Chiến Thần

Chương 13: Phân tích điểm nghi vấn




Mỗi vật phẩm đấu giá đều được hiển thị trên màn hình, có thể thẩm định dưới 360 độ, đồng thời còn có giới thiệu của hội đấu giá.

Đồ được đấu giá, tùy tiện lấy ra một thứ, Đường Vũ cũng không mua nổi, thế là cậu nỗ lực chỉnh lại tâm trạng, sử dụng ánh mắt thưởng thức đơn thuần.


“Viên đá Côn Ngô này là viên thứ ba tiệm chúng tôi đấu giá từ trước tới nay, nó có thể nâng cao độ cứng của vũ khí, tin rằng rất nhiều người đều biết tác dụng của loại bảo thạch này, vậy xin mời người biết nhìn hàng ra giá đi, giá khởi điểm là một triệu tinh thạch.”
Phùng Dương không mấy hứng thú, ngược lại hai mắt Carlos thì tỏa sáng.
“Đá Côn Ngô là một trong những nguyên liệu tốt nhất để làm cứng vũ khí, viên đá này tuy chỉ lớn bằng nắm tay, nhưng cũng đủ cường hóa vũ khí của cơ giáp bình thường rồi. Giá khởi điểm một triệu, giá này cũng xem là hạng trung.”
“Cậu có nhiều tiền thế không?”
“Tôi không có.” Carlos khựng lại: “Nhưng đối với Lông Cừu mà nói, chẳng qua là một cọng lông mà thôi.”
“Cậu muốn chết hả.” Phùng Dương trừng mắt nhìn Carlos.
Trong lúc đợi vật đấu giá được đưa ra, Carlos dường như bị vấn đề khó khăn gì đó quấn lấy, lộ ra vẻ mặt nghi hoặc.
“Sao vậy?” Carlos rất hiếm khi yên tĩnh như thế.
“Vừa rồi xem đoạn ghi hình của thượng tá Clermont, cảm thấy là lạ sao đó.”
Khóe môi Đường Vũ co giật, có gì là lạ? Rợn tóc gáy có tính là lạ không?”
Nếu có người đã hiếu kỳ, Carlos liền nói ra cảm giác của mình: “Tôi cảm thấy chuyện đó hình như diễn ra trong tinh vực của liên bang.”
“Nè, người của khoa tình báo còn có thể nói ra mấy từ không chịu trách nhiệm như ‘tôi cảm thấy’ sao?” Đường Vũ câm nín, “Cho dù diễn ra trong tinh vực liên bang, vậy thì sao?”
“Không phải, để tôi nghĩ đã…” Nói vậy với Đường Vũ xong, Carlos cảm thấy đầu mình càng rõ ràng hơn, cũng phân tích rõ được hoài nghi của mình.

,#5544orgp(,fx])ky26pn292jr@ Light-Raito44 @))#?3ly26fv2791#:jjub//87
“Cậu cũng chú ý thấy điểm sáng xa xa đúng không, theo như độ hiểu biết của tôi về phân bố tinh vực, đoạn ghi hình đó diễn ra giữa hành tinh thứ 700 và hành tinh bỏ hoang ở ngoại vi.”


