Lý An Nhiên nhìn mọi chuyện xảy ra, từ đầu đến cuối đều dùng tâm thái xem kịch vui, mọi chuyện xảy ra đều nằm trong phạm vi dự đoán của nàng, trong chuyện này thật ra cũng không khó hiểu, mọi chuyện xuất phát khi hoàng hậu muốn mượn tay nàng đối phó Kim lương nghi nên đã mua chuột tiểu thái giám mở cửa sổ phòng Bình Nhi, ngược lại có một thế lực khác cũng bằng cách nào đó biết được kế hoạch mượn đao của hoàng hậu liền tương kế tựu kế, để con cờ của mình là Kim lương nghi cố tình tiếp xúc với nàng sau đó xảy ra chuyện, hoàng hậu lại nghĩ rằng kế hoạch của mình thành công, Lý An Nhiên nàng thật sự ra tay với Kim lương nghi chính vì thế mới dễ dàng mắc bẫy, bị kéo vào vòng chiến không thể dễ dàng rút lui nữa.
Còn về chuyện cái túi thơm, Lý An Nhiên cho rằng kẻ giấu mặt đó ban đầu là nhắm vào nàng, Tiểu Đinh Tử là thái giám nâng kiệu mỗi ngày nâng kiệu đưa nàng đi thỉnh an hoàng hậu, hắn lại mang theo túi thơm đồng nghĩa với việc Lý An Nhiên ngày ngày phải hít vào một lượng nhỏ xạ hương, cộng thêm đám hương liệu ở Trường Lạc cung kia, nếu mọi chuyện diễn ra đúng theo kế hoạch của kẻ đó không quá một năm Lý An Nhiên sẽ trực tiếp hỏng thân mình, từ đó suy ra người đứng sau Tình Nhi và người động tay với hương liệu là cùng một người, nhưng may mắn là bên cạnh Lý An Nhiên có Thanh Y, từ sớm nàng đã biết trong hương liệu và trong túi thơm của Tiểu Đinh Tử có xạ hương rồi, mà bản thân nàng cũng không dùng hương liệu chính vì thế nàng không hề bị hại, ngược lại còn cố tình giả vờ như không biết gì, cho Tiểu Đinh Tử tiếp tục làm thái giám khiên kiệu cho mình, nhưng lại bảo Thanh Y đánh tráo túi thơm của Tiểu Đinh Tử, chỉ mới âm thầm đổi trở lại cho hắn vào sáng nay bởi vì một câu nói của Triệu quý phi buổi thỉnh an ban sáng.
Triệu quý phi biết Diệp Nhi thường đến Trường Lạc cung trong khi hoàng hậu và Đức phi đều không biết, nguyên nhân rất đơn giản vì trong Trường Lạc cung có nội gián của Triệu quý phi, mỗi khi Diệp Nhi đến đều vô cùng cẩn thận, có thể che dấu hoàng hậu nhưng không che dấu được Triệu quý phi, mức độ thâm sâu của thế lực Triệu gia thật sự khiến cho Lý An Nhiên rùng mình, từ những manh mối nàng biết được trước đó lại thêm chuyện Thanh Y vội vã chạy đến báo cho nàng biết Kim lương nghi động tay động chân với Trường Lạc cung, Lý An Nhiên liền xâu chuỗi lại tất cả, ẩn ẩn cảm nhận được âm mưu, rất có thể kẻ đứng sau lưng Tiểu Đinh Tử là Triệu quý phi.
