Hoàng hôn trầm trầm. Bạo nộ rồi cả ngày Hồng Tinh Huy không để cho Hồng Kỳ Ngôn đi theo, chính mình một người mặt trầm xuống hướng tới bãi đỗ xe dưới đất đi đến.
Hồng Kỳ Ngôn nơm nớp lo sợ đi theo ở phía sau: "Nhị thiếu, người vẫn lại là để cho tôi cùng theo một lúc đi. Chuyện bây giờ nháo thành cái dạng này, trời biết Tần Phong chó điên kia sẽ làm ra chuyện gì."
Hắn nói chưa dứt lời, hắn vừa nói Hồng Tinh Huy tâm tình liền càng thêm xấu tệ.
Theo như trong kế hoạch của hắn, lúc này Tần Phong cùng Ôn Ngọc đã thỏa hiệp tới gặp hắn. Nhưng đâu nào nghĩ đến, sẽ đột nhiên nhảy ra nhiều người như vậy trợ giúp Ôn Ngọc!
"Cút!" Hồng Tinh Huy lạnh giọng quát, nhanh hướng tới xe đi đến.
Hồng Kỳ Ngôn im lặng, không rên một tiếng đi theo.
Trong lúc mấu chốt này, mặc kệ là bị đánh hay vẫn lại là bị mắng, hắn nhất định phải đi theo Hồng Tinh Huy. Nếu lỡ xảy ra chút chuyện gì, hắn nhất định phải chết!
Cạch một tiếng, Hồng Tinh Huy ấn mở khóa xe.
Hắn đang muốn mở cửa, chợt nghe sau lưng một tiếng động vang lên trầm đục. Trong lòng hắn căng thẳng, rất nhanh quay đầu lại xem, nhưng lại vẫn chưa kịp thấy rõ ràng, chỉ cảm thấy cổ đau xót, cả người liền mất đi ý thức.
"Xong rồi, không biết có phải dùng lực quá lớn đi?" Một người mặc quần áo bảo an nhìn đến Hồng Tinh Huy nằm trên mặt đất, khẩn trương đến tay đều đã đang run run.
"Nhanh lên, chẳng thế thì bị phát hiện liền xong đời rồi. Lão Hà nói trong phòng giám sát chống đỡ không được lâu lắm, khẩn trương đem nhóm người bọn hắn bắt đi." Một vị vệ sĩ khác nói.
"Hồng nhị thiếu cậu cũng đừng trách tôi. Ôn tiểu thư đã giúp nhà của chúng tôi, nếu là tôi không làm như vậy, vợ của tôi đòi ly hôn với tôi." Cái vị bảo an đánh ngất xỉu Hồng Tinh Huy yên lặng thở dài, động tác lại nhất định đều nghiêm túc, khiêng lên Hồng Tinh Huy liền hướng tới tầng hầm ngầm chạy tới.
Bọn họ cùng mấy phóng viên đã hẹn trước, đem Hồng Tinh Huy đánh ngất xỉu khiêng đi nơi nào là được.
Mười mấy phút đồng hồ sau, trên mạng tuôn ra tin tức động trời thứ nhất. Tin tức tiêu đề chỉ có một câu - - gậy ông đập lưng ông.
Cái lời nói khác cái gì đều không có, chỉ có một loạt ảnh chụp - - ảnh chụp Hồng Tinh Huy trần như nhộng!
Nếu có người biết chuyện vừa thấy, sẽ phát hiện, hắn bị chụp những thứ ảnh chụp này đều là hai mắt nhắm lại, tư thế cùng Ôn Ngọc giống nhau như đúc!
Tất cả giới tin tức đều đã nổ mạnh rồi.
Tuy hiện tại không có bất luận cái chứng cứ gì chứng thực chuyện Ôn Ngọc kia chính là do Hồng Tinh Huy làm, nhưng hiện tại những thứ ảnh chụp này vừa tung ra tới, tuyên bố chính là nói là Hồng Tinh Huy làm.