Đường Vũ cũng dựng lên phân bố tinh vực, vẫn chưa hiểu: “Vậy thì sao?”
“Hơn nữa căn cứ theo khoảng cách của những ngôi sao phát sáng, lại kết hợp với tốc độ tự vận động của ngôi sao, đại khái có thể đoán ra thời gian diễn ra của đoạn ghi hình đó chỉ là mấy năm gần đây.”
Khi lần đầu gặp mặt, Carlos nói nhờ vào quan hệ để vào, cho nên Đường Vũ vẫn có chút xem thường đối phương, cho rằng cùng là học sinh kém giống mình, nhưng không ngờ đối phương chỉ căn cứ theo mấy ngôi sao mà có thể đoán ra được nhiều đầu mối như vậy.
Điều này khiến cho Đường Vũ hồi học trung học chẳng hiểu nổi địa lý cảm thấy vô cùng khâm phục.
“Não của người khoa tình báo các cậu thật sự là không ai dám xem thường.”
“Người khác có nhìn ra hay không tôi không biết, nhưng tôi luôn cảm thấy cực kỳ hứng thú với sự phân bố tinh vực, cho nên chậm rãi hồi tưởng lại rồi so sánh, liền có thể phán đoán ra được mấy ngôi sao đó là hành tinh nào.”
“Ừ.” Xem ra cậu nên thay đổi cách nhìn về Carlos, “Vậy nghi vấn của cậu rốt cuộc là cái gì đây?”
“Cậu nhìn đi.” Carlos đầy tinh thần, “Giả dụ tôi phân tích không sai, vậy thì rất lạ, vì theo như tôi biết, mấy năm gần đây trong tinh vực của liên bang Hick không phát sinh tranh chấp gì lớn, chỉ toàn vụn vặt, hoàn toàn không cần thượng tá Clermont đích thân đi giải quyết. Cho nên cái này không phải rất lạ sao?”
“Liệu có phải là nhiệm vụ bí mật gì không?” Đường Vũ hỏi.
“Hai cậu.” Phùng Dương trừng mắt nhìn hai tên đang lải nhải khó phân khó rời kia, “Một người là học sinh thành tích thấp nhất toàn khoa, một người chỉ có thể nghe ngóng được ở đâu có rượu đỏ miễn phí ở đâu có biểu diễn thoát y, lại còn cùng nhau thảo luận chuyện của Ian, có phải hơi bị lo nước lo dân rồi không!”
“Rõ ràng cậu cũng đi xem biểu diễn thoát y mà!” Carlos không phục nói.
“Câm miệng! Nước Mạn Đà La bắt đầu đấu giá rồi!” Phùng Dương vỗ đầu Đường Vũ một cái.
“Hai cậu cãi nhau, mắc mớ gì đánh tôi?!” Đường Vũ không phục nói.
“Ai bảo cậu phối hợp cậu ta vậy làm chi!”
“Nè, cậu nói lý chút đi chứ!” Đường Vũ thở dài, cái tên nhóc này!
Phùng Dương quyết chí phải có được nước Mạn Đà La, Đường Vũ rất khó hiểu.
Thứ này uống rồi cũng chỉ có thể nâng cao độ vận dụng não trong một thời gian ngắn, cũng có nghĩa là, sẽ khiến người ta thông minh lên một lúc, hoàn toàn là đồ xa xỉ bại gia, có gì đáng mua…
___ Còn mắc như vậy!

12ofqlxi[7983[)ab7759vh@ Light-Raito44 @]~)+~:pp&(la/]#!48&^&+
Phùng Dương lại không nghĩ thế, độ vận dụng não của cậu là 50%, nước Mạn Đà La kia có thể mở rộng thêm 5% độ vận dụng não cho cậu, vậy với độ vận dụng não 55% cậu có thể so sánh với trình tự viên cấp thứ đế đó rồi.


Cậu muốn biết, khi não đạt đến trình độ đó, sẽ nhìn thấy thế giới ra sao.
Bên ngoài quỹ đạo của hành tinh bỏ hoang 1002.
Một chiếc cơ giáp màu đen sâu thẳm như trời sao túm lấy hai chiếc cơ giáp màu bạc tối ở hai bên, chỉ thấy cánh tay cơ giáp màu đen mở ra, nhanh chóng khép lại!
Một tiếng “rầm” thật lớn, hai chiếc cơ giáp màu bạc tối va vào nhau, tia lửa tung tóe sáng lên rồi lại tắt, hai chiếc cơ giáp xẹt qua từng dòng điện lưu màu lam nhạt, rồi vang lên tiếng cảnh báo chói tai.
Nhưng trong bầu trời này, trừ người trong khoang điều khiển của hai chiếc cơ giáp đó ra, không ai có thể nghe thấy, mà hai người điều khiển này, cũng đã không còn hô hấp.
Cơ giáp màu đen ném hai chiếc cơ giáp đã hoàn toàn hư tổn sang một bên, ở cùi chỏ và lòng bàn chân của cơ giáp lóe qua vài đốm lửa màu vàng, chiếc cơ giáp màu đen đã di chuyển đến hai chiếc cơ giáp đang đấu nhau gần đó.
Cơ giáp màu đen kéo chiếc cơ giáp màu bạc trong đó qua, trong lúc đối phương còn chưa kịp có bất cứ phản ứng nào, hai tay đột nhiên mở rộng, giật cánh tay của cơ giáp bạc đó xuống.
Từng cảnh tượng trong bóng đêm như một tuồng kịch câm, cho dù cách một lớp cơ giáp, không nhìn rõ phản ứng của đoàn quân cơ giáp màu bạc, nhưng có thể cảm nhận được hơi thở sợ hãi và tử vong lan tràn khắp chiến trường.
Cơ giáp màu đen còn đang tước đi sinh mạng của từng chiếc cơ giáp, cơ giáp màu bạc bắt đầu lùi dần ra sau, khí thế ban đầu định lấy nhiều thắng ít đã hoàn toàn biến mất.
Trong phòng chỉ huy, mọi người nhìn cảnh này đều hoan hô ra tiếng.
“Tốt quá! Bọn cướp Rice cuối cùng cũng biết sợ rồi!”
“Không hổ là thượng tá Clermont! Sisyphus của anh ta quả thật tuyệt muốn chết!”
“Đáng ghét, bọn chúng rút lui rất nhanh!”
“Yên tâm, có thượng tá ở đây, tuyệt đối không cho chúng thoát được một tên.”
Giống như chứng minh câu nói đó, cơ giáp màu đen bắt đầu dẫn theo đoàn cơ giáp sau lưng điên cuồng truy kích những cơ giáp màu bạc đã hoảng loạn bỏ trốn.
Bản thân Sisyphus chính là cơ giáp hàng đầu liên bang Hick, mà người điều khiển lại là thiên tài có tinh thần lực cực cao của liên bang, còn có độ đồng bộ cực cao, gần như có thể phát huy toàn bộ uy lực của cơ giáp, điều này giúp một mình anh có thể đồng thời thoải mái đối phó hai ba chiếc cơ giáp.
Chỉ áp chế tinh thần lực thì không thể hiện quá rõ ràng ở việc điều khiển cơ giáp, nhưng cộng thêm mức độ đồng bộ, thì cách biệt quả thật như trời với đất!