Mà lần này Triệu quý phi muốn dùng con cờ Tình Nhi và Tiểu Đinh Tử hãm hại không phải nàng mà chính là hoàng hậu, Tình Nhi nhìn như là người của hoàng hậu nhưng Lý An Nhiên đoán rằng nàng ta sớm đã không phải rồi, còn Tiểu Đinh Tử cũng chỉ là một con cờ của Tình Nhi, sau khi lừa hoàng hậu mắc mưu nhảy vào muốn đối phó Lý An Nhiên, Tiểu Đinh Tử đúng lúc xuất hiện còn là do Tô Minh Huệ bắt được, sau đó phanh phui chuyện túi thơm có chứa xạ hương, mọi nghi ngờ đổ về phía hoàng hậu, cùng lúc đó đối phương cũng muốn kéo Lý An Nhiên nàng vào vũng nước đục khi âm thầm sai sử Kim lương nghi sáng nay đem chôn một cái túi có xạ hương dưới góc tường của Trường Lạc cung, sau đó tiếp tục chạy đến chờ nàng đi thỉnh an trở về muốn có cơ hội tạo hiện trường giả đôi bên gặp gỡ, cũng nhờ có Thanh Y có cái mũi cực thính cùng số lượng xạ hương kia rất nhiều cho nên mới kịp thời giải quyết những đồ vật không sạch sẽ đồng thời thông báo tình hình với nàng, nàng lại tiếp tục tương kế tựu kế, thuận nước giong thuyền để Thanh Y trả túi thơm lại cho Tiểu Đinh Tử, đồng thời chạy ngược đến Vọng Liên Đình chờ Kim lương nghi đến.
Phải nói Triệu quý phi tính toán vô cùng tài tình, nếu đúng theo kế hoạch của nàng, hoàng hậu sẽ thúc đẩy Lưu công công tìm được gói xạ hương chôn ở góc tường Trường Lạc Cung, Lý An Nhiên chịu tội mưu hại Kim lương nghi, Tiểu Đinh Tử và Tình Nhi xuất hiện, Tình Nhi khai ra hoàng hậu sai mình hãm hại Lý An Nhiên, lại thêm số hương liệu phủ nội vụ đưa đến Trường lạc cung kia khiến cho chứng cứ càng thêm chắc chắn, hoàng hậu khó mà xoay chuyển được tình thế này, cuối cùng Kim lương nghi sảy thai, Lý An nhiên nàng rơi đài, hoàng hậu bị dồn đến chân vực thẩm, một mũi tên trúng ba đích ngắm. Chỉ đáng tiếc, người tính không bằng trời tính.
Lý An Nhiên đưa mắt nhìn Triệu quý phi ngồi một bên, chỉ thấy Triệu quý phi cuối đầu không biết đang nghĩ gì, Lý An Nhiên trong lòng cười lạnh, hiện tại cuối cùng nàng cũng hiểu được vì cái gì số vây cánh trong hậu cung của Tô gia nhiều hơn Triệu gia mà Triệu gia lại không hề yếu thế, nguyên nhân là vì đối phương che dấu quá sâu. Lại quay đầu nhìn hai chủ tớ Kim lương nghi đang mang một thần sắc thảm đạm ngồi một bên cố gắng giảm thiểu sự tồn tại của mình, Lý An Nhiên nộ hỏa lại bộc phát, nàng vốn không phải là bồ tác lương thiện gì, nàng chỉ là một người biết an phận thủ thường mà thôi, nhưng đã có kẻ tìm đến cửa muốn dồn nàng vào chỗ chết vậy thì nàng cũng tuyệt đối không khách sáo.
Lý An Nhiên mạnh ngẩng đầu, sắc mặt tức giận nhìn Kim lương nghi
“thế nào, hiện tại đã chứng minh bổn cung vô tội, ngươi còn gì để nói sao?”
Câu nói của Lý An Nhiên lại kéo sự chú ý của mọi người về phía Kim lương nghi, hoàng hậu và Tô Minh Huệ sắc mặt đang u ám lúc này cũng kịp nhớ đến kẻ vừa khăn khăn khẳng định Lý An Nhiên có xạ hương kia, trong lòng hoàng hậu phẫn nộ vô cùng nhìn chủ tớ Kim lương nghi, đến lúc này mọi người trong lòng đều có cùng một suy đoán, mà suy đoán đó đều khiến bọn họ vừa tức vừa khó thể chấp nhận, nhất là hoàng hậu.
