Chap cuối cùng theo ngôi thứ nhất nha ~~
Tuần thứ hai của tháng 11 vừa sang thì Khôi nói với tôi rằng năm sau anh cũng sẽ thi đại học, bác Thu đã chuẩn bị gần hết hồ sơ cho anh rồi, chỉ cần chờ đến tháng 7 đến Trường Đại học Ngoại ngữ thi là xong.
Có vẻ anh rất hợp với ngôn ngữ, anh học tiếng Anh tốt, có bằng rồi chuyển qua học thêm cả tiếng Trung nữa. Còn tôi chỉ biết tiếng Việt thôi, ngoại ngữ gì đó nằm ngoài tầm mong muốn của tôi, chỉ cần không quá ngu là được!!! Đúng là một con người yêu nước, yêu quốc ngữ, nhể?
Khôi chỉ thi đúng có 3 môn Toán Văn Anh thôi. Tiếng Anh giỏi hơn tôi thì đã sao, Toán với Văn vẫn còn kém tôi kha khá đấy nhá. Thời gian này tôi với anh liên lạc thường xuyên hẳn, nhưng chả nói chuyện phiếm mà chỉ chia sẻ đề rồi cùng nhau làm thôi.
Đề toán của Khôi là do cô Linh chuẩn bị cho, chia theo từng mảng kiến thức nên khi nào tôi muốn ôn lại thì mới làm, phần lớn là làm đề cô Ly phát và đề lấy trên mạng. Hai người bọn tôi ai làm bài người nấy, anh không hiểu thì hỏi tôi, tôi không biết thì tra mạng bổ sung kiến thức.
Còn về Văn thì tôi sẽ chụp bài phân tích trên lớp cô giáo cho ghi gửi cho anh, anh sẽ kết hợp vở ghi của tôi với bài anh nghe trên Youtube thành bài của mình. Thi thoảng bọn tôi có đề kiểm tra hay đề khảo sát gì đó tôi sẽ gửi cho anh để anh làm thử. Vì khá thân với cô Bích nên đôi khi sẽ gửi bài của anh cho cô, nói là người bạn ở trường khác đang ôn lại Văn và nhờ cô chấm điểm. Cô Bích chấm xong sẽ viết nhận xét ra 1 tờ giấy khác gửi lại.
Từ đó cho đến khi qua Tết Nguyên Đán rồi bọn tôi cũng chỉ dùng đề để nói chuyện, không Toán thì Anh, không Anh thì Văn, khung chat tràn ngập tri thức!!!
Ngày Valentine anh gửi cho tôi một hộp socola kèm với một bức thư. Nội dung chủ yếu là muốn tôi nghỉ ngơi đầy đủ, không được thức đến 12 giờ nữa, mỗi ngày anh sẽ nhắc tôi đi ngủ sớm. Thật tốt, vì ngủ muộn mà hai cái bọng mắt của tôi to tướng rồi đây này!!!
Rất hoan nghênh lời nhắc nhở ngọt ngào này của Khôi nha~
Nhiều lúc tôi lại băn khoăn về chuyện của hai bọn tôi có phải quá bình yên rồi không? Mấy cặp đôi trên phim tôi từng xem toàn là nữ chính với nam phụ cãi nhau rồi chia tay sau đó nữ chính sẽ đến với nam chính hay là hai người bất đồng quan điểm rồi tách ra,... chả chuyện tình nào bình yên như bọn tôi cả. Hay là bọn tôi vốn không yêu nhau?
Tôi chắc chắn 100% là tôi yêu Khôi thật, chả nhẽ anh không yêu tôi nên không thèm cãi nhau với tôi? Hâm à, không yêu với không cãi nhau có liên quan gì đâu?
Tôi mất 4 ngày để hoàn thành bài tập cả một tuần, 3 ngày còn lại để thử Khôi. Hai ngày đầu đôi lúc tôi nói yêu anh rồi hỏi anh yêu tôi không, lần nào anh cũng gật đầu nói có rồi còn luyên thuyên một hồi về những điều anh thích ở tôi. Đến ngày chủ nhật anh cho tôi xem một bài văn nghị luận khẳng định tình yêu anh dành cho tôi vì anh nghi ngờ tôi đang nghi ngờ tình cảm của anh dành cho tôi.
( Nhiên: là anh Khôi nghi ngờ Trúc nghĩ anh Khôi không yêu Trúc á:>)
Ờm... tôi hết nghi ngờ rồi, sóng gió là yêu mà bình yên cũng là yêu, quan tâm người khác làm gì cho mệt. Làm đề chưa đủ mệt à?