of3258758131$#mn*(iv($44#^@ Lightraito @sm{zd36tcit+{69lkizuj18*=
Sau khi Sisyphus về đến bàn thao tác, hai thợ bảo dưỡng lập tức bắt đầu kiểm tra cơ giáp.


Ian Clermont ra khỏi phòng thay đồ, đến phòng thao tác.
Cửa vừa mở, người đang đứng trước bàn điều khiển quay đầu qua, thấy Ian, liền mỉm cười cực kỳ dịu dàng. “Ian.”
“Thiếu tá Elijah, vừa rồi cậu không tập trung tinh thần, đây là lần thứ hai.” Giọng của Ian không thể nói là trách cứ, nhưng cực kỳ nghiêm khắc.
Người được gọi là Elijah sửng sốt, rồi cười nói: “Không gì giấu được anh cả.”
Elijah ngồi xuống, mái tóc dài thuần trắng rũ lên vai, lên tay.
“Tôi hơi mệt.” Hắn nói.
“Tôi sẽ trình đơn với thiếu tướng Noah, phái cho tôi một trình tự viên hợp tác mới.”
“Đừng__!” Elijah la lên, nhìn Ian thật kỹ, giọng nói dịu nhẹ như tóc của chính mình, “Đừng bắt tôi đi.”
“Não bộ của cậu xảy ra vấn đề, cậu cần phải đi.” Ian hoàn toàn không nể tình cự tuyệt Elijah, xoay người bước ra khỏi phòng thao tác.
“Xin anh…” Elijah nhìn bóng lưng đó, trong mắt dần hiện lên đau đớn: “Tôi chỉ hy vọng có thể trợ giúp anh.”
Thấy người kia dừng bước, hắn lại có thêm chút hy vọng, nói: “Tôi có thể bảo đảm khoản đình trệ của mình sẽ không gây ra bất cứ ảnh hưởng gì cho anh.”
“Không ai có thể bảo đảm.” Người đàn ông lưu lại câu này, rồi đi ra ngoài.
Elijah cúi đầu, vùi mặt vào hai tay, bờ vai run lên đau khổ.
Hắn biết người đàn ông này trước nay nói một không hai, quyết định của anh ta không có bất cứ ai có thể dao động.
Hắn nghĩ, tờ đơn kia sẽ nhanh chóng được đưa đến chỗ thiếu tướng Noah.
Hắn giãy dụa rất lâu, cuối cùng trong mắt lộ ra vẻ kiên định, mở máy liên lạc.
“Elijah, có chuyện gì sao?” Trong máy liên lạc truyền đến ảnh của một người đàn ông, người đàn ông đó có diện mạo khá giống Elijah, màu tóc cũng là màu trắng thuần mỹ.
“Noah, có một chuyện, anh nhất định phải đồng ý với tôi.”
Hắn không thể nào rút lui khỏi chiến trường này, càng không thể rời khỏi người đàn ông đang ở trên chiến trường đó.