Tiện nhân này chắc chắn cũng là người của kẻ khác, hy sinh long thai để phục vụ mục đích của bọn chúng, thật đủ độc ác, đủ tán tận lương tâm, đối với kẻ có thể xuống tay với cốt nhục của mình ngay cả là người như hoàng hậu cũng không thể không chán ghét.
Kim lương nghi sắc mặt vốn đã tệ hiện tại nhìn càng như héo rút thêm một chút, khẩn trương sợ hãi nói
“hoàng thượng, chuyện này … chuyện này có thể là Lưu công công đã đến trễ, chứng cớ đã bị Thuần chiêu dung phi tan hết rồi”
“đã đến nước này, ngươi vẫn còn muốn vu khống ta sao?”
Lý An Nhiên tức giận đến nắm chặc nắm tay, đột nhiên quỳ xuống khẩn thiết nhìn hoàng thượng
“khẩn xin hoàng thượng cho người lục soát Phù Dung Trai, thần thiếp cho rằng không có ai hãm hại Kim lương nghi cả, kẻ khiến cho long thai trong bụng nàng xảy ra chuyện chỉ có thể là chính nàng”
“hừ! Thuần chiêu dung dựa vào đâu mà khẳng định như vậy?”
Triệu quý phi nhìn Lý An Nhiên, ánh mắt nhìn như thực tò mò nhưng bên trong lại rét lạnh như hàn băng, Lý An Nhiên mím môi, chắc chắn nói
“bởi vì thần thiếp có ba manh mối để đưa ra suy đoán như vậy”
“được rồi, nàng đứng lên đi, giải thích suy đoán của nàng cho trẫm, nếu là có lý trẫm sẽ thành thành toàn cho thỉnh cầu của nàng”
Lúc này hoàng thượng cư nhiên lộ ra nụ cười hứng thú nhìn Lý An Nhiên, Lý An Nhiên trong lòng máy động, hoàng thượng là muốn kiểm tra năng lực của nàng sao?
“bẩm hoàng thượng, thứ nhất sáng hôm nay khi thần thiếp và Kim lương nghi gặp mặt là ở Vọng Liên Đình, mà vị trí của Vọng Liên Đình cùng Phù Dung Trai là không hề gần một chút nào, nếu Kim lương nghi chỉ muốn đi dạo mà thôi, vì cái gì phải đi xa như vậy? thứ hai khi đó thần thiếp có hỏi Kim lương nghi có đi ngang qua Trường Lạc cung không, Kim lương nghi trả lời có, như vậy lại càng khác thường, nếu mục tiêu của nàng đã là Vọng Liên Đình nàng có thể đi vòng qua Trữ Tú cung vì cái gì phải đi đường xa đến Trường Lạc cung? từ hai điểm đó thần thiếp suy đoán mục đích của nàng là muốn tạo cơ hội ngẫu ngộ với thần thiếp, mà mục đích gặp thần thiếp của nàng làm gì chứ? rõ ràng nàng sớm đã có dự mưu muốn đem thần thiếp ra làm kẻ chết thay, mà đáng nghi nhất là sáng nay thần thiếp hỏi nàng thân thể như thế nào thì nàng trả lời rất tốt, sắc mặt cũng không có vẻ gì là không được khỏe, hiện tại long thai của Kim lương nghi trong một ngày đột nhiên mất đi, hiệu quả nhanh như vậy chỉ có thể do tác dụng trực tiếp từ thuốc, thần thiếp cho rằng chứng cứ vẫn còn ở trong Phù Dung Trai”
“Thuần chiêu dung, ngươi …. Ngươi ăn nói sằng bậy. ý ngươi là ta chính mình hại chết long thai trong bụng sao?”
