Chồng Trước Lại Muốn Phục Hôn

Chương 182: Hôm nay Dạ tổng cầu hôn thành công chưa? Vẫn chưa




Dạ Lăng Hàn thân là gia chủ Dạ gia, gia tài cả chục tỷ, vừa xuất hiện trên mạng liền lập tức nổi tiếng.
Từ sau lần phát trực tiếp kia, hắn như khai phá được thế giới mới ấy, hầu như là mỗi tuần sẽ live nói chuyện một lần, mỗi lần live là thu hút cả trăm nghìn người.
Cái này là nhờ giá trị nhan sắc của Dạ Lăng Hàn, dù hắn có phát trực tiếp chỉ để uống trà, không nói lời nào cũng có rất nhiều fans, huống chi hắn còn thường xuyên kể một ít về sinh hoạt hàng ngày với Vân Dật, thỉnh thoảng Tuế Tuế đáng yêu cũng sẽ lộ mặt ở trên live, điều này làm cho fans cực kỳ hưng phấn.
Cứ đến mỗi tối thứ sáu, fans liền ngồi xổm chờ Dạ Lăng Hàn online.
【 Sao Dạ tổng vẫn chưa online? 】
【 Tôi trốn học tới nằm vùng 】
【 Dạ tổng ơi anh mau xuất hiện đi! 】
【 Làm sao bây giờ? Tôi rất muốn nhìn thấy anh trai nhỏ Vân Dật. 】
【 Lầu trên, mau thu hồi ý nghĩ này của cậu đi. Dạ tổng sẽ không cho cậu gặp anh trai nhỏ đâu. 】
【 Dạ tổng có thể xuất hiện, vì sao anh ấy lại không thể? 】
【 Bởi vì Dạ tổng là đố phu! 】
*đố phu: người chồng hay ghen
Dạ đố phu online!
Dạ Lăng Hàn mặc áo ngủ lụa màu đen, nửa dựa lên sofa, trong tay còn cầm một cái phong thư.
Hắn giơ lên trước màn hình khoe: 【 Nhìn thấy không? Đây là thư tình Vân Dật viết cho tôi đó! 】
Bình luận bắt đầu nổi lên, sau khi mọi người chào hỏi Dạ Lăng Hàn xong bắt đầu trêu chọc:
【 Ngoài cửa phong cảnh đẹp như họa, Dạ tổng từ từ mà thưởng thức.】
【 Dạ tổng lại bắt đầu diễn! 】
【 Tôi cảm thấy nhất định anh trai nhỏ sẽ cho Dạ tổng quỳ ván giặt đồ.】
【 Vỏ sầu riêng cũng khá được trưng dụng. 】
【 Sầu riêng mùi lắm, anh Vân Dật đang mang thai có khả năng không chịu nổi. Tôi thấy bàn phím không tồi, nhất định phải quỳ ra ABCDEFG. 】
【 Lầu trên ơi, mấy người là ma quỷ sao? Dạ tổng, em tin tưởng anh, với một người có tinh thần thứ nhất không sợ chết, thứ hai không sợ chết, thứ ba không sợ chết như anh, những thứ trên kia chắc nhà anh đều có đủ. 】
【 Dạ tổng, mời ngài tiếp tục tìm đường chết, như vậy chúng tôi mới có thể nghe thấy giọng nói đầy yêu thương của anh trai nhỏ khi mắng ngài. 】
【 Một câu "Cút đi" kia khiến lỗ tai tôi mang thai. 】
【 Ahhhhh! Tiếng anh trai nhỏ mắng người thật dễ nghe. Mẹ ơi, hình như con biết yêu rồi! 】
Dạ Lăng Hàn cười lạnh: 【 Cô vừa mới biết yêu thì đã thất tình! 】
【 Dạ tổng ghen tị! 】
【 Dạ tổng hay ghen, hãy ghi nhớ điều này.】
Dạ Lăng Hàn hắng giọng nói: 【 Tôi đọc một đoạn thư tình Vân Dật viết cho tôi cho mấy người xem. Các cô không biết đó thôi, khi đó em ấy cực kì yêu tôi. Nội dung thư là như thế này: Nếu bể bơi có thể lật ngược lại có nghĩa là em không yêu anh. Bể bơi có thể lật ngược lại không? Không thể! Cho nên, em sẽ yêu anh mãi mãi! Mọi người xem đi, xem bảo bối của tôi yêu tôi như thế nào】
【hhhhh...... Tôi đoán đây là thư tình Dạ tổng tự viết cho chính mình.】
【 Lời âu yếm đẹp nhất của anh trai nhỏ là: Cút đi! 】
【 Giả, nhất định là giả! 】
【 Anh trai nhỏ còn lâu mới viết loại thư tình chua lè như thế này.】
Dạ Lăng Hàn: 【 Đây thật sự là Vân Dật viết mà...... Muốn hỏi em ấy không? Em ấy về Vân Lai rồi, ngày mai mới về. Đêm nay không phải ngủ ngoài cửa...... Còn ngày mai......】
Dạ Lăng Hàn chưa nói xong thì cửa chính mở ra.
