Chiến Thần Phong Vân (Thần Soái Hộ Quốc)

Chương 980:




Bà cụ Diệp tức giận xanh mặt: “Mày dám mắng tao là đồ phù thủy già”
Từ Nam Huyên: “Đúng, đọc theo tôi nhé. Đồ, phù, thủy, già.”
Trình Hạ Vũ: “…”
Ha ha ha ha!
Từ Nam Huyên còn đanh đá chua ngoa hơn cả bà già này.
Nhưng thật là nhẹ nhõm mà!
Bà cụ Diệp tức đến mức nói không nên lời, Từ Nam Huyên nói: “Em rể, mang chứng cứ ra cho bà ta xem xem, chứng minh chúng ta trong sạch.”
Diệp Huyền Tần ném điện thoại cho bà cụ Diệp.
Bà cụ Diệp xem đoạn clip, trong lòng run sợ.
Trong đoạn clip, Liễu Yên Thành quỳ gối trên nền đất, tay cầm súng nhắm thẳng vào đầu mình, khuôn mặt ngập tràn nỗi ân hận.
“Tôi cấu kết với sơn tặc, làm hại dân thường, nghiệp chướng nặng nề: “
Pång!
Tiếng súng vang lên, Liễu Yên Thành ngã xuống vũng máu tươi.
Đôi mắt trợn trừng, chết không nhắm mắt Chiếc điện thoại rơi xuống đất.
Bà cụ Diệp vô cùng khó tin. Liễu Yên Thành làm gì mà đến nỗi phải tự sát.
Cậu ta nhất định bị Diệp Huyền Trần ép chết đây mà.
Khả năng của Diệp Huyền Tần này còn lớn mạnh hơn rất nhiều so với tưởng tưởng của mình.
Bà ta hít sâu một hơi, điều chỉnh lại cảm xúc của mình, nghiến răng nói: “Được, Diệp Huyền Tần, là tao đã xem thường mày rồi.”
“Mày cứ chờ đi. Mày ép chết Liễu Yên Thành, nhà họ Liễu nhất định sẽ dốc toàn bộ sức lực của cả gia tộc để đối phó lại với mày.”
“Đừng quên rằng, nhà họ Liễu, còn có một sát nhân, một kẻ giết người giấu mặt.”
“Mày và tập đoàn Diệp Linh của mày đều sẽ bị diệt vong.”
Bà ta run rẩy đi ra bên ngoài, tưởng như đã già thêm mười mấy tuổi. Diệp Huyền Tần: “Cuối cùng tôi muốn tặng bà một lời khuyên chân thành, tốt nhất nên ngoan ngoãn chăm sóc tốt cho nhà họ Diệp.”
HỒ, tôi quên mất, hiện tại nhà họ Diệp đã trở thành con rối của nhà họ Liễu, bà không còn được làm gia chủ nữa rồi.”
“Trước hết tôi sẽ kéo nhà họ Liễu xuống, sau đó sẽ để bà tận mắt nhìn thấy, tôi dìm nhà họ Diệp xuống hố sâu.”
“Tôi sẽ chứng minh cho bà thấy, năm đó bà tiễn tôi vào nhà tù, hỗ trợ người anh trai sinh đôi của tôi lên làm chủ, là một quyết định cực kỳ ngu xuẩn”
Bà cụ Diệp cảm xúc phức tạp nhìn vào mắt Diệp Huyền Tần, không nói gì. Cuối cùng vẫn trầm lặng rời đi.
Trong lòng bà ta chập chờn xuất hiện một loại dự cảm không rõ ràng: những gì Diệp Huyền Tần nói, có khả năng sẽ trở thành sự thật.
Bà cụ Diệp vừa rời đi, mọi người lập tức bao vây quanh Diệp Huyền Tân.
“Huyền Tần, thật không ngờ rằng, con lại xuất thân từ nhà họ Diệp quyền thế hàng đầu.”
“Anh rể, thật sự là mụ phù thủy kia đã tự tay tổng anh vào nhà lao sao?”
“Ai da, Huyền Tần, trước đây con ở nhà họ Diệp, chắc chắn phải chịu không ít khổ cực rồi.”
Diệp Huyền Tần giải đáp thắc mắc của từng người.
Cuối cùng Lý Khả Diệu thở dài nói: “Huyền Tần, mẹ cũng đã từng nghe nói về nhà họ Liễu quyền thế hàng đầu, gia tộc bọn họ có thể nói được xếp hàng đầu ở cả vùng Đại Hạ này.
“Chúng ta đã bị bọn họ để ý đến, con tỉnh xem bước tiếp theo chuẩn bị nên làm thế nào?”
Diệp Huyền Tần nói: “Bước tiếp theo con chuẩn bị chuyển cả trụ sở tập đoàn Diệp Linh về thủ đô.
“Thị trường của thủ đô rộng lớn, cơ hội càng nhiều. Chỉ có ở đó, tập đoàn Diệp Linh mới có thể thưởng thành lớn mạnh thành nhà quyền thế hàng đầu, thậm chí là vương tộc, hay là hoàng tộc!” . Truyện Võng Du
Lý Khả Diệu lo lắng nói: “Thủ đô ư, đó chẳng phải là căn cứ của nhà họ Liễu sao? Bây giờ chúng ta đến đó, há chẳng phải dê vào miệng cọp sao? Bọn họ càng dễ dàng đối phó với chúng ta hơn.”
Diệp Huyền Tần: “Có biết điều con lo nhất hiện nay là gì không?”
Mọi người lắc đầu.
Diệp Huyền Tần nói tiếp: “Điều con lo nhất hiện nay, chính là bọn họ không đến chỗ chúng ta làm phiền.”
“Bọn họ không đến chỗ chúng ta làm phiền, thì chúng ta thật không dễ gì thôn tính được nhà họ Liễu.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.