Chú À! Đừng Nên Thế!

Chương 370: Cô điên rồi phải không




Tối nay là chủ nhật, con phố ăn uống này đặc biệt náo nhiệt, nhốn nha nhốn nháo tất cả đều là sinh viên đi qua đi lại vui đùa thả lỏng. Tụm ba tụm năm, cũng không ít những cặp đôi trẻ tuổi yêu nhau đang đi dạo.
Tô Thi Thi gọi mỗi loại 10 phần thịt nướng, mới đưa lên hơn một nửa. Ông chủ hôm nay tâm trạng đặc biệt tốt, mang thức ăn lên tốc độ không hề chậm, Tô Thi Thi mới ăn được mấy xiêng thịt dê cùng cánh gà nướng.
Bên cạnh đám sinh viên kia đầy nhiệt tình, đang cùng Tô Thi Thi nói chuyện phiếm. Nhìn rất nhiều đàn em khóa sau, tâm trạng của Tô Thi Thi cũng tốt lên rất nhiều.
"Bạn học, cá xiên nướng không đủ 10 phần, đổi thành món khác được không?" Lúc này, bà chủ đã chạy tới đối với Tô Thi Thi nói.
Tô Thi Thi quay đầu vui vẻ nói: " không có việc gì, có bao nhiêu tính bấy nhiêu."
Ngay lúc cô tính toán quau đầu tiếp tục gặm xiên thịt dê, khóe mắt đột nhiên nhìn đến, một bóng dáng quen thuộc hướng cô đi tới.
Tô Thi Thi biến sắc, rút ra khăn tay rất nhanh lau một phen tay. Từ trong túi xách lấy ra một chồng tiền bạc, cũng không ít, trực tiếp đặt lên bàn, đứng dậy liền đi: "Ông chủ, tiền bạc để trên bàn, các món khác mời các sinh viên kia ăn đi."
Tô Thi Thi nói xong, liền hướng tới xe của chính mình xe chạy đến, may mắn cô vừa rồi dừng xe không xa, chạy hai mươi mấy mét đã đến rồi.
Bên kia Hỗ Sĩ Minh cùng đám vệ sĩ đang muốn lặng im không tiếng động đến bao vây lại, đột nhiên nhìn đến Tô Thi Thi chạy mất.
Hỗ Sĩ Minh sắc mặt độc ác, đối với đám vệ sĩ liếc mắt ra hiệu, vệ sĩ lập tức hướng tới Tô Thi Thi truy đuổi qua.
Nhưng lập tức Hỗ Sĩ Minh liền trừng lớn mắt, không thể tin nhìn bóng lưng Tô Thi Thi chạy trốn.
Cô gái này hẳn là cầm tinh con thỏ, sao lại có thể chạy trốn nhanh như vậy? Ở trong ấn tượng của hắn, người phụ nữ trừ phi là vận động viên, thì làm gì có ai chạy trốn nhanh như vậy, thậm chí ngay cả vệ sĩ của hắn cũng đuổi theo không kịp.
Lúc đám vệ sĩ còn cách Tô Thi Thi có năm sáu thước, Tô Thi Thi liền chạy đến xe, cô rất nhanh nổ máy xe.
"shit!" Hỗ Sĩ Minh kinh ngạc, xoay người hướng tới chiếc Lamborghini của chính mình đi đến, gắt gao đuổi theo.
Hắn cũng không tin xe thể thao của hắn lại đuổi theo không kịp một chiếc xe việt dã của Tô Thi Thi!
Một màn này cũng không có dẫn tới quá nhiều người chú ý, mọi người có lẽ chỉ là nhìn đến, Hỗ Sĩ Minh lái chiếc Lamborghini táo bạo kia.
Tô Thi Thi từ trên xe nhìn vào kính chiếu hậu, thấy một chiếc xe thể thao màu vàng đang đuổi theo sát, chân chậm nhấn ga tiếp tục tăng tốc.
"Ngu ngốc!" Tô Thi Thi chậm rãi phun ra hai chữ, trong lòng cực kỳ khinh bỉ Hỗ Sĩ Minh.
Bọn hắn muốn tới bắt Tô Thi Thi cô? Đáng tiếc tính sai hỏng việc rồi, chiếc Lamborghini táo bạo kia của hắn vừa xuất hiện, nhất thời hấp dẫn người lực chú ý của rất nhiều. Ngồi ở trước mặt Tô Thi Thi một nam sinh viên, lúc ấy liền chỉ cho Tô Thi Thi thấy, Tô Thi Thi đương nhiên phát hiện, đã sớm có đề phòng hắn.
Nhưng ngay sau đó, Tô Thi Thi liền cười không nổi rồi.