Ôn Ngọc biết cái tin này thời điểm, Tần Phong đang ở dỗ cô ăn cơm. Ôn tiểu thư vốn một chút khẩu vị đều không có, nhưng vừa thấy đến những thứ ảnh chụp này, bỗng nhiên khí liền thuận rồi.
Sau đó - -
Tần tiên sinh mặt đen.
"Ôn Ngọc, em lại nhìn thử xem?" Tần Phong đen mặt trừng mắt với Ôn Ngọc.
Ôn Ngọc vừa ăn một miếng, một bên nhìn chằm chằm máy tính, cũng không ngẩng đầu lên nói: "Yên tâm đi, hẳn không đau mắt hột! Em muốn nhìn hắn ăn với cơm!"
Tần tiên sinh không biết, Ôn tiểu thư loại bạn gì đều có, trong đó có cả một đống lớn hủ nữ. Tuy nhiên nếu người thật đặt ở trước mặt cô sẽ không dám nhìn, nhưng xem ảnh chụp ngăn cách màn hình gì gì đó, căn bản là không thành vấn đề.
Tần Phong lại ngứa tay đến chỗ.
Đây chính là người phụ nữ của anh, bây giờ lại đang nhìn thân thể người đàn ông khác!
Nhưng nhìn đến Ôn Ngọc kia bộ dáng hung tợn hận không thể đem Hồng Tinh Huy giáp mặt điều cắn đứt, anh lại yên lặng thở dài.
"Có khẩu vị, cũng tốt hơn so với bị đói chết." Tần tổng an ủi chính mình.
Hồng Tinh Huy là ở phòng chứa đồ ở tầng hầm bị người tìm đến.
Không biết là ai nói cho Hồng Hưng Nhiên, nói em trai anh ta đang ở nhà kho tầng hầm. Hồng Hưng Nhiên dẫn người đuổi tới thời điểm, Hồng Tinh Huy từ từ tỉnh lại.
Hồng Tinh Huy vừa tỉnh dậy liền nhìn đến một vòng người vây quanh chính mình, có vệ sĩ, cũng có người phòng thư ký của chính mìmh. Hắn cúi đầu vừa thấy, phát hiện chính mình vậy mà toàn thân trần trụi!
"Con bà nó, ai làm! Các người còn chưa cút!" Trong kho chứa đồ bộc phát ra tiếng gầm lên giận dữ.
Gần như là cùng thời khắc đó, Hồng Hưng Nhiên nhận được tin tức ảnh chụp của Hồng Tinh Huy lan truyền trên mạng.
"Chính em tự nhìn xem." Hồng Hưng Nhiên người tính khí tốt như vậy, lúc này mặt đều đã trầm tiếp xuống, ném di động liền đi.
Hồng Tinh Huy từ trên mặt đất nhặt lên quần áo loạn xạ che đậy chính mình, cầm lấy điện thoại vừa thấy, mặt lập tức liền xanh đến độ muốn tuông khói xanh, gầm thét nói: "Tần Phong, tôi muốn giết anh!"
Bên kia, Hồng Kỳ Ngôn ngồi dưới đất đầu óc choáng váng đột nhiên giật mình tỉnh lại. Hắn rất nhanh xem xét một phen chính mình, âm thầm nhẹ nhàng thở ra.
"Không tồi, quần áo còn trên người."
Nhưng hắn suy nghĩ đến tình hình Hồng Tinh Huy, mồ hôi lạnh trên trán vẫn lại là nhịn không được chảy xuống.
Nhưng chuyện này chỉ là mới vừa mới bắt đầu mà thôi!
Điện thoại của Hồng Kỳ Ngôn bắt đầu không ngừng vang lên. Hắn nhận một cái sắc mặt còn kém một chút, đến sau cùng, mặt tái mét.
"Nhị thiếu..." Hồng Kỳ Ngôn người này nhìn quen sóng gió, lúc này nói chuyện vậy mà mang theo run run.
"Nói!" Hồng Tinh Huy sắc mặt rùng mình, vừa mặc quần áo một bên trừng mắt nhìn hắn.