“thế nào, ngươi sợ sao?”
“ngươi … hoàng thượng, thực quá oan uổng, thần thiếp sao có thể hại chết con của chính mình chứ, Thuần chiêu dung muốn hãm hại thần thiếp, muốn dồn thần thiếp vào chỗ chết, thần thiếp vừa mới mất con, hiện tại còn phải chịu nỗi nhục bị soát cung sao?”
Vừa nói Kim lương nghi vừa khóc thảm, hoàng thượng vẫn bất vi sở động, lạnh nhạt nở nụ cười nói
“nếu nàng đã vô tội, sợ gì để người khác soát cung chứ, như vậy càng chứng minh nàng trong sạch”
Kim lương nghi vừa tức vừa vội nhưng hoàng thượng đã nói vậy thì nàng không thể lại tiếp tục ngăn cản, nếu không sẽ bị nghi ngờ có tật giật mình, hoàng thượng liếc mắt nhìn sắc mặt đã biến thành xanh đen của Kim lương nghi, lạnh lùng ra lệnh
“lục soát Phù Dung Trai”
Kim lương nghi cả người cứng đờ, có vẽ vừa sinh sản lại chịu đả kích cho nên không chống đỡ được nữa mà trợn trắng mắt ngất xỉu, hoàng thượng che dấu một tia chán ghét trong mắt phất tay cho người mang nàng về phòng.
Nữa khắc sau chúng cung nhân trở lại còn mang theo những mảnh chén bị vỡ cùng với một gói to đồ còn dính bùn đất, vừa nhìn thấy hai vật này, cung nữ Tiểu Nhi của Kim lương nghi lúc nảy còn hùng hồn tố cáo Lý An Nhiên hiện tại như một cọng mì mềm nhũn ngã xuống đất, nàng ta ngẩng đầu không thể tin nhìn Lý An Nhiên, bởi vì gói đồ kia chính là thứ mà chủ tớ các nàng đã chôn ở góc tường Trường Lạc cung, sao nó có thể xuất hiện ở đây chứ?!
Đột nhiên ánh mắt mọi người chuyển đến trên người nàng ta, Tiểu Nhi lập tức liên tục dập đầu khóc hô hoàng thượng tha mạng, còn lớn tiếng nói nàng là bị Kim lương nghi ép buộc muốn hãm hại Thuần chiêu dung, hoàng thượng cũng lười nhìn thứ nô tài phản trắc này, phất tay liền có người bước đến lôi nàng ta đi, Lý An Nhiên biết nàng ta là bị đưa đi thẩm vấn lấy lời khai, sau đó Thành thái y mới bẩm báo kết quả kiểm tra, chén thuốc vỡ tìm trong đống tro chôn giấu trong phòng bếp, bên trong chén còn có mùi xạ hương trộn với thảo dược, còn gói to kia lại chính là một cân xạ hương chất lượng cực tốt, Kim lương nghi này thật sự là điên rồi!
Hoàng thượng sắc mặt âm u đến cực hạn, mở miệng liền lạnh băng nói
“Kim thị tàn nhẫn độc ác, đài làm tiện dân, nhốt vào lãnh cung, mỗi ngày phải khổ sai bốn canh giờ cho đến chết mới thôi ”
Giọng nói lạnh băng của hoàng thượng như tiếng rít của gió lạnh mùa đông, ngay cả Lý An Nhiên trong lòng cũng không khỏi run lên, vụng trộm liếc mắt nhìn hoàng thượng, chỉ thấy đôi mắt đen của hắn hơi đỏ lên, lộ ra một sự phẫn nộ kiềm nén cùng cực, ngoài ra còn có một tia mất mác, trong lòng Lý An Nhiên lúc này đột nhiên nảy sinh một xúc động muốn tiến tới gần hắn nhưng bị nàng mạnh mẽ áp chế xuống.
