Chồng Tôi Là Đại Ca Giang Hồ Nguy Hiểm

Chương 118:




Qua mấy ngày, Lê Tiêu đột nhiên trở về nói, chị hai cô bỏ chạy rồi.
Nơi Lê Tiêu mỗi ngày đi lấy hàng hóa là trại nuôi heo trong thị trấn phía dưới, người chồng mà chị hai của nguyên thân gả chính là mở siêu thị ở cái thị trấn này, thị trấn không lớn, chỉ có hai con phố, phát sinh chút chuyện gì rất nhanh sẽ truyền đi.
Huống chi người đàn ông của Giang Đình vốn dĩ ở trong thị trấn danh tiếng đã không tốt, nhìn thấy phụ nữ có vẻ ngoài không tồi liền thích, tiến đến trêu ghẹo qua lại.
Lần này xảy ra chuyện, người trong thị trấn đều đang xem trò hay.
Tình huống cụ thể Lê Tiêu cũng không rõ ràng lắm, nghe người ta nói hình như là Giang Đình bị nhà mẹ đẻ khuyên bảo đi về, chồng cô ta cho rằng cô ta giống như trước đây, cũng sẽ không để ở trong lòng, ở nhà ngoan ngoãn vài ngày, sau đó lại bắt đầu bản tính khó dời, chạy ra đi tìm phụ nữ.
Sau đó Giang Đình liền thừa dịp người nhà chồng không chú ý, trộm lấy cưa cưa mở ngăn tủ cất tiền của chồng cô ta, cuỗm hết tiền bỏ chạy.
Còn chạy đi nơi đâu, ai cũng không biết, trước đó cô ta không tỏ ra nửa phần khác thường.
Chờ sau khi nhà chồng cô ta phát hiện cô ta không thấy đâu thì đã là buổi tối ngày hôm sau, suốt một ngày một đêm không thấy người.
Một ngày một đêm, nếu người nọ ngồi trên xe lửa mà nói, ai cũng không biết đến chỗ nào rồi.
Cho dù báo nguy ở ga tàu hỏa điều tra được cô ta mua vé xe đi đâu, nhưng lỡ như cô ta xuống xe ở nửa đường thì sao?
“Nghe nói nhà chồng cô ta đều sốt ruột muốn điên rồi, chị hai em cũng không biết cỗm đi bao nhiêu tiền, nhưng nhìn dáng vẻ số lượng không nhỏ.”
Lúc Lê Tiêu nói tới đây, cảm thấy còn rất có ý tứ, trong lòng suy đoán ngày đó anh đi nhà cha mẹ vợ ăn cơm, chị hai cô hẳn là đã có tâm tư bỏ chạy rồi.
Cũng khó trách lúc ăn cơm hỏi anh ở bên ngoài ngồi xe lửa phải mua phiếu thế nào, lúc ấy trong lòng anh tuy rằng cảm thấy kỳ quái, nhưng mà vẫn nói, còn nói tiền và những đồ đáng giá chia ra giấu ở trên người, trên xe lửa ăn trộm rất nhiều, cố gắng hết sức ngụy trang mình nghèo đi một chút.
Nghĩ rằng chị hai cô hẳn là nghe lọt được.
Giang Nhu cũng bị tin tức này làm cho kinh ngạc, ngay sau đó nhíu mày, “Mẹ em bọn họ……” Cũng không biết hỏi như thế nào, cảm giác cha mẹ nguyên thần cũng coi như tức giận, chỉ sợ càng nhiều hơn chính là tức giận về sau không có con rể hiếu kính bọn họ.
Quả nhiên, liền thấy Lê Tiêu kéo kéo khóe miệng, “Yên tâm đi, cha mẹ em không thiệt thòi được.”
Không chỉ có không có hại, còn trả đũa trước, nói đối phương khẳng định là làm gì con gái bọn họ, mới cố ý lấy cớ nói người bỏ chạy, còn nói sống phải thấy người, c.h.ế.t phải thấy xác.
Không thể không nói, cha mẹ Giang Nhu thật đúng là làm đến cùng, cứ như vậy, nhà chồng Giang Đình cho dù muốn tìm nhà mẹ đẻ con dâu để đòi lại lễ hỏi cũng không được, dù sao hiện tại là ông nói ông có lý, bà nói bà có lý, ầm ĩ qua lại, nhà họ Giang có chịu thiệt hay không không nói, nhưng đối phương tựa hồ một chút tiện nghi cũng không chiếm được.
Giang Nhu nghe xong trên mặt liền 囧, thế giới to lớn, việc lạ gì cũng có.
Dù sao cô vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy người vô lại giống như nhà họ Giang.
Không cần phải nói, khẳng định là chủ ý của mẹ ruột nguyên thân.
Việc này chị hai Giang cũng xử lý không tốt, người ta là bỏ chạy, không phải ly hôn, cho dù tìm trở về cũng là việc nhà.
Lần này Giang Nhu không kêu Lê Tiêu đi xem thử, không muốn rước họa vào thân.
Nhưng mà, bọn họ không đi thì lại bị người tìm tới cửa.
Chị cả Giang Nhu vốn tên là Giang Lan Thê, lúc trước cha mẹ nhà họ Giang lấy tên này, là muốn ôm thêm mấy đứa em trai, nào biết sau đó liên tục hai đứa đều là con gái. Cuối cùng vẫn là hàng xóm nói giỡn, nói tên đứa con gái lớn nhà bọn họ không tốt, ngăn em trai vốn nên có ở ngoài cửa không cho tiến vào.
Người ta chỉ là nói giỡn, nào biết hai vợ chồng nhà họ Giang lại coi là thật, từ đó về sau liền đổi tên con gái lớn thành Giang Lan.
Con gái thứ hai tên là Giang Đình, cũng là hy vọng đừng sinh ra con gái nữa.
Chị cả Giang đi đến cùng anh rể cả, dáng vẻ của hai vợ chồng so với tưởng tượng của Giang Nhu không khác nhau mấy, bởi vì năm này tháng nọ lao động làm việc, hai người bề ngoài nhìn đều có vẻ già nua. Chị cả Giang trông rất gầy, gương mặt đều lõm xuống, làn da thô ráp ngăm đen, trên mặt nếp nhăn rõ ràng.
Bên cạnh anh rể cả cũng y như vậy, cao hơn 1m7, bởi vì lưng có chút lom khom nên nhìn còn không cao bằng chị cả.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.