Chiến Thần Phong Vân (Thần Soái Hộ Quốc)

Chương 961:




Bên này, Liễu Yên Thành lái xe chở Liễu Yên Nhi về nhà họ Liễu.
Liễu Yên Nhi ủ rũ cụp đuôi, mặt đầy tức giận.
“Đáng chết, đám người ti tiện kia thật sự không có đạo đức mà, nói phản bội là phản bội.”
“Loại người này xứng đáng nghèo khổ cả đời.”
“Bọn họ làm hỏng chuyện của em, em tuyệt đối không thể dễ dàng bỏ qua cho bọn họ!” Liễu Yên Thành nói: “Yên Nhi, tạm thời đừng động vào đám dân đen đó.” “Diệp Huyền Tần rất âm hiểm, chắc chắn bây giờ còn đang quan sát anh.”
“Thân phận của anh đặc biệt, một khi động vào đám dân đen kia, bị Diệp Huyền Tần phát hiện ra, chắc chắn anh ta sẽ cắn chặt không buông.”
Liễu Yên Nhi có cảm giác thất bại: “Cứ bỏ qua cho Diệp Huyền Tần như vậy sao? Em không cam lòng”
Liễu Yên Thành cười lạnh: “Cho dù em nuốt được cơn giận này, anh cũng không nuốt trôi được.”
“Cho dù anh ta lấy lại được danh tiếng thì sao? Không có nghệ sĩ ký hợp đồng với bọn họ, công ty bọn họ cũng sẽ không thể hoạt động.”
Liễu Yên Nhi nói: “Nhưng ở trong giới giải trí chúng ta cũng không có bao nhiều quyền lực, sao quản lý được nhiều nghệ sĩ như vậy chứ?”
Liễu Yên Thành nói: “Anh không có quan hệ, nhưng Kim Thiên Lân thì có.”
Liễu Yên Nhi: “Vấn đề chính là chỗ này, Kim Thiên Lân đã bị bắt rồi, giúp chúng ta như thế nào đây”
Liễu Yên Thành hít sâu: “Xem ra chỉ có thể vận dụng mối quan hệ của anh ở trong quân đội.”
Hai mắt Liễu Yên Nhi sáng ngời, Trời đất bao la, quyền lực là lớn nhất.
Ba trăm sáu mươi nghề ở trước quyền lực cũng phải bị khuất phục.
Chỉ dựa vào quyền thế, muốn phong sát một công ty điện ảnh quả thực không phải là điều quá dễ dàng sao?
Cùng ngày, Liễu Yên Thành đích thân bảo đảm, giao nộp một số tiền kếch xù để bảo lãnh Kim Thiên Lân và năm nghệ sĩ ra ngoài.
Nhưng đám người Kim Thiên Lân lại không hào hứng lắm. Lấy lại được tự do thì sao chứ?
Nhân cách của bọn họ ở trong mắt fan hâm mộ đã sụp đổ rồi.
Không có fan hâm mộ, thì không thể lăn lộn ở trong nghề này. Sau này, nên đi đâu đây.
Liễu Yên Thành nói: “Kim Thiên Lân, tôi muốn anh phong sát công ty truyền thông Huỳnh Thư, không cho phép bất cứ nghệ sĩ nào và công ty nào hợp tác với công ty truyền thông Huỳnh Thư Kim Thiên Lân liên tục thở dài: “Nếu là lúc trước, chuyện này cũng chỉ là một bữa ăn sáng với tôi.”
“Nhưng bây giờ tôi vừa mới từ nhà giam đi ra, danh tiếng bị ảnh hưởng, chỉ sợ người trong giới sẽ không nghe tôi nữa.”
Liễu Yên Thành nói: “Danh tiếng bị ảnh hưởng, vậy thì lấy lại danh tiếng một lần nữa.”
Kim Thiên Lân cười khổ: “Muốn lấy lại danh tiếng ở trong giới giải trí, nói dễ hơn làm. Tôi cực khổ gần nửa đời, mới tạo ra được tên tuổi như bây giờ.”
“Muốn quay lại đỉnh cao, ít nhất cũng phải cần năm năm.
Liễu Yên Thành: “Nếu tôi tự mình ra tay giúp anh tạo danh tiếng thì sao?”
Hai mắt Kim Thiên Lân tỏa ánh sáng: “Tướng quân Liễu, xin được nghe lời chỉ bạo.”
Liễu Yên Thành: “Tôi quyết định lấy danh nghĩa quân đội để góp vốn, ủy quyền cho anh quay một bộ phim chủ đề quân sự.”
Cái gì?
Kim Thiên Lân như phát điên.
Có chỗ dựa là quân đội, không phải mình sẽ thành ông lớn ở trong giới giải trí sao?
Đừng nói là ra lệnh cho nghệ sĩ, cho dù là đám ông lớn trước kia được anh ta khen ngợi nịnh bợ cũng phải ngoan ngoãn cúi đầu với anh ta.
Lần này, Kim Thiên Lân xem như là nhờ họa được phúc!
Kim Thiên Lân lập tức lập nhận lệnh: “Cảm ơn tướng quân Liễu đã giúp đỡ”
“Yên tâm, tôi bảo đảm công ty truyền thông Huỳnh Thư sẽ không thể tiếp tục tôn tại nữa.”
Việc này không nên chậm trễ, Kim Thiên Lân lập tức hành động.
Anh ta gọi một cuộc điện thoại cho các ông lớn trong giới, nói có một hạng mục hợp tác với bọn họ.
Lúc đầu có không ít người nói không có thời gian, nhưng không ngờ, vừa nghe nói hạng mục này được quân đội nâng đỡ thì lập tức nhận lời.
Thái độ cũng khiêm tốn hơn rất nhiều.
Sau khi thông báo xong, Kim Thiên Lân lại gọi điện thoại cho nhân viên của công ty truyền thông Huỳnh Thư.
Anh ta không chỉ muốn huỷ bỏ tất cả các mối hợp tác kinh doanh với công ty truyền thông Huỳnh Thư.
Còn muốn đục rỗng công ty truyên thông Huỳnh Thư, đẩy nhanh sự sụp đổ của công ty.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.