Quả đúng như Lý An Nhiên dự đoán, Tình Nhi bị đưa đi không đến nửa canh giờ đã khai ra người sai sử nàng chính là hoàng hậu muốn lợi dụng Tiểu Đinh Tử âm thầm hãm hại Lý An Nhiên. Mọi chuyện đi đến nước này đương nhiên cũng đã đến lúc hoàng thượng phải tỏ thái độ.
“hoàng hậu có lời nào muốn nói không?”
“thần thiếp thật sự oan uổng, kính xin hoàng thượng điều tra rõ ràng chủ trì công đạo cho thần thiếp, để chứng minh mình trong sạch, thần thiếp nguyện trao ra quyền chưởng quản hậu cung”
Không hổ là người nhiều năm ngồi vững ghế hoàng hậu, vô cùng thức thời, khả năng ứng biến cùng mưu lược thì không cần phải nói, hoàng hậu biết mình hiện tại chống chế chẳng những không thể thay đổi tình hình mà càng có cớ cho mấy người Triệu quý phi đã kích, quyết định của hoàng hậu hiện tại chính là lựa chọn tốt nhất, dù sao Tô thái hậu còn đó, hoàng hậu sẽ không rơi đài dễ dàng như vậy.
Hoàng thượng gật đầu, xem như đồng ý, ngay lúc mọi người đang hồi hợp chờ hoàng thượng phán quyết thì một tiểu thái giám hớt hải chạy vào gấp giọng hô
“hoàng thượng, không xong rồi, Anh sung viện muốn sinh”
Mọi người trong phòng ngay lập tức kinh ngạc, Liễu Ngưng Tuyết muốn sinh, đây là chuyện gì, nàng ta chỉ mới mang thai bảy tháng mà thôi. Lý An Nhiên trong lòng nhanh chóng phán đoán tình hình, chuyện Liễu Ngưng Tuyết đột nhiên muốn sinh nằm ngoài khả năng dự đoán của nàng.
Chẳng lẽ là …Liên hoàn kế!
Lý An Nhiên đưa mắt nhìn hoàng hậu, thử nghĩ mà xem, nếu đi đúng theo kế hoạch Lý An Nhiên nàng sẽ bị ghép vào tội dùng xạ hương hãm hại cái thai trong bụng của Kim lương nghi, mà khi tin tức Liễu Ngưng Tuyết đột nhiên sinh non truyền ra kẻ bị nghi ngờ đầu tiên sẽ là ai?
Cũng có khả năng người ra tay với Liễu Ngưng Tuyết là Triệu quý phi như vậy thì kẻ tình nghi không chỉ một mình nàng mà còn có cả hoàng hậu, cũng may hiện tại nàng thoát được nhưng hoàng hậu thì không.
Có cùng ý nghĩ với Lý An Nhiên cũng không ít người, sắc mặt của hoàng thượng lúc này đã không bình tĩnh nổi nữa, hắn nhíu mày lạnh lùng phân phó
“hoàng hậu bị tình nghi có liên quan đến tội mưu hại phi tần cùng long tự, tạm thời truất quyền quản lý hậu cung, cấm túc trong Linh Phụng cung, đợi trẫm điều tra rõ ràng mọi chuyện sẽ định đoạt, cung quyền sẽ do Triệu quý phi cùng Đức phi thay hoàng hậu chưởng quản, bãi giá Vĩnh Xuân cung”
“thần thiếp tuân chỉ”
Nói xong hoàng thượng sải bước rời đi, chúng phi tần ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi cuối cùng đều tập trung vào hoàng hậu, hoàng hậu sắc mặt băng lãnh nói
“khẩu dụ của hoàng thượng đã ban, bổn cung phải trở về Linh Phụng cung, chuyện ở Vĩnh Xuân cung phiền quý phi xử lý thôi”
Triệu quý phi nở nụ cười, vẻ mặt ngạo mạn nói
“hoàng hậu nương nương cứ yên tâm ở lại Linh Phụng cung tịnh dưỡng cho tốt, hậu cung đã có ta giúp hoàng hậu trông coi”