Hỗ Sĩ Minh vậy mà vượt qua xe của cô, ép cô ngừng lại!
"Tô tiểu thư, để cho tôi ra tay hay vẫn lại là chính mình tự đi xuống?" Hỗ Sĩ Minh ngồi trên xe, cười như không cười nhìn Tô Thi Thi.
Tô Thi Thi mặt không chút thay đổi nhìn hắn, vẻ mặt như vậy liền giống như vừa rồi Bùi Dịch ngồi ở trong xe nhìn Hỗ Minh Phỉ biểu tình giống nhau như đúc.
"Tô tiểu thư, cô hôm nay ngoại trừ việc ở nơi này ngoan ngoãn đi theo tôi thì không còn lựa chọn nào khác đâu. Vẫn lại là đừng làm chuyện vô vị, chống cự vô ít, cô yên tâm, tôi sẽ không làm cô bị thương." Hỗ Sĩ Minh trầm giọng nói, trong lời nói vậy mà hơn một tia thật lòng.
Từ hôm qua hắn cố ý nói cho Nhậm Tiếu Vi chuyện Trạm Dẫn Lan không chết, liền liệu định đến sẽ có kết quả như ngày hôm nay. Chỉ là hắn không nghĩ tới, Tô Thi Thi không có trực tiếp chạy tới chất vấn Bùi Dịch, ngược lại là rời nhà trốn đi.
Bất quá hắn đương nhiên vui mừng thấy mọi chuyện thành công.
"Không thương tổn tôi, vậy bây giờ liền lập tức tránh đường ra để tôi đi." Tô Thi Thi nhàn nhạt nói.
"Cô cảm thấy có khả năng sao?" Hỗ Sĩ Minh híp mắt, "Ngoan ngoãn đi theo tôi, người đàn ông kia có lỗi với cô, cô chẳng lẽ không nghĩ muốn trả thù anh ta?"
"A - -" Tô Thi Thi trợn trắng nhìn Hỗ Sĩ Minh liếc mắt một cái, "Nếu tôi không đoán sai mà nói, hiện tại em gái của anh hẳn là đi tìm anh ấy rồi? Hai anh em các người, hơn nửa đêm cũng thật vất vả ha. Chẳng qua toàn bộ hành vi của các người ở trong mắt tôi thấy thật là ngây thơ quá rồi!"
Tô Thi Thi vốn tâm trạng không tốt, lúc này nói chuyện liền giận cá chém thớt, từ đầu không nể mặt.
Có người đưa đến cửa để cô mắng xả giận, cô đương nhiên không khách khí!
"Ngây thơ?" Hỗ Sĩ Minh sắc mặt bá một phen liền trầm, thậm chí có người dám nói hắn ngây thơ, mà còn là một cô gái, một tổng giám đốc bá đạo như hắn làm sao có thể không tức giận?
"Dùng một chiếc xe thể thao táo bạo đuổi theo một chiếc xe việt dã, tôi chỉ một lần liền có thể nghiền nát áp đảo anh, anh cảm thấy được mình không ngây thơ? Không đúng, có lẽ phải nói là ngu ngốc." Tô Thi Thi khóe miệng nhếch lên một cái, như hiểu thông mọi chuyện nói, "Thì ra chỉ số thông minh của Hỗ tổng anh có vấn đề, Hỗ gia cũng không bị anh là cho tan nát thật là tổ tiên anh tích không ít công đức ha. Đáng tiếc phải hiểu được đau đớn mới cảm nhận được phúc, đừng đi làm những chuyện tổn hại đến người khác để mưu lợi cho bản thân!"
Tô Thi Thi nói xong liền khởi động xe, liếc mắt một cái nhìn đến phía sau lưng đám vệ sĩ kia đã lái xe đuổi theo đến, ẩn ẩn có ý định muốn bao vây cô lại không chút kẽ hở.
Ánh mắt cô tối sầm lại, mang người nhiều như vậy tới bắt cô, nghĩ cô không còn cách nào khác chạy sao?
"Không tránh ra, tự gánh lấy hậu quả." Tô Thi Thi lạnh lùng mở miệng.
"Tô Thi Thi, như vậy đối với cô đã không còn đường lui, cô cảm thấy được cô chạy thoát được sao?" Hỗ Sĩ Minh sắc mặt cũng có chút phát trầm, cô gái này nói chuyện cũng thật không xuôi tai!
Liền tính Bùi Dịch đối thủ mạnh như vậy, cũng không có bộ dạng này nói chuyện với hắn, Tô Thi Thi cô cũng thật có can đảm!
Tô Thi Thi đêm nay tâm trạng vốn là rất không tốt, trong lòng phiền não muốn chết, lại bị Hỗ Sĩ Minh dẫn người vây lại ở trong này, đâu nào có cái tính tình tốt gì nữa.
