Chiến Thần Phong Vân (Thần Soái Hộ Quốc)

Chương 995: Mẹ ruột của Diệp Huyền Tần




Cậu chủ này cái gì cũng tốt, chỉ có điều là quá tự cao tự đại.
Hoàng thất không thể so với loại nhà giàu như nhà họ Diệp và nhà họ Liễu được.
Cậu ấy có thể tiêu diệt nhà họ Diệp và nhà họ Liễu nhưng vẫn chưa phải là đối thủ của hoàng thất.
Quản gia Diệp nói: "Gia tộc Thượng Quan là hoàng thất ẩn thế, tôi không có tư cách liên lạc với gia tộc Thượng Quan."
"E rằng cả cái thủ đô này ngoại trừ bố mẹ cậu thì không ai có tư cách liên lạc với gia tộc Thượng Quan."
Diệp Huyền Tần mỉm cười: "Cái đó thì không chắc."
"Theo cháu được biết, thì có một nhà."
"Lão Phật gia nhà họ Triệu cũng am hiểu thuật Vu Cổ như thế này. Có lẽ ông ấy và gia tộc Thượng Quan ít nhiều cũng có chút quan hệ."
Quản gia Diệp như có điều suy nghĩ nói: "Vâng, tôi đã nghe qua một tin tức nhỏ nhắc đến, Lão Phật gia nhà họ Triệu là người đại diện của gia tộc Thượng Quan ở thủ đô."
Diệp Huyền Tần nói: "Ồ, xem ra gia tộc Thượng Quan này, quả thực không hề tầm thường."
"Một Lão Phật gia của thủ đô, cũng chỉ là người đại diện cho nhà của ông ta."
"Thế thì tốt, cháu sẽ diệt trừ Lão Phật gia trước, rồi sẽ đánh đến cửa của gia tộc Thượng Quan."
Quản gia Diệp lại dở khóc dở cười một lần nữa. Sợ rằng cậu chủ đến bây giờ vẫn chưa thật sự hiểu rõ về sự tồn tại của Lão Phật gia và hoàng thất là thế nào.
Quản gia Diệp nói: "Chuyện của gia tộc Thượng Quan tạm thời không nhắc đến."
"Cậu chủ, cậu thật sự chuẩn bị trục xuất người nhà họ Diệp ra khỏi nhà họ Diệp sao?"
"Thật ra những năm gần đây, người nhà họ Diệp vẫn luôn tuyên bố với bên ngoài rằng cậu đã chết. Tuy nói là nguyền rủa cậu, nhưng cũng xem như là giúp đỡ cậu, làm cho gia tộc Thượng Quan càng tin tưởng rằng cậu đã chết thật."
"Hơn nữa, bà cụ Diệp có ơn với tôi, tôi...tôi không nhẫn tâm, bắt bà ấy chịu cảnh đầu đường xó chợ ở độ tuổi này."
Diệp Huyền Tần nói: "Ừm, không sao, cháu sẽ nghe lời bác, bác Phong" "Phải rồi bác Phong, vẫn còn một việc phải làm phiền bác."
"Thời gian này, bác hãy xác nhập nhà họ Liễu vào nhà họ Diệp. Cháu muốn để tập đoàn Diệp Linh cắn nuốt hai gia tộc lớn này từng chút, từng chút một."
Quản gia Diệp: "Vâng, không thành vấn đề."
Lúc người nhà họ Diệp biết rằng bọn họ có thể tiếp tục ở lại nhà họ Diệp, thì thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng, bọn họ không hề cảm kích Diệp Huyền Tần, ngược lại còn căm hận hơn nữa.
Nếu như Diệp Huyền Tần không đột nhiên xuất hiện thì nhà họ Diệp lúc này có lẽ vẫn là danh gia vọng tộc. Bọn họ vẫn sẽ tiếp tục hưởng thụ cuộc sống sung sướng, nhàn hạ.
Nhà họ Diệp là nơi đau lòng của Diệp Huyền Tần, nên anh không muốn ở lại đó.
Anh lái xe đến công ty truyền thông Huỳnh Thư, để tìm Từ Lam Khiết.
"Tập đoàn Diệp Linh trước tiên sẽ thôn tính nhà họ Liễu và nhà họ Diệp, rồi sẽ thôn tính đến hoàng thất của gia tộc Thượng Quan. Lam Khiết cũng được xem như là con nhà giàu có."
"Đến lúc đó, tầm mắt và kiến thức của cô ấy cũng sẽ nâng cao không ít, có lẽ sẽ chấp nhận được thân phận chỉ huy của tôi."
"Ừm, sau khi thôn tính gia tộc Thượng Quan, tôi sẽ tỏ rõ thân phận của mình cho Từ Lam Khiết."
Lúc này, điện thoại của Diệp Huyền Tần bỗng nhiên vang lên.
Là một dãy số lạ.
Diệp Huyền Tần nghe máy: "Ai vậy?"
Bên kia truyền đến một giọng nữ rất dễ nghe: "Huyền Tần, mẹ....mẹ là mẹ của con, Thượng Quan Điểu Đoàn."
"Bây giờ mẹ đã bị gia tộc Thượng Quan giam lỏng, không thể thoát ra. Nghe mẹ nói, gia tộc Thượng Quan đã

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.