“hừ! Đức phi sẽ cùng quý phi góp sức, bổn cung cũng yên tâm hơn, còn có thái hậu vẫn luôn quan tâm hậu cung, nhất định không khoanh tay ngồi nhìn, quý phi cứ yên tâm đi”
Hoàng hậu và quý phi bốn mắt nhìn nhau, hai người đều nhìn thấy được hận ý trong mắt đối phương, cuối cùng hoàng hậu phóng cho Đức phi và Tô Minh Huệ một cái ánh mắt rồi thẳng lưng quay đầu lên phụng liễn, trước khi phụng liễn được nâng lên, hoàng hậu lạnh nhạt liếc mắt nhìn Lý An Nhiên, giọng điệu châm chọc nói
“sắp tới Thuần chiêu dung nên nhìn nhiều tam hoàng tử một chút, chăm sóc cho tốt, nếu tam hoàng tử xảy ra chuyện gì, bổn cung nhất định không tha cho ngươi”
Nói xong hoàng hậu phất tay, phụng liễn khởi hành, Lý An Nhiên bình tĩnh hành lễ
“thần thiếp tuân chỉ, cung tiễn hoàng hậu nương nương”
Hoàng hậu nói những lời này có hai dụng ý, thứ nhất cảnh báo cho nàng nên cẩn thận Triệu quý phi hãm hại Bình Nhi, thứ hai là tỏ thái độ hoàng hậu sẽ không dễ dàng bỏ qua chuyện hôm nay, bị hoàng hậu ghi hận Lý An Nhiên cũng không cảm thấy có gì đặc biệt, dù ghi hận hay không vốn dĩ hoàng hậu cũng sẽ không để yên cho nàng.
Đợi khi hoàng hậu đi xa, Triệu quý phi cũng nhìn Lý An Nhiên một cái, ánh mắt thâm thúy tràn đầy cảnh cáo sau đó làm như không có gì lạnh nhạt nói với chúng phi tần
“hiện tại bổn cung phải đến Vĩnh Xuân cung xem Anh sung viện, mấy người các ngươi người có phận sự thì phải đến, kẻ không có phận sự thì không đến cũng được, ai lo việc nấy đi”
Nói xong Triệu quý phi lên kiệu rời đi, Đức phi bị Triệu quý phi lấn lướt không thèm nhìn đến thì tức giận không ít, khó khăn lắm mới nắm được cung quyền, Đức phi sao có thể bỏ qua cơ hội lập uy, cũng quay đầu nhìn chúng phi tần, sắc diện nghiêm nghị nói
“Anh sung viện phải sinh, bổn cung cũng phải đến túc trực, dù Triệu quý phi nói thế nhưng các ngươi sao có thể không đi, tất cả cùng đi hết cho bổn cung”
Cái này là dùng hành động để trực tiếp chống đối với Triệu quý phi đi, Lý An Nhiên trong lòng cảm thấy buồn cười, Đức phi cũng trẻ con quá rồi.
Đức phi đưa mắt nhìn một lượt mọi người sau đó âm trầm dừng lại trên người Lý An Nhiên một chút, cuối cùng cũng lên kiệu rời đi, hai người mới được tăng lương đã đi rồi, mọi người cũng không chần chờ đều lục tục lên kiệu của chính mình tiến thẳng đến Vĩnh Xuân cung, Lý An Nhiên ngồi trên cỗ kiệu lắc lư, tâm trạng thật không tốt một chút nào, đêm nay xảy ra thật nhiều chuyện, nàng cảm thấy vô cùng mệt mỏi, ngay lúc này có một cổ kiệu nhanh chóng tiến đến từ phía sau, nhìn lại thì Lý An Nhiên nhận ra chính là Lâm quý tần, cổ kiệu của Lâm quý tần dừng lại phía sau kiệu của Lý An Nhiên nữa bước chân không dám vượt qua, hai cổ kiệu cùng tiến thẳng về phía trước, Lâm quý tần nhìn Lý An Nhiên cười hỏi
“nương nương không được khỏe sao?”