Vân Dật bước vào trong nhà.
Dạ Lăng Hàn nhìn đến cậu lập tức đứng phắt dậy, hai mắt tỏa sáng: "Vợ ơi! Em đã về rồi!"
Bình luận ngừng vài giây liền điên cuồng bùng nổ: 【 Anh trai nhỏ về rồi! 】
【 Tôi muốn gặp anh trai nhỏ! 】
【 Hôm nay xem Dạ tổng live có kinh hỉ.】
【 Anh trai nhỏ đột nhiên về là để kiểm tra sao? 】
【 Dạ tổng làm gì có lá gan đi ăn chơi đàng điếm! 】
【 Tất cả người dân ở đại lục Long Tê đều biết trong nhà Dạ tổng có thần giữ cửa, 9 giờ đúng là phải về nhà 】
Trên màn hình là sofa bằng da, nhưng có giọng nói truyền tới:
"Bảo bối, em có mệt không?"
"Bảo bối, em ăn cơm chưa?"
"Bảo bối, anh ôm em lên phòng nhé!"
"Bảo bối, hai ngày em đi công tác anh nhớ em muốn chết! Em có thể hôn anh một cái được không?"
Một giọng nói trong trẻo mát lạnh vang lên: "Thư tình ở đâu đây?"
"Anh tự viết!"
"Không phải là em viết sao?"
"Thật ra là anh viết cho em!"
"Đêm nay ra ngoài cửa ngủ!"
"Được rồi!"
Một hỏi một đáp quả thực khiến cho người xem cười muốn nội thương.
Hot search tối hôm đó: Hôm nay Dạ tổng ngủ ngoài cửa sao?
Vào buổi tối, Dạ Lăng Hàn không có ngủ ngoài cửa, dựa vào da mặt dày như tường thành của mình hắn ăn vạ bên cạnh Vân Dật không đi.
Vân Dật dựa vào đầu giường, phía sau lót đệm mềm, Dạ Lăng Hàn đang bóp chân cho cậu: "Nhiên Nhiên, lực như này thoải mái chưa?"
Vân Dật: "Được rồi!"
Dạ Lăng Hàn: "Nhiên Nhiên, ngày mai em bắt đầu nghỉ phép sao?"
Gần đây Vân Dật xuất hiện phản ứng, thường xuyên nôn nghén, cậu đã sắp xếp chuyện công ty ổn thoả, bắt đầu nghỉ dưỡng thai.
"Ừm! Ngày mai nghỉ phép!"
Vân Dật liếc nhìn anh: "Anh không cần ở nhà chăm em đâu."
Gần đây Dạ Lăng Hàn luôn động tay động chân với cậu, không phải sờ eo thì cũng là nắm tay, tìm được cơ hội là hôn trộm.
"Anh phải chăm sóc em! Anh đã sắp xếp công việc ổn thoả rồi, ở nhà xử lý cũng được."
Dạ Lăng Hàn sấn đến gần cậu: "Anh cũng nghỉ thai sản, ở nhà chăm sóc em."
Vân Dật đẩy khuôn mặt đang sấn đến gần ra: "Ngồi hẳn hoi."
"Vợ à, mùi trên người em thơm thế."
Dạ Lăng Hàn vục đầu vào cổ Vân Dật cọ tới cọ lui, trên người Vân Dật toàn là mùi tin tức tố của hắn.
Tuy hắn không có đánh dấu Vân Dật, nhưng người này chính là của hắn.
Vân Dật đẩy không được Dạ Lăng Hàn liền không để ý hắn nữa.
Người giúp việc bưng trái cây tới, còn có một ít mơ chua.
Lúc Vân Dật ăn mơ chua, ở khoé miệng vẫn còn vương một ít nước, Dạ Lăng Hàn giống như động vật đang nhìn con mồi, tìm đúng cơ hội hôn chụt lên môi Vân Dật.
