Chủ Tịch, Đừng Ép Người Quá Đáng!

Chương 56: Quà




Y Y ngủ 1 mạch đến tận trưa, cố gắng ngồi dậy thì giữa 2 chân liền có gì đó tràn ra
Cảnh tượng tối hôm qua liền hiện lên trong đầu. Cô chậm chạp như con lười đứng lên men theo bờ tường vào phòng tắm
Dòng nước mát lạnh khiến đầu óc thanh tỉnh, Lạc Y Y nằm trong bồn tắm sứ trắng thư giãn thả lỏng để dòng nước cuống đi mệt mỏi cùng những thứ nhớp nháp kia
Sau khi tắm xong liền đến tủ đồ to cách đó không xa chọn 1 cái áo thun và quần short mặc vào
Bên ngoài, Lam Hoa đang đứng đợi
Y Y đi đến lấy viên thuốc định cho vào miệng đã bị cái bánh mỳ ngọt từ đâu bay đến ngăn cản
Ăn xong hãy uống thuốc
Lam Hoa nói
Lạc Y Y cười cười nhận lấy cái bánh mỳ cho vào miệng
Ăn xong liền đem thuốc nuốt xuống
Cô thở dài...
Uống thuốc trong thời gian dài sau này muốn có con cũng sẽ rất khó. Phải duy trì 2 năm...
Nhưng như thế cũng tốt, ai mà muốn kết hôn sinh con với người như cô chứ?
Viên thuốc mỗi lần nuốt xuống này nuốt xuống, hi vọng có 1 đứa con cho riêng mình của cô 1 lần bị dập tắt
Cô đến nơi này đã 3 tháng, số lần dùng thuốc vẫn còn chưa nhiều
Nhưng dạo gần đây, hắn đã bắt đầu muốn cô phục vụ vào ban đêm. Mà chuyện này, dù có muốn từ chối thì cũng không tới lượt cô
Hôm nay hắn trở về rất sớm, cô bắt buộc phải có mặt dưới đại sãnh chào đón
Bạch Diệp Phi Yến ngồi ở ghế xích đu cách đài phun nước không xa. Cô đuổi theo Trắng Trắng từ sáng đến giờ, nó cứ chạy mãi. Mỗi lần cảm nhận được sự xuất hiện của cô là nó lao như điên đi nơi khác mà trốn
Conmeno!!!
Ngồi trên xích đu, miệng nhai nhai quả đào mọng nước. Nhìn thấy anh hai về cô cười rạng rỡ giơ tay cao vẫy vẫy, miệng nhỏ đang ăn phồng to như hamster cố gắng cười
Đang định nói câu gì đó đã thấy Lạc Y Y từ trong nhà bước ra, còn đưa cho hắn cái khăn lạnh
Anh trai trước nay rất ít khi cười, nhưng đa phần biểu cảm trên gương mặt đều như ông lão 90 nhăn nhúm khó chịu
Bây giờ lại chẳng thấy cái dáng vẻ ấy đâu
Còn nhận lấy cái khăn?
Ông anh này... não bị úng rồi hả?
Bạch Dạ Phi Ưng vẫy tay, vệ sĩ liền đem đến cái hộp đưa cho hắn
Tam tiểu thư ngồi khá xa không thấy được đó là gì, nhanh chóng ném quả đào còn đang ăn dở đứng lên phủi phủi tay rồi chạy đến
Anh hai! Đang làm gì vậy
Nói dứt lời cũng là lúc thấy được món đồ trên tay hắn
Đây... anh mua điện thoại làm gì, còn mua loại hot nhất hiện nay nữa... hihi, cho em?
Cô bẽn lẽn vuốt tóc sang 2 bên, cười tít cả mắt
Hắn đem cái điện thoại nhét vào người Y Y, bá đạo nói
Những khi cần tôi sẽ liên lạc với em, nhớ đem theo bên mình
Nhị thiếu, tôi có điện thoại mà
Đã là thời nào rồi mà còn xài nút bấm? Kêu Lam Hoa chỉ em cách sử dụng
Hắn nhíu mày sau đó lại giãn ra
Bạch Diệp Phi Yến há hốc mồm
Cái gì đây? anh nổi giận đi chứ? bộ dạng như thế này có khác gì sư tử trong rạp xiếc đâu
Ai da ông trời ơi ngó xuống mà xem, anh tôi bây giờ thành bộ dạng gì rồi!!!
Anh không phải mua cho em à?
Cô nhanh tay chộp lấy cánh tay hắn, giọng nói vô cùng bất mãn
Bạch Nhị gia liếc sang cô em gái mình 1 cái đầy ghét bỏ rồi nói
Tự mà mua
Sau đó kéo Y Y đi vào nhà để lại cô ngây người đứng đó
Khoé miệng Bạch Diệp Phi Yến giật giật vài cái, nhìn bóng lưng họ rời đi
Lạc Y Y, tôi không tin không đuổi được cô!!!
Trong phòng làm việc trên tầng 2, Lạc Y Y ngồi ở ghế sofa hì hụt nghiên cứu chiếc điện thoại mà hắn đưa
Lúc trước ở nhà phụ, Lăng Vô Song cũng đã đưa điện thoại cho Y Y sử dụng vài lần. Nên cô cũng biết được đôi chút
Nhưng vấn đề lưu tên gì đó, vẫn chưa làm bao giờ
Bạch Dạ Phi Ưng ung dung hút điếu thuốc nhìn ra ngoài cửa sổ ngắm phong cảnh
Liếc thấy cô cứ thỉnh thoảng đưa tay lên trán khẽ thở dài, hắn đi đến bên ghế rồi ngồi xuống
Sao rồi
Cô thấy hắn ngồi xuống liền giật mình đứng lên
Doạ chết bảo bảo rồi, hắn cứ thế mà đi qua, tiếng động nhỏ cũng không phát ra. Cứ thế này có ngày cô trụy tim mà chết mất

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.