Thấy Hỗ Sĩ Minh không chịu tránh ra, cô lập tức liền nổ máy xe, thẳng tắp địa hướng tới Hỗ Sĩ Minh đụng vào đi qua.
"Cô... Tô Thi Thi cô điên..."
"Đụng chết anh!"
"Rầm -kít- - "
Chỉ nghe một tiếng ô tô tiếng va chạm cũng hòa hợp với một tiếng phanh lại, xe Tô Thi Thi trực tiếp đụng vào bên cạnh Lamborghini, đem chiếc xe thể thao kia đụng phải hất bay ra một bên. Sau đó xe của cô liền lập tức phóng đi, rất nhanh hướng phía trước chạy đi mất.
Một màn này phát sinh thật sự quá nhanh, không có người người nào phản ứng kịp.
"Hừ, dùng xe thể thao làm chướng ngại vật chặn đường tôi, muốn chết mà!" Tô Thi Thi duỗi tay ra xe cửa sổ, hướng về phía Hỗ Sĩ Minh giơ ngón giữa, sau đó nhấn ga, Land Rover lấy rất nhanh tốc độ nhanh nhất rời khỏi đại học Thành Phố.
"Tô Thi Thi, tôi sẽ không bỏ qua cho cô!" Hỗ Sĩ Minh tức giận đến mặt mũi trắng bệch, hắn lại bị một cô gái hất văng xe của mình rồi!
Còn bị cô giơ ngón giữa nhục nhã như vậy, chuyện này nói ra phỏng chừng sẽ bị người ta cười đến chết!
"Lại vẫn thất thần ở đây làm gì? Lập tức đuổi theo bắt cô ta lại cho tôi!" Hỗ Sĩ Minh đổi một chiếc xe khác, đi theo đám vệ sĩ cùng nhau đuổi theo.
Cục tức này, hắn thật sự nuốt không trôi!
Bên kia, Tô Thi Thi lái xe ở trên đường cái đấu đá lung tung. May mắn, bên cạnh đại học Thành Phố xe cộ thưa thớt, lại là buổi tối, bằng không, có thể xảy ra tai nạn xe cộ rồi.
Bùi Dịch lái xe lúc gần tới rồi, đã sớm nhận được tin tức.
Tần Phong nói với anh Tô Thi Thi tông vào xe người ta để chạy trốn, Bùi Dịch trên mặt thoắt xanh thoắt trắng, ẩn ẩn có tức giận muốn bạo phát.
"Người phụ nữ ngu xuẩn kia, bị anh tóm được, em chết chắc rồi." Bùi Dịch nặng nề mà đập một cái vào tay lái, nhưng càng tức giận chính mình nhiều hơn.
Là anh để cho Tô Thi Thi thương tâm như vậy, thậm chí ngay cả an toàn của chính mình cũng không để ý.
Vào lúc này, phía trước đột nhiên truyền đến một tiếng ô tô gầm rú, một chiếc Land Rover màu đen, hướng tới anh bên này chạy như bay qua, chỉ một cái chớp mắt liền lướt qua xe của anh mà đi mất.
Bùi Dịch sắc mặt cứng đờ, nghĩ cũng không dám nghĩ, vội vàng đảo tay lái, đuổi theo.
Đồng thời gọi vào số di động cho Tô Thi Thi.
Điện thoại rất nhanh liền được kết nối, nhưng mà không có tiếng nói truyền tới. Bùi Dịch trầm giọng nói: "Có việc xin em nói thẳng với anh, em còn như vậy..."
"Đô đô..." Bùi Dịch còn chưa nói xong, điện thoại đã bị cúp mất.
Bùi Dịch lòng mạnh căng lên, bối rối chớp lóe rồi biến mất.
Xem ra thật sự thương tổn đến cô rồi.
Anh nhìn đến phía trước rất nhanh liền không có tung tích của Land Rover, nghĩ nghĩ, gọi cho Tần Phong bọn họ âm thầm đi theo bảo vệ, đừng cho Tô Thi Thi phát hiện.
Anh biết Tô Thi Thi muốn phát tiết, như thế anh liền ở phía sau, yên lặng theo sát cô.
Mới vừa mới rồi nhìn đến Tô Thi Thi liều mạng tư thế, Bùi Dịch tim lại căng lên căng lên vô cùng đau đớn.
Anh nào biết đâu rằng, Tô Thi Thi từ đầu không thấy được Bùi Dịch gọi đến, cô một bên lái xe một bên gọi điện thoại cầu cứu.
"Chú Lý cứu mạng, có người điên muốn bắt tôi!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.