“chỉ là có chút mệt mỏi thôi”
“thần thiếp hiểu được, hôm nay quả thật đã xảy ra nhiều chuyện”
Lâm quý tần cảm thán, Lý An Nhiên nhìn Lâm quý tần, lúc còn ở Phù Dung Trai, nàng bị chúng cung phi cùng nhau đã kích, Lâm quý tần cũng có mặt, nhưng không có cùng người khác công kích nàng, chỉ trầm mặt cuối đầu không nói một lời, ánh mắt nhìn nàng còn lộ ra chút lo lắng, Lý An Nhiên trong lòng có chút cảm kích cho nên thái độ đối với Lâm quý tần cũng rất tốt, nghĩ nghĩ một chút Lý An Nhiên lên tiếng hỏi
“Lâm tỷ tỷ cảm thấy chuyện Anh sung viện đột nhiên muốn sinh thế nào?”
“lúc trước nghe nói cái thai của Anh sung viện cực kỳ khỏe mạnh, hôm nay lại xảy ra chuyện như vậy thần thiếp cho rằng cũng là giống như Kim lương nghi thôi, ăn vào thứ không nên ăn”
“ta cũng cho là như vậy, nhưng mà Kim lương nghi là tự mình hại mình, cũng không như Anh sung viện”
“nương nương thật sự nghĩ như vậy sao?”
Lâm quý tần cười cười, nụ cười này khiến Lý An Nhiên giật mình
“ý của Lâm tỷ tỷ là …?”
“nương nương đã quên ngày mai là ngày gì sao?”
Vừa nghe Lâm sung viện nhắc đến, Lý An Nhiên không khỏi trong lòng lóe ra tinh quang, nàng nhớ buổi sáng lúc thỉnh an hoàng hậu có nghe nói ngày mai là ngày sinh của tiên đế, hoàng thượng và hoàng hậu sẽ đến tế bái tổ tiên tại Thắng Thọ Điện vì đêm này quá nhiều chuyện xảy ra nàng nhất thời quên mất.
Nhớ đến chuyện này Lý An Nhiên trong lòng không khỏi nảy sinh nghi ngờ, Anh sung viện có thật sự là bị người hãm hại hay không?! hoặc là cũng giống như Kim lương nghi kia dùng khổ nhục kế, muốn sinh ra đứa nhỏ có cùng ngày sinh với tiên đế, tham vọng của Anh sung viện và Liễu gia cũng quá lớn rồi. Lý An Nhiên bất giác nhíu mày, chuyện càng lúc càng phức tạp.
Triệu gia, Tô gia, Liễu gia, còn có một đám phi tần hậu cung, bọn họ lợi dụng lẫn nhau, bài trừ hãm hại nhau nhưng nhìn lại thì người bị hại cuối cùng cũng chỉ là cốt nhục của hoàng thượng mà thôi, đột nhiên Lý An Nhiên nghĩ đến vẻ mặt bi phẫn của hắn lúc ở Phù Dung Trai, trong lòng bất giác nhoi nhói, hoàng thượng lúc này nhất định rất không dễ chịu, còn có Tô thái hậu sợ rằng sẽ không ngồi yên mà nhìn hoàng hậu gặp chuyện ảnh hưởng đến Tô gia, Lý An Nhiên đột nhiên cảm thấy thực đáng buồn, đáng hận thay cho hoàng thượng.
Chỉ sợ trong chốn hậu cung này người bất đắc dĩ nhất, phải chịu đựng nhiều nhất, chính là vị hoàng đế cửu ngũ chí tôn kia.