Chú À Cưng Chiều Tôi Nhé

Chương 889:




“Vậy được! Vậy ngày mai mọi người nhớ gửi hợp đồng đến đoàn làm phim của ông Ngô…. Để cháu gửi địa chỉ cho. “Hợp đồng do một đứa nhóc nhau cháu ký sao? Cháu vẫn đang là trẻ vị thành niên, có ký hợp đồng thì cũng không có hiệu lực. “Cháu để đàn chị ký!”
“Cô Tô?”
“Đúng vậy!”
“Vậy được… Ngày mai tôi sẽ qua ký hợp đồng với mọi người.”
Sau khi cúp máy xong, Nhiếp Hạo dựng ngón tay cái với Minh Dao. “Không tệ, về sau có thể làm gian thương. “Phụt… Là do anh dạy em tốt! Em cho rằng tốt đa cũng phải ba bảy, thế mà anh còn ác hơn, trực tiếp đòi chia hai tám”
“Theo như lời em nói, những người kia đều là là fan hâm mộ của tôi… Kênh phát sóng vừa có thể lấy tiền vừa thu hoạch được một lượng lớm lượt người quan tâm, chuyện vẹn cả đôi đường này chỉ có mấy kẻ ngu mới không cần thôi.”
“Cũng đúng… Em vừa xem qua bảng danh sách bên họ, ngôi sao đang hot nhất phát sóng trực tiếp cũng chỉ có mấy trăm nghìn người, không thể đột phá nổi một triệu, chúng ta vừa phát sóng lần đầu tiên đã phá mức một triệu… Ai da, em muốn xem lợi nhuận!”
Minh Dao cầm điện thoại đắc ý ngồi tính sổ sách. “Tiền quà tặng hơn bốn mươi tỷ… Chia hai tám xong còn hơn ba mươi tỷ… Mẹ của con ơi, tiền này kiếm quá dễ rồi.
Nhiếp Hạo thản nhiên nói: “Sau đó thì sao? Kiểm số tiền này để làm cái gì?”
“Cất giữ nha!”
“Cất giữ làm cái gì?”
“Để phòng ngừa sau này thiếu tiền… Anh là vua màn ảnh, trên người trên dưới có mỗi một tỷ đồng mà thấy được sao?”
“Thấy bình thường”
“ý anh là anh không cần số tiền này có đúng không? Vậy thì cho em đi, em muốn! Dù sao anh cũng không nói được mấy câu, tất cả đều là do em nói.”
“Không phải anh nói tiền vô dụng sao?”
“Có thể cho Kỷ Vân Như, dù sao cô ấy cũng thiếu tiền.”
“Phụt… Người ta vừa mở miệng đã đòi mười năm nghìn tỷ, anh cho cô ta ba mươi tỷ thì có thể làm được gì?”
“Cho cô ấy, cô ấy muốn làm gì thì làm “Em không! Tiền này cũng có phần của em, dựa vào cái gì mà em phải cho bà ta! Em không cho.
Nhiếp Hạo cảm thấy buồn cười nói: “Vậy thì em cứ giữa lại. “Dù sao thì cũng không cho Kỷ Vân Như! Em sẽ giúp anh cất giữ trước, về sau nếu anh có việc cần dùng thì đến đòi em!”
“Tùy em.
Nhiếp Hạo thật sự cảm thấy không quan trọng. Chỉ cùng con bé chơi một lúc mà thôi.
Ngày hôm sau, Tô Noãn Tâm bị Minh Dao kéo đi ký hợp đồng, lúc này cô mới biết được là tối hôm qua Minh Dao với Nhiếp Hạo đã phát trực tiếp chơi, một đêm kiếm được hơn ba mươi tỷ.
Vẻ mặt cô tràn đầy khiếp sợ nói: “Phát trực tiếp kiếm được nhiều tiền như thế sao?”
“Đúng thế! Đàn chị có động lòng không? Nếu động lòng thì chúng ta cùng phát trực tiếp?”
“Chơi vui không?”
“Rất vui, có thể vừa chơi vừa phát trực tiếp! Dù sao buổi tối ở khách sạn cũng nhàm chán… Có thể vừa chơi vừa kiếm tiền nha!”. “Vậy thì thử một chút?”
“Oke, vừa vặn người của kênh phát sóng tới ký hợp đồng, em cũng đòi chia hai tám cho đàn chị rồi.”
“Chia hai tám gì?”
“Lợi nhuận đó, bình thường kênh phát sóng sẽ chia năm năm, nhưng tối hôm qua em đã đòi chia hai tám. “Đen tối như vậy luôn? Các người!”
“Tất cả đều là fan hâm mộ của Nhiếp Hạo tặng, kênh phát sóng chẳng có làm cái gì cả, còn mượn cái này để quảng cáo, kiếm được nhiều tiền như vậy, chị xem ai đen tối hơn ai?”
“Các người đều đen tối!”
“Vậy thì đàn chị cháo cùng chúng ta chơi đùa. “Chị muốn chơi! Nếu không thì chán lắm… Đoàn làm phim cho nghỉ chị cũng chả muốn trẻo về, chơi đi! Minh Dao, dẫn chị theo chơi với~!”
“Tại sai lại không về? Chị với anh Lệ vẫn còn chiến tranh lạnh sao?”
“Chiến tranh lạnh thì chiến tranh lạnh, ai sợ ai chứ! Chị phải kiếm thêm ít tiền, nếu về sau chú ấy thật sự có mới nới vũ không cần chị nữa, chị cũng có tiền, có thể không cần dựa vào chú ấy, cũng có thể cho mẹ một cuộc sống tốt.”
Minh Dao không khỏi bĩu môi nói: “Mặc dù em không tán thành chuyện chị chiến tranh lạnh với anh Lệ, nhưng Kiếm tiền để mẹ có cuộc sống tốt cũng tốt, đây cũng là chuyện em muốn làm, đàn chị, chúng at cùng nhau cố gång nha!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.