Phùng Dương thổ hào đã mua được nước Mạn Đà La, bình nước thuốc hiệu quả ngắn đó lại có giá khởi điểm cao hệt như đá Côn Ngô!
Không chỉ như thế, cậu ta còn mua nước Lạc Thần, cạnh tranh nước Lạc Thần cực kỳ kịch liệt, người muốn nâng cao tinh thần lực tuyệt đối nhiều hơn người muốn nâng cao mức độ sử dụng não!
Đấu giá đến lúc cuối, có một người hình như muốn đấu với Phùng Dương, giá nâng càng lúc càng cao.
“Thiếu gia bại gia, cậu lại không dùng đến, làm gì nhất định phải mua cái này?”
Phùng Dương liếc nhìn Đường Vũ một cái: “Cho anh tôi, không được sao!”
“Anh cậu nhất định sẽ vô cùng ‘cảm động’ đó.” Đường Vũ nói xong, cúi đầu nhìn cổ tay trái của mình, chỉnh tiền để dành ra. Toàn bộ số tiền còn không nhiều bằng giá khởi điểm của món hàng thấp nhất, điều này khiến Đường Vũ bị kích thích lớn.
Có rất nhiều thứ, cậu cũng rất hứng thú, thế giới mới lạ này, ai không muốn cảm nhận cho rõ chứ? Nhưng thực tại thì nghèo rớt mồng tơi.
Lần đấu giá này, cho cậu biết được, tiền không thể chỉ duy trì ở mức đủ dùng, còn phải càng nhiều càng tốt! Cậu không thể tiếp tục sử dụng tư tưởng làm trạch nam của kiếp trước được, cậu phải phấn đấu kiếm tiền!
Hành trình ngày thứ hai khá nhiều, học viện dẫn học sinh đi tổng cộng ba nơi – tấm bia anh hùng, căn cứ quân sự của hành tinh Kenton, bảo tàng rừng rậm.

59#:[^+%ub5vgsykyhj61{)=29@ Lightraito44 @56!]{&cr418237qrld&]gh.)
Trong đây không thể không nhắc đến chính là căn cứ quân sự của hành tinh Kenton.


Tuy liên bang Hick là quốc gia liên bang do 59 hành tinh tự nhiên và 800 hành tinh nhân tạo tạo thành, nhưng nội bộ cũng không phải không có hỗn loạn, có lúc giữa hành tinh tự nhiên cũng xuất hiện tình trạng cướp đoạt tài nguyên, cho nên mỗi hành tinh tự nhiên đều sẽ thành lập căn cứ quân sự của riêng mình.
Với điều kiện không uy hiếp đến liên bang quốc, thì cho phép cướp đoạt tài nguyên, cái này cũng có thể trá hình thúc đẩy trình độ quân sự của toàn liên bang, dù sao chiến dịch tinh tế giữa liên bang không phải ai cũng có thể đi, nhưng nếu không có thực tiễn, quân nhân không cách nào trưởng thành, sẽ khiến trình độ quân sự bị thoái hóa
Đương nhiên, nếu giữa các hành tinh xảy ra đại chiến, chính phủ liên bang sẽ ra mặt điều đình.
Tại căn cứ quân sự, Đường Vũ hiểu được, bài học thực hành của năm hai học sinh tất cả các khoa đều được phân đến đây, thống nhất cùng đi dã ngoại thực tiễn.
Nghĩ đến có thể ra ngoài thực tiễn, Đường Vũ liền kích động.
Học lý thuyết đã nửa năm, thực sự khô khan nhàm chán vô cùng. Nửa năm kế là mô phỏng thao tác, còn có chút hứng thú, nhưng đương nhiên sướng nhất là đi học thực hành!
Học sinh nào lại thích ngồi trong phòng học ngày ngày nghe giáo viên lải nhải bên tai chứ!
Tham quan ngày thứ ba là thứ Đường Vũ hứng thú nhất, bảo tàng lịch sử tiến hóa của cơ giáp liên bang!
Từ đời cơ giáp đầu tiên, đến loại hình mới nhất, mỗi đợt đều có vật trưng bày, đây là thứ đàn ông thích nhất, hoàn toàn khác với thuở nhỏ vì hứng thú mà thu thập rô bốt này nọ, đó là đồ thật cao bằng bốn tầng lầu!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.