Chú À Cưng Chiều Tôi Nhé

Chương 861: Nhưng em thích anh, em hy vọng anh cũng có thể thích em




Không hề có chút phòng bị
Trong miệng còn đầy hương vị táo… Còn có vị ngọt nhè nhẹ. Đây là lần đầu tiên Tần Thiên nếm được hương vị, không phải rất phản cảm… Ngược lại hô hấp còn trở nên nặng nề.
Bốn năm nay… Tần Thiên chưa từng chạm vào phụ nữ, lần gần nhất chính là lần trước bị Lệ Minh Viễn hố, xảy ra quan hệ với Lâm Xuân Mạn.
Nhưng sau khi tỉnh ngủ xong, anh ta không có cảm giác gì, thậm chí còn không nhớ rõ cho lắm.
Cảm giác hôn này, Tần Thiên cảm thấy rất lạ lẫm. Bởi vì rất lâu rồi anh ta chưa từng được hôn… Cô nhóc trước mặt bày hình như không biết cách hôn cho lắm…
Tần Thiên là người nhịn rất giỏi.
Nhưng mà bây giờ anh ta lại cảm thấy không nhất thiết cần phải nhịn….
Dù sao thì anh ta cũng đã quyết định cưới cô ấy, bây giờ có làm gì thì cũng là danh chính ngôn thuận.
Tình dục như là đã bị lay động, như vậy cũng không cần phải nhịn.
Cả người Lâm Xuân Mạn bị đè xuống giường, trái tim bắt đầu đập điên cuồng
Má ơi, thật căng thẳng.
Thế mà Tần Thiên lại bắt đầu chủ động với cô ấy… Lần trước Tần Thiên say rượu, không mấy tỉnh táo. Lần này thì khác… Tần Thiên đang tỉnh táo.
Lúc tỉnh táo mà còn muốn làm loại chuyện này với cô ấy… Trong lúc nhất thơi, trái tim Lâm Xuân Mạn như nở hoa.
Điều này đủ để chứng minh Tần Thiên không chán ghét cô ấy.
Vợ chồng trẻ cùng đi lên phòng, người hiểu chuyện sẽ không đi lên quấy rầy.
Mãi cho đến lúc Tần Thiên thỏa mãn ngồi dựa vào đầu giường, duỗi lưng một cái nhưng vẫn không có người đến gõ cửa.
Lâm Xuân Mạn ngượng ngùng bọc kín chăn dựa vào người anh ta, cẩn thận hỏi: “Tần Thiên, anh thích em không.
Tần Thiên lơ đãng nói: “Em nói trên giường hay dưới giường? “Hả? Chuyện này còn có thể tách ra sao?”
“Um.”
“Vậy thì trên giường thì sao?”
“Cảm giác cũng không tệ lắm.
“Dưới giường thì sao? Không thích sao?” Vẻ mặt Lâm Xuân Mạn khổ sở nói.
“Anh là người… Tương đối lãnh cảm, tình cảm cũng rất chậm chạm, nếu em thật sự muốn anh thích em… Khả năng em phải kiên nhẫn một chút, tóm lại, cho dù anh không thích em thì cũng không thích người khác.
“Nhưng em thích anh, em hy vọng anh có thể thích em..”
“Anh sẽ cố gắng”
Hương vị của cô nhóc này cũng không tệ lắm.
Mặc dù bộ dáng không lớn lắm, nhưng dáng người vẫn rất được, xúc cảm cũng rất tốt.”
Tần Thiên cảm thấy tương đối may mắn là… Trên mặt cô nhóc này có hai chỗ là giả, nhưng may mà cô ấy không phẫu thuật cơ thể.
Nếu không chỗ nên đụng mà không được đụng mới đau đầu.
Lâm Xuân Mạn cọ cọ vào ngực anh ta nói: “Tần Thiên… Em thật sự, thật sự thích anh… Cho dù cuối cùng anh có thích em hay không, em cũng muốn sống với anh đến hết đời…
“Cộc cọc cộc… Đột nhiên có người gõ cửa.
Lâm Xuân Mạn trực tiếp bị kinh nhạc chui vào trong chăn.
Tần Thiên lại rất bình tĩnh nói: “Có chuyện gì?”
“Anh, mẹ bảo em lên gọi hai người xuống tầng ăn cơm.
“Mười phút sau sẽ xuống “Ok.”
Tần Nghĩa không cần phải đoán cũng biết hai người kia ở trong đó làm cái gì.
Cho nên anh ta không nhiều lợi, quay đầu thắng tiến. Tần Thiên vén chăn lên, đứng lên nói: “Chính đốn lại trang phục rồi xuống tầng ăn cơm.
Lúc này Lâm Xuân Mạn mới chui từ trong chăn ra, cần thận nhìn thoáng qua cửa
Thấy không có âm thanh, lúc này cô mới vỗ ngực nói: “Hết cả hồn… Giữa ban ngày ban mặt mà làm loại chuyện này quả thật là không thích hợp, hôm nay còn là lần đầu tiên em đến nhà anh nữa chứ.
“Em là người bắt đầu trước, bây giờ còn trách anh?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.