Lúc này trong kho chứa đồ đã chỉ còn lại có hai người bọn họ, Hồng Kỳ Ngôn nuốt nuốt nước miếng, gian nan nói: "Vừa rồi thư ký bộ trưởng Vương gọi điện thoại đến nói, nói... Nói bộ trưởng Vương sinh bệnh nằm viện, lát nữa không thể... Không thể cùng người ăn cơm rồi."
"Cái gì?" Hồng Tinh Huy sắc mặt mạnh trầm xuống, "Cái Lão Thất Phu kia bệnh cũng thật là đúng thời điểm!"
Vị bộ trưởng Vương kia là chưởng quản truyền thông, cùng Hồng gia giao tình không tệ. Hồng Tinh Huy vốn hẹn hắn nghĩ muốn có người chống lưng cổ vũ. Người nọ vậy mà bị bệnh?
Hắn tin được sao?
"Nhị thiếu, không riêng gì bộ trưởng Vương. Còn có người khác... Phàm là cùng chúng ta giao hảo, đều đã đột nhiên để cho thư ký gọi điện thoại đến nói là... Nói là có việc, không thể gặp mặt." Hồng Kỳ Ngôn xoa mồ hôi lạnh nói, trong lòng sợ hãi muốn chết.
Đây là muốn nháo càng thêm lớn mà!
"Trước không hẹn qua đều đã nói như vậy?" Hồng Tinh Huy nổi giận qua đi, vậy mà thần kỳ lãnh yên bình tĩnh trở lại.
Hồng Kỳ Ngôn vội vàng gật đầu: "Có chút người chỉ là cùng Hồng gia giao hảo, cùng người cũng không có giao tình quá sâu. Nhưng vừa rồi cũng đột nhiên gọi điện thoại đến phân rõ quan hệ. Nhị thiếu, người nói xem có phải là Tần Phong nơi đó..."
"Hừ!" Hồng Tinh Huy hừ lạnh một tiếng, đâu nào vẫn không rõ!
Tình cảnh hiện tại của hắn, không phải là cùng Hỗ gia năm đó một dạng sao? Năm đó Bùi Dịch trực tiếp rung ra rất nhiều chuyện xấu của những người đó ra uy hiếp, làm cho những người đó cùng Hỗ gia phân rõ ranh giới.
Hiện tại tốt rồi, sắp xếp để Hồng Tinh Huy hắn cũng lâm vào tình cảnh như vậy!
"Chờ xem!" Hồng Tinh Huy mặt trầm xuống, một bên đi ra ngoài một bên cười lạnh, "Nếu bọn họ thích xem ảnh nude, vậy thì nhân cơ hội làm cho bọn họ xem nhiều chút."
"Trợ lý Hồng, đem những ảnh trân quý đó của tôi đều đã tung hết đi. Bọn họ muốn ồn ào, tôi liền cùng bọn họ nháo đủ!"
"Cái gì?" Hồng Kỳ Ngôn u mê.
Dù hắn vẫn đi theo Hồng Tinh Huy, biết hắn là kẻ điên biến thái kẻ điên. Nhưng bây giờ cũng thật sự là dọa đến chỗ.
Ảnh chụp trân quý? Nếu là tung ra đi, vậy còn gì nữa?
Hồng Tinh Huy qua đêm với phụ nữ không có hơn một ngàn cũng có vài trăm, cái dạng người gì đều có. Không thiếu danh nhân, càng không ít vợ của danh nhân.
Cái này nếu là tuôn ra, vậy vẫn còn không muốn ngất trời rồi!
"Không được, mình phải khẩn trương nói cho đại thiếu gia." Hồng Kỳ Ngôn một bên đáp lời, một bên trong lòng đã có chủ ý.
Chuyện lớn như vậy, hắn còn không cùng Hồng Hưng Nhiên nói, đến lúc đó thật sự muốn chết không có chỗ chôn rồi.
Hồng Tinh Huy mới mặc kệ nhiều như vậy. Hắn chỉ muốn nghĩ tới tràng diện tiếp tục lại trong tay, liền dị thường hưng phấn.
Không sai, hắn chính là biến thái! Chuyện càng biến thái, hắn liền càng thích!