*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Thợ quay phim Trương Nam à? Công việc gần đây tiến triển tốt không?”
“Ồ, tôi không có chuyện gì. Chỉ là muốn nói với anh một tiếng, gần đây quân đội ủy thác cho tôi một hạng mục điện ảnh, vẫn thiếu một thợ quay phim, không biết anh có hứng thú hay không?”
“Ừm, vậy nhanh chóng từ chức đi cơ hội tốt không đợi người đâu.”
“Alo, Lý Trinh à? Vẫn bận rộn dựng phim sao?”
“Chỗ tôi có một hạng mục lớn của quân đội, không biết cậu có hứng thú không. Được, chờ tin tức tốt của cậu.”
Diệp Huyền Tần vội đi lên, dò hỏi: “Lam Khiết, xảy ra chuyện gì vậy?”
Từ Lam Khiết thở dài, nói rõ một năm một mười ngọn nguồn sự việc với Diệp Huyền Tần.
Thì ra, vừa rồi nhân viên đó bỗng nhiên nhận được lời mời của Kim Thiên Lân, mời tới tham gia hạng mục mới anh ta vừa mới tiếp nhận.
Hạng mục đó được quân đội ủy thác, có quân đội chống lưng, vô cùng có sức mê hoặc.
Nhân viên đó quyết định từ chức, đi đến cậy nhờ Kim Thiên Lân.
Diệp Huyền Tần bừng tỉnh nói: “Hạng mục của Kim Thiên Lân có sức mê hoặc lớn như vậy sao?”
“Các cậu thà vi phạm hợp đồng, cũng muốn tham gia hạng mục này?”
Thợ quay phim Trương Nam nói: “Đương nhiên rồi. Tham gia hạng mục này chính là làm việc cho quân đội, có thể nhận được sự che chở của quân đội, là một cơ hội vàng rất rất.” Diệp Huyền Tần nói: “Nếu vậy thì các anh không cần từ chức nữa.
“Vừa hay, chỉ huy cũng ủy thác cho công ty chúng ta quay một bộ phim điện ảnh có chủ đề quân sự.”
“Tôi nghĩ sức mê hoặc của chỉ huy, có lẽ là so lớn hơn quân đội phải không”
Đầu tiên là mọi người sửng sốt, sau đó cười ra tiếng.
Trương Nam giễu cợt nói: “Chỉ huy canh giữ biên giới, trăm công ngàn việc, nào có có tâm tư đóng phim điện ảnh chứ.”
“Cậu Tần, cậu muốn giữ chúng tôi lại, cũng không cần phải nói dối như vậy chứ.”
Từ Lam Khiết và Dương Mai cũng xấu hổ.
Huyền Tần chém gió quá khủng khiếp rồi, đừng nói mấy người Trương Nam không tin, ngay cả mình cũng không tin.
Xấu hổ chết đi được.
Diệp Huyền Tần nhíu mày, Phản ứng của mấy người là sao, coi tôi là tên hề đang nhảy nhót sao?
Trương Nam nói: “Cô Mai, vừa rồi anh Lân còn cố ý nhờ tôi mời cô cũng tham gia hạng mục này.”
“Việc này chính là một cơ hội rất tốt cho cô một bước lên trời, hy vọng cô có thể giành được cơ hội này.”
“Nếu không, sẽ hối hận mãi mãi.”
Dương Mai không chút do dự lập tức từ chối: “Xin lỗi, anh Tần có ơn với tôi, tôi tuyệt đối không thể rời đi trong lúc anh ấy khó khăn được.”
Trương Nam tức giận trắng mắt nhìn Dương Mai: “Hừ, không biết điều, sớm muộn gì cô cũng sẽ hối hận.”
“Chúng ta đi.”
Trương Nam dẫn người rời đi.
Diệp Huyền Tân: “Chờ một chút.
Các anh tự tiện từ chức là trái với hợp đồng lao động, không giao nộp tiền vi phạm hợp đồng sao?”
Trương Nam nhạo báng: “Bây giờ chúng tôi đang làm việc cho quân đội, ai dám đòi vi phạm hợp đồng của chúng tôi? Muốn chết sao?”
“Được thôi.” Diệp Huyên Tần nhún nhún vai: “Sau này có muốn nộp tiền vi phạm hợp đồng nữa, cũng không phải là số tiền bây giờ, mà là gấp hai, gấp ba thậm chí là gấp bốn lần.”
Đám người Trương Nam cười điên cuồng: “Ha ha, được đó, nếu cậu ngại có nhiều đầu thì cứ việc tới tìm chúng tôi đòi.”
“Tôi bảo đảm với cậu, sẽ khiến cho đầu của cậu rơi xuống!”
Mấy người điên cuồng cười với nhau rồi rời đi.