Sau đó tôi và Khôi lại tiếp tục nghĩa vụ học tập vô cùng cao cả. Tuần cuối cùng trước khi kì thi Trung học phổ thông quốc gia diễn ra thì tôi và Khôi quyết định không liên lạc cho đến khi thi xong. Bọn tôi chúc nhau thi tốt sớm một tuần!
Càng gần ngày thi càng căng thẳng, hết lo cái này lại lo cái kia, đầu óc rối tinh rối mù. Vì thế, tôi thay đổi thời gian học một chút, từ học bài buổi trước khi đi ngủ chuyển thành giảm thời gian học buổi tối để ngủ sớm rồi sáng dậy sớm học bài. Thêm việc được ba mẹ động viên nên áp lực của tôi cũng giảm đi chút, không còn lo lắng linh tinh nữa.
Tôi muốn làm một nhà tâm lí học, trường tôi muốn vào là Đại học Khoa học xã hội và Nhân văn. Đúng ra tôi muốn làm bác sĩ nhưng dốt Hóa quá nên rẽ ngang sang làm bác sĩ tâm lý luôn hì hì
Ngày cuối cùng trước khi thi thì toàn khối 12 được nghỉ ở nhà để chuẩn bị cho "cuộc chiến vào đời" và cũng là để thả lỏng tâm lý, giảm căng thẳng phần nào. Tôi cũng lên kế hoạch cả rồi, tối hôm trước tôi sẽ ngủ sớm khi nào dậy thì ôn lại bài một lượt rồi 10 giờ học nhóm với 3 đứa kia.
Sáng hôm đó 9 rưỡi tôi mới rời giường, tại dạo này thiếu ngủ quá ấy mà, làm công tác buổi sáng rồi xuống ăn quả táo chờ 3 đứa kia đến. Lúc bọn nó đến tôi cũng gặm xong táo, xỏ dép ra mở cửa. Bốn đứa học nhóm đến trưa thì mẹ tôi về, 3 đứa kia được mời ở lại ăn cơm để chiều chiến tiếp, đến 5 giờ chiều thì 3 đứa nó mới cắp sách về nhà.
Đó lại là một ngày ngủ sớm hiếm hoi của tôi khi vào lớp 12, 9 giờ tôi tắt đèn đi ngủ, 4 giờ sáng dậy đọc lại một lượt kiến thức cần chú ý, 7 giờ kém được ba tôi lái ô tô chở đến trường vì ông ấy sợ đi đường gió thổi bay bớt chữ trong đầu tôi. Thật là tâm lý!
Tôi thi 6 môn trong 3 ngày, sáng chiều đều có người đưa đón, sáng ba đưa đi, trưa mẹ đón về, chiều ba lại đưa đi, chiều tối thì anh trai đón. So với những thí sinh khác thì tôi có vẻ sướng hơn hẳn, cái Ngọc với Trâm Anh thì chê tôi lười, Thanh thì nhìn tôi cười dịu dàng và không bình luận gì. Thanh tốt tính thế chứ, ai như hai đứa kia!
Thi xong về nhà nhắn tin với Khôi thì anh ấy bảo đang trên đường đến rồi, có cả chị Thư anh Mạnh với anh Minh nữa. Ba mẹ tôi biết họ đến thì bảo đến ăn một bữa mừng tôi thi đại học xong, họ phi thẳng đến nhà tôi mà không dừng ở nhà ngoại của Khôi luôn.
Chị Thư với anh Mạnh ngồi một ghế sofa xem điện thoại một lúc rồi vào bếp phụ ba mẹ tôi làm đồ ăn, tôi với Khôi thì ngồi ở sofa nói đủ thứ chuyện trên trời dưới đất mà cả tuần nay tích trữ.
Tôi để ý thấy anh Minh với anh trai tôi lạ lắm, lúc đầu anh Minh vừa đến hai người đã lườm nhau rồi. Sau đó thi thoảng lại thấy anh Minh kéo anh tôi nói thầm gì đó rồi bị anh phũ phàng gạt tay nói không. Chả biết hai người này làm sao nữa, cứ như đang chim chuột ấy.
Ngày thứ 25 sau khi thi thì có kết quả, tôi được hơn 25 điểm, vừa đủ đỗ, còn Khôi thì khỏi nói, dư 2 điểm suýt thì thành thủ khoa. Ngưỡng mộ thật sự luôn!!!