Đột nhiên không kịp phòng bị hôn trộm, Vân Dật vừa xấu hổ lại vừa tức giận, Dạ Lăng Hàn giữ hai má cậu nâng cấp nụ hôn lên, thưởng thức vị mơ chua trong miệng Vân Dật.
"Ăn thế thôi." Dạ Lăng Hàn mím môi: "Em đổi sang ăn cái khác đi, ăn nhiều đồ chua đau dạ dày."
Vân Dật đẩy hắn ra: "Về sau không cho phép làm như vậy."
"Anh hôn vợ của anh có gì không đúng!?"
Dạ Lăng Hàn đúng lý hợp tình trả lời, lại hôn lên môi Vân Dật mấy cái.
Vân Dật bực: "Hôm nay anh xuống dưới đất ngủ đi."
"Vợ yêu bảo ngủ ở đâu anh liền ngủ ở đó."
Dạ Lăng Hàn ngoan ngoãn ngủ dưới đất, nhưng nửa đêm vẫn trộm leo lên giường ngủ.
Sáng sớm Vân Dật mở mắt, nhìn thấy người đàn ông bên cạnh giống như con chó lớn đang ôm cậu, Vân Dật cong khóe mắt cười ôn nhu.
Mang thai mấy tháng đầu, Vân Dật ăn cái gì cũng không vào, thường xuyên nghén rồi nôn hết ra.
Dạ Lăng Hàn gấp đến chạy vòng vòng, hắn lại phát trực tiếp hỏi cư dân mạng xem nên làm gì để giảm bớt phản ứng khi mang thai.
Phòng phát sóng trực tiếp lập tức biến thành lớp dạy về mang thai.
Dạ Lăng Hàn cực kì nghiêm túc, notebook cùng bút máy đã chuẩn bị xong, vừa nhìn vừa ghi nhớ, thỉnh thoảng cũng hỏi vài câu.
Dưới sự nỗ lực của Dạ Lăng Hàn, quá trình mang thai của Vân Dật trở thành đề tài được quan tâm nhất ở đại lục Long Tê và nước Vân Lai.
Ba tháng trôi qua, phản ứng mang thai của Vân Dật dần rút bớt, số lần live của Dạ Lăng Hàn dần ít đi.
Hắn hao tổn tâm huyết vì mưu cầu mục đích của chính mình.
Dạ tổng hèn mọn muốn làm ấm giường: "Nhiên Nhiên, bác sĩ nói lúc mang thai phải có chồng trấn an, như vậy mới không xuất hiện phản ứng kì lạ. Tối nay anh có thể ôm em ngủ được không?"
Vân Dật đá hắn xuống giường: "Không cần."
Ngày nào Dạ Lăng Hàn cũng quấn lấy cậu, trên người dính đầy mùi của hắn, căn bản không cần trấn an.
"Cần, như vậy mới tốt cho cục cưng!"
Dạ Lăng Hàn vừa nói vừa cởi quần áo: "Nhiên nhiên, tới đây anh ôm!"
"Cút đi!" Vân Dật cầm một cái gối ném lên người Dạ Lăng Hàn: "Hôm qua mới vừa làm xong, hôm nay không làm nữa."
"Không làm không làm, anh chỉ ôm em ngủ thôi."
Dạ Lăng Hàn thật sự không định chạm vào Vân Dật, chẳng qua bị cậu nói như vậy liền cảm thấy tâm ý viên mã.
Đến tháng thứ tư, sắc mặt của Vân Dật đã tốt hơn rất nhiều, cũng mập hơn trước, khí chất cũng khác hẳn trước kia, chỗ nào cũng tản ra sự quyến rũ.
Thấy ánh mắt Dạ Lăng Hàn không đứng đắn, Vân Dật biết tên này đang muốn cái gì.
"Anh xuống đất ngủ!"
Cậu sợ Dạ Lăng Hàn không kìm được thú tính, lại muốn...... Tối qua hắn năn nỉ ỉ ôi nói không muốn đeo bao, cậu không từ chối được nên đã làm, hôm nay có nói gì cậu cũng không đồng ý.
"Anh bảo đảm sẽ kiềm chế!" Dạ Lăng Hàn ra sức bảo đảm: "Anh biết nặng nhẹ, hai mẹ con em khoẻ mạnh là điều quan trọng nhất."
