đô, thật sự đồng ý rồi!
Thậm chí còn trả cho bọn họ năm mươi phần trăm cổ phần của công ty công ty điện ảnh Đại Hạt Không thể tin được, không thế tưởng tượng được!
Từ Lam Khiết lập tức tỉnh táo, vui mừng cảm ơn: “Cảm ơn tướng quân”
Tham Lang xua tay: “Không cần phải cảm ơn, xứng đáng nhận được thôi mà”
Thu quân!
Tham Lang dẫn đội rời đi.
Một cơn gió lạnh thổi qua.
Trái tim bà cụ Diệp và Diệp Huyền Tề lạnh lẽo.
Nếu vừa rồi bọn họ từ tiến cử mình, vậy thì làm gì có cửa cho Diệp Huyền Tần!
Bỏ lỡ một cơ hội tốt để kết giao với chỉ huy.
Giờ thì hay rồi, Diệp Huyền Tân giãm lên vai nhà họ Diệp, nhặt được một món hời lớn.
Diệp Huyền Tề hít sâu một hơi, nhìn bà cụ Diệp rồi nói: “Bà nội, bây giờ chúng ta nên làm thế nào?”
Trong lòng bà cụ Diệp như làm đổ bình ngũ vị, vô cùng khó chịu.
Bà ta tức giận lườm Diệp Huyền Tần: “Diệp Huyền Tân, trước đây đuổi cậu ra khỏi nhà họ Diệp là vì cậu không đủ năng lực, sẽ bôi nhọ nhà họ Diệp “
“Nhưng bây giờ cậu đã trở thành một đối tác với chỉ huy, cũng có tư cách là người của nhà họ Diệp rồi”
“Hiện tại tôi cho phép cậu quay về nhà họ Diệp, tất nhiên, cổ phần của công ty công ty điện ảnh Đại Hạ mà chỉ huy tặng cho cậu, cậu phải bàn giao toàn bộ cho nhà họ Diệp quản lý”
Diệp Huyền Tân về nhà họ Diệp, vậy thì nhà họ Diệp cũng là đối tác của chỉ huy rồi.
Cùng lắm thì sau khi cướp lại được năm mươi phần trăm cổ phần này rồi, lại đuổi Diệp Huyền Tân đi.
Diệp Huyền Tân da cười nhưng thịt không cười, nói: “À, thế này là các người đang bố thí cho tôi sao?”
Diệp Huyền Tê nói: “Đúng vậy, chúng tôi thấy cậu đáng thương nên mới bố thí cho cậu: “Hi vọng cậu có thể nắm lấy cơ hội này.
Bỏ lỡ rồi thì không biết khi nào mới có cơ hội lại đâu”
Phụt!
“Tất cả nghiệp vụ liên quan giữa công ty công ty điện ảnh Đại Hạ và nhà họ Diệp đều chấm dứt”
“Và tất cả người có liên quan đến Diệp trong công ty đều bị sa thải.
Từ Lam Khiết gật đầu: “Hiểu rồi”
Láo xược!
Bà cụ Diệp như bị sét đánh, suýt nữa là nôn ra máu.
Diệp Huyền Tần quá tuyệt tình, thế này có nghĩa là không cho bọn họ một chút cơ hội nào để bám vào quan hệ với chỉ huy mà.
Giờ thì hay rồi, nhà họ Diệp bỏ ra công ty công ty điện ảnh Đại Hạ mà không nhận lại được chút lợi ích nào, ngược lại còn cho Diệp Huyền Tân nhặt được món hời lớn.
Nghĩ đến là thấy uất ức.
Diệp Huyền Tề cũng tức giận: “Bà nội, chúng ta nên làm thế nào đây?”
Bà cụ Diệp cắn răng: “Nó không để chúng ta dễ chịu thì bà cũng không để nó dễ sống!”
Lúc này Liễu Thành Gia đến đến nhà họ n: “Bà cụ Diệp đừng nóng giận như vậy, cẩn thận ảnh hưởng đến sức khỏe.”
Bà cụ Diệp cười khổ: “Ông bảo tôi làm sao mà không tức giận được đây? Đứa con hoang này thật sự khiến người ta tức chết mà”
Liễu Thành Gia nói: “Bà cụ Di giấu gì bà, tôi có một cơ hội rất tôi có thể xây dựng quan hệ với chỉ huy.”
“Thậm chí, có thể trở thành đối tác trung thành nhất của chỉ huy”