Dưới mọi cách cầu xin của Dạ Lăng Hàn, Vân Dật lại mềm lòng.
Dạ Lăng Hàn rất nghe lời, thật sự không có hành động nào quá đáng, còn những việc ôm ấp hôn hít là hắn không thể bỏ qua.
Vân Dật có thể thấy hắn cố gắng nhịn xuống, không nỡ đuổi hắn đi. Dạ Lăng Hàn cũng biết bảo bối nhà hắn ngoài miệng chanh chua nhưng tâm mềm như đậu hũ, sẽ không nhẫn tâm đuổi hắn ra cửa ngủ.
Dưới sự chăm sóc của Dạ Lăng Hàn, phản ứng khi mang thai đã hoàn toàn biến mất, bụng Vân Dật cũng ngày một to hơn.
Lúc khám thai tháng thứ tư, Vân Dật muốn để bác sĩ xem giới tính cho con nhưng Dạ Lăng Hàn lại phản đối ý kiến.
"Nhiên Nhiên, chúng ta đánh cược nhé? Em đoán bé con là con trai hay con gái?"
Vân Dật thuận miệng nói: "Con trai đi!"
Dạ Lăng Hàn nói: "Nhất định là con gái.!"
Vân Dật nói: "Lát nữa bảo bác sĩ kiểm tra."
Dạ Lăng Hàn: "Không cần! Để đến ngày sinh cho bất ngờ được không em?"
Vân Dật: "Có thể!"
"Nếu anh đoán đúng, em phải đi đăng kí kết hôn với anh. Nếu em đoán đúng, anh sẽ đi đăng kí kết hôn với em."
Vân Dật liếc Dạ Lăng Hàn một cái: "Có khác chỗ nào sao?"
"Đương nhiên là có!" Dạ Lăng Hàn bám lấy cánh tay cậu: "Được không vợ?"
Vân Dật hơi mỉm cười: "Không được."
Dạ Lăng Hàn biết lui mà cầu xin: "Vậy anh thắng thì em kết hôn với anh, em thắng thì tuỳ em ra điều kiện, nhé?"
Vân Dật mím môi không nói.
Dạ Lăng Hàn chớp cơ hội nói: "Em không nói gì thì chính là đồng ý! Đã cược thì phải chịu thua, đến lúc đó không được quỵt."
Vân Dật không nói gì nữa, thật ra bây giờ trong lòng cậu đã không còn mâu thuẫn tình cảm với Dạ Lăng Hàn nữa rồi.
Lần này chỉ khám thai bình thường, không có kiểm tra giới tính của bé con.
Lần đánh cược này lúc phát sóng trực tiếp Dạ Lăng Hàn thuận miệng nói ra, fans hai nước bắt đầu thi nhau đoán giới tính của bé con.
Mắt thấy Dạ Lăng Hàn cầu hôn bốn tháng cũng chưa thành công, fans quả thực buồn thúi ruột. Vì muốn giúp Dạ Lăng Hàn sớm có danh phận, từng nhóm các bà mẹ có kinh nghiệm bắt đầu hỗ trợ phân tích.
【 Vân thiếu hẳn là bầu con gái. 】
【 Bức ảnh lần trước chụp lén ở sân bay kia quả thật rất giống. 】
【 Nhìn bụng cậu ấy xem, tôi đã tính qua rồi, nhất định là con gái.】
【 Dạ tổng nhất định sẽ thượng vị thành công! 】
【 Hôm nay Dạ tổng đã bức hôn thành công chưa? Vẫn chưa! 】
【 Ai mà có thể ngờ được, Alpha đệ nhất nước tôi đáng thương đến nỗi phải nhờ con gái mới có danh phận. 】
【 Dựa vào Tuế Tuế không thượng vị nổi, bây giờ phải dựa và An An. 】
【 An An là cái quỷ gì? 】
【 Tôi tự mình nghĩ nhũ danh cho tiểu công chúa nhà Dạ tổng đó. 】
【 Dạ tổng đồng ý không? 】
Dạ Lăng Hàn: 【 Tôi thấy không tồi! 】
【 Dạ tổng à, anh thấy không tồi có ích không? Phải là Vân thiếu cảm thấy không tồi mới được. 】
【 Nói cứ như anh là người làm chủ trong nhà ấy! 】
【 Nhân dân hai nước đều biết anh ở trong nhà không có địa vị, không cần buồn đâu anh! 】
Vân Dật: 【 Tôi cảm thấy